Giữ Hersha ở trong hoa viên chơi đùa, Mai Lật bưng đồ ăn đi đưa cho phu nhân Pegg, kết quả bà ấy vẫn là một bộ dáng không ăn uống.

Xuống lâu rồi, Hersha nói phải đi về, cô ấy cần làm việc giúp trong nhà, không phải mỗi ngày đều có thể tự do tự tại chơi đùa.

Mai Lật thấy ánh mắt cô ấy còn lưu luyến ở trong sân, riêng cắt mấy cành hoa bỏ vào trong rổ.

“Tặng cho tôi sao? Mellie cậu thật tốt!” Hersha nâng hoa say mê mà ngửi ngửi, phất tay từ biệt cô, "một mình cậu ở căn nhà này cũng quá tịch mịch, lần sau tôi còn sẽ đến tìm cậu chơi!”Thầy cô ấy xoay người rời đi, tươi cười trên mặt Mai Lật chợt cứng đờ.

Hersha vì sao nói cô một mình ở nơi này? không phải còn có phu nhân Pegg sao?Cô đứng ở cửa chính, phía sau là hoa viên xán lạn cùng căn nhà yên lặng, trên người còn khoác ánh mặt trời, nhưng phía sau lưng lại từng đợt phát lạnh.


Nhìn thấy bóng dáng Hersha càng chạy càng xa, cô gian nan mở miệng gọi cô ấy lại, "Hersha!.

”Cô gái nhỏ nghi hoặc dừng bước chân lại nhìn, dùng ánh mắt dò hỏi cô có chuyện gì.

Mai Lật lộ ra tươi cười khó coi, "Bỗng nhiên tôi nhớ tới có chút đồ muốn mua, tôi và cậu cùng đi chợ.

”Cô cũng không vào nhà, trực tiếp đóng cửa viện liền đuổi theo Hersha.

Dọc đường đi cô quá mức trầm mặc, đến Hersha cũng nhìn ra không thích hợp, còn tưởng rằng bạn mình luyến tiếc mình rời đi, liền nói với cô: "Mellie, cô yên tâm, về sau tôi sẽ thường xuyên đi tìm cậu chơi, dù cha mẹ tôi không cho phép, tôi cũng sẽ lặng lẽ đi đến.

”Mai Lật: "!.

.

" Hình như lại phát hiện cái gì.

"Bọn họ không hy vọng cậu tới nhà tôi, nguyên nhân là bởi vì tôi sao?” Cô hỏi.


Hersha lập tức xua tay, giống như sợ cô khổ sở, "không không không, cũng không phải bởi vì cậu, là!.

.

là nhà cậu quá gần rừng rậm lớn, nghe nói bên kia có rất nhiều mãnh thú lui tới, không an toàn, cho nên mọi người bình thường đều không tới.

”Cô ấy là đứa trẻ không biết nói dối, Mai Lật dễ dàng nghe ra lời nói có ý tử khác.

Ở trên đường nhỏ đi trong chốc lát, Mai Lật thoáng bình tĩnh lại, cô nghĩ nghĩ lần thứ hai mở miệng, “Người nhà cậu thực quan tâm cậu, bỗng nhiên tôi cũng nhớ tới mẹ của tôi.

”Khóe mắt trộm quan sát phản ứng của Hersha, cô ấy quả nhiên toát ra thần sắc đồng tình, kéo cánh tay cô an ủi: "Mellie, không cần khổ sở nữa, Phu nhân Pegg đã qua đời, bà ấy khẳng định cũng hy vọng cậu có thể quên đi, chính mình sống thật tốt.

”Mai Lật hít sâu một hơi, áp xuống tiếng kêu trong cổ họng.

Phu nhân Pegg đã qua đời?Đã chết?!Vậy trong khoảng thời gian này mỗi ngày cô nhìn thấy người phụ nữ kia là ai?Quỷ hồn !.

.

của phu nhân Pegg sao?Cảm giác nghĩ mà sợ như là bọt nước không ngừng dâng lên, lại nổ tung ở đáy lòng cô.


Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại! Bình tĩnh lại!Không có quan hệ, cô và vị kia sinh sống cùng nhau lâu như vậy, cũng không thấy bà ấy làm cái gì với cô, cho nên hắn là an toàn.

Dù sao còn từng thấy quái vật đầm lầy, cũng không sợ thêm một quỷ hồn.

Mai Lật không ngừng ở trong lòng thuyết phục mình, miễn cưỡng duy trì biểu tình trên mặt.

Cô ở chợ nhân cơ hội mua đồ vật, tìm hiểu thêm một ít về phu nhân Pegg.

Rốt cuộc hiểu rõ lúc trước nghe được "Đáng tiếc” là chuyện như thế nào.

Phu nhân Pegg chết vào hai tháng trước, an táng ở rừng rậm gần nhà, cũng không giống những người khác trên trấn chôn vào mộ địa thống nhất.

.