Đợi đã, nếu có thêm một người, vậy có phải có thể nhận được phần kinh phí cho chuyến đi của Lâm Vũ Phi rồi không?Tiêu Nhã nói ý nghĩ của mình ra, Thời Tiểu Ngư cũng đột nhiên cảm thấy, bây giờ Lâm Vũ Phi đã đến, về tình về lý thì, đều phải đưa tiền phần Lâm Vũ Phi cho bọn họ chứ.

Họ đang thảo luận làm thế nào để lấy tiền từ PD Trương, PD Trương đã chủ động đi đến.

Sau khi ông ấy bước vào phòng, ánh mắt vô tình hay cố ý đều nhìn về phía chiếc bàn, thấy thực sự chỉ còn lại xương, cảm thấy bụng mình đang tỏ ra tủi thân mãnh liệt với ông ấy.

Ông ấy thu hồi ánh mắt lại, đưa một phong bì đến trước mặt ba người họ.

"Trong này chứa kinh phí cho chuyến đi của Vũ Phi trong mấy ngày qua.

" PD Trương nói.

Cho tới bây giờ, PD Trương đã tìm trăm phương ngàn kế để gây chuyện, lần này đột nhiên hào phòng đưa cho họ kinh phí như vậy, khiến một số người nảy sinh nghi ngờ.

Luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.

Quả nhiên, PD Trương nhanh chóng nói: "Phần kinh phí này, mấy người có thể quyết định xem có cần hay không.


Nếu như cần, tôi sẽ đưa số tiền cho mấy người, nói cách khác là Lâm Vũ Phi đã gia nhập đội ngũ của mấy người từ chuyến đi đầu tiên, vậy thì nhiệm vụ tiếp theo, Lâm Vũ Phi cũng cần phải hoàn thành.

Nếu như mấy người lựa chọn từ bỏ, thì mấy cái nhiệm vụ tiếp theo, Lâm Vũ Phi có thể không cần phải tham gia, chỉ là chi phí tiêu xài mấy ngày này, mấy người tự tìm cách nhé.

"Quả nhiên PD Trương sẽ không bao giờ nói cho bọn họ bất cứ chuyện tốt gù.

Thời Tiểu Ngư nghiêm túc suy nghĩ, hỏi: "Vậy nếu như cậu ấy tham gia, nhiệm vụ đầu tiên sẽ được đánh giá như thế nào?""Nếu như tham gia, vậy nhiệm vụ thứ nhất lẽ ra là đã hoàn thành, có thể lựa chọn cùng nhau quay trở lại chụp lại lần nữa, hoặc là!.

Nhiệm vụ thứ nhất sẽ được đánh giá là không hoàn mỹ.

" PD Trương không nhìn vào ánh mắt như muốn giết người của bọn họ, thản nhiên tuyên bố.

"Cho nên, hiện tại mấy người nên suy nghĩ thật kỹ, cân nhắc xem có cần số tiền này hay không.

" PD Trương nói xong, đặt phong bì lên trên bàn, nói.

Tiêu Nhã nhìn phong bì, sau đó quay sang nhìn Lâm Vũ Phi.


Cuối cùng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lâm Vũ Phi, cậu chính là đồ bẫy người!"Cậu ấy sớm không đến, muộn không đến, lại vừa hay đến vào lúc này.

Hiện tại, nếu bọn họ không thèm phần kinh phí này của Lâm Vũ Phi, vậy mấy ngày tiếp theo phải sống như thế nào?Tuy rằng bản thân nấu cơm, quả thực tiết kiệm được không ít tiền, nhưng cũng chỉ gói gọn trong sinh hoạt phí của ba người bọn họ.

Lâm Vũ Phi vừa đến, lập tức trở thành người ăn nhiều nhất trong đám bọn họ.

Cộng thêm hai ngày tiếp theo, không biết phải chi bao nhiêu tiền, sinh hoạt phí tuyệt đối không đủ dùng.

Thế nhưng nếu như bọn họ đòi phần sinh hoạt phí này, có thể giải quyết cho mấy ngày này, nhưng nhiệm vụ tiếp theo phải làm như thế nào đây?Cho dù hai nhiệm vụ còn lại, Lâm Vũ Phi cùng hoàn thành với bọn họ, nhưng nhiệm vụ đầu tiên phải làm sao?Bọn họ tuyệt đối không thể vì Lâm Vũ Phi mà lại đi thêm một chuyến khác.

Cũng có thể nói, nếu như nhận ngân sách du lịch cho điểm dừng này của Lâm Vũ Phi, vậy ngân sách du lịch cho trạm tiếp theo lại không thể nhận đủ nữa.

Hai lựa chọn đều không ổn, lúc này gọi Lâm Vũ Phi đến không phải là đồ ăn hại thì còn là gì?Cũng khó trách lúc này Tiêu Nhã nghiến chặt răng.

Lâm Vũ Phi cũng đọc hiểu những quy tắc mà PD Trương nói, rụt cổ, cực kỳ ấm ức nói: “Không thể trách tôi, là quản lý của tôi sắp xếp mà.

”“Nhưng mà nếu như là bởi vì tiền không đủ dùng thì không cần phải lo.

” Lâm Vũ Phi dùng giọng điệu không có gì đáng kể nói.

.