Bệnh nhân Hàn Quốc Gia Bảo chuẫn bị ca cấp cứu. Hàng loạt y tá la lớn chạy nhanh vào phòng cấp cứu.
"Hàn Quốc Gia Bảo, Gia Bảo..." Cô lảm nhảm cái tên đó.
- Cậu còn làm gì nz vậy đi học thôi. Hắn từ đâu xuất hiện. Kéo bừa cô đi.
Ánh mắt cô vẫn doại vào phòng cấp cứu. " Gia Bảo, ko phải là hắn chứ.. Chắc ko đâu, ko phải hắn." Cô tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời. Cô cảm giác khó chịu vô cùng " Có lẽ là trùng tên thôi... Ko phải hắn đâu. Hắn giỏi võ lắm mà" Cô tự nhủ vs lòng là ko phải hắn. Nhưng cô vẫn cảm thấy bất ổn vô cùng.
....................
Trước cổng trường Star...
- Các cậu nhìn kìa đó ko phải là Đan Phong sao, sao lại đi vs cái tên ms chuyển vào. Một cô gái nhìn ra ngoài cổng rồi mách ấy đứa đứng gần
- Ko pải hai người họ ghét nhau như thù mà. Một tên con trai nói.

- Nhìn kìa hai người kia trong có vẻ thân mật thiệt. Anh Phong còn cười vs nó nz."
Mọi ánh mắt đều đỗ xô vào cập đôi nam sinh đó.
- Phương Thanh.... Cậu ra đây xem đi.. Anh Phong... Nữ sinh cùng lớp cô nhiều chuyện chạy vào lớp mách cô
- Anh Phong có chuyện gì. Cô nữ sinh ấy vừa nhắc đến tên hắn thì đứng bật dậy. Tỏ ra lo lắng, rồi chạy ra lan can tầng hai..
Từ trên nhìn xuống Cô thấy tất...
Mặt cô nhíu lại tức giận đến đỏ cả mặt. Cô bím môi lại. Nắm chặt tay nổi cuồng lên vì cái gọi là ghen.
- Cậu cậu dám lướt qua mặt tôi lần thứ 2 sao.Cô nghiến răng nghiến lợi. Lần lần thứ nhất ở nhà thi đấu. Đan Phong xem Một người ms gặp ko lâu còn hơn mình, đã gặp và yêu hắn từ hôm sinh nhật lần thứ 10 của cô. Hắn cùng ba mẹ đến. Và lần thứ hai là bây giờ.
" Không chỉ dừng lại ở đó, Cậu còn khiến cho Gia Bảo trở nên lạnh lùng vs tôi. Hôm ở nhà thi đấu,lần đầu tiên ảnh quát vào mặt tôi. Chính cậu... chính là cậu. Đừng mong tôi sẽ tha cho cậu..Hãy chờ đợi mà thưởng thức cái mùi vị khiến tôi đâu khổ. Những ngày tháng còn lại của cậu sẽ ko đc yên ổn như vậy đâu" Phương Thanh nhếch miệng cười ánh mắt thù hận xuyên qua Linh Linh.

.........
- Cậu về lớp đi.. Tôi có chút việc ở phòng hồi đồng. Hắn ns vs Linh Linh.
- Hơ.. ờ. Cô như người mất hồn suốt nảy giờ. Làm hắn khó chịu lắm.
- Cậu làm ơn tỉnh lại đi. cứ mơ màng gì thế hả. Hắn nhí tay vào đầu cô
- Ờ ờ... tôi về lớp trước. Cô tỉnh bơ ns.
" Cậu ta sao vậy nhỉ, như thường tôi mà làm trò đó thì cậu điên lắm mà. Hôm nay. trời dễ bão quá." Hắn nhìn lên trời suy ngẫm nhưng suy đoán của cậu sai hoàn toàn hôm nay trời đẹp lắm mà. Hihi
..........
Đến lớp. Cô ko bàng quang đến những thứ xung quanh mà gục ngay trên bàn.
Hình ảnh máu trên mặt cậu thanh niên đó cô vẫn còn nhớ như in. Không chỉ vậy cái tên Hàn Quốc Gia Bảo cứ ẩn hiện trong đầu cô.
- Rầm. Tiếng xô cửa.
- Cái tên ms chuyển đến là tên nào... Giọng lầm lỳ hung dữ