“Con biết mẹ đối xử với con rất tốt, biết rõ mẹ vất vả là được, ngộ nhỡ về sau cha mẹ cãi nhau muốn ly hôn, con nên biết rõ phải đi theo ai, đúng không?” Trương Ngọc Mai cầm chặt tay của Cố Kiều Niệm, thể hiện ra sự yêu thương mà trước kia chưa từng có.

Cái lão già Cố Đức Hạo chết tiệt kia, vậy mà lại dám có người phụ nữ khác ở sai lưng bà ta, lại còn là bạn thân của bà ta nữa chứ, chuyện này bà ta nhất định không thể để yên!
Nếu như làm không tốt, rất có khả năng sẽ phải ly hôn, cho nên bà ta phải ôm chặt “cây rụng tiền” Cố Kiều Niệm này!
Rất nhanh, phòng làm việc của Cố Kiều Niệm thông báo, bởi vì người đại diện cũ đã làm ra nhiều hành động xấu xa để ăn hoa hồng, cho nên đã bị khai trừ, đồng thời công bố phương thức liên lạc của người đại diện mới, hơn nữa nhắc nhở mọi người biết chính xác phương thức liên lạc của người đại diện mới, đề phòng bị lừa.


Cho dù đêm đã khuya, Chu Chu vẫn liên tục nhận vài cuộc điện thoại hợp tác.


Cả người cô ấy đều như đang ở trong mộng: “Cứ như vậy… mà đổi người đại diện hả?”
“Ừ.

” Cố Kiều Niệm ngồi ở vị trí kế bên tài xế, từ từ ăn gà rán.

Lần cuối cùng ăn gà rán hình như là chuyện đã xảy ra từ đời trước.

Đối với Cố Kiều Niệm lúc này, hương vị cay xốp giòn của gà rán chính là món ăn ngon nhất thế giới!
“Kiều Kiều, chị thật lợi hại!” Chu Chu dựng lên ngón tay cái hướng về phía cô, sau đó vô tình nói: “Chị đừng ăn nữa, chị đã ăn hết hai cái rồi, coi chừng mập đấy…”
“Mấy ngày nữa chị đều không cần phải làm việc, làm càn một chút cũng không có vấn đề gì.

” Cố Kiều Niệm vừa ăn vừa nói một cách hàm hồ.

“Chị nhớ nhầm rồi, trong mấy ngày nữa, ngày nào chị cũng phải làm việc…” Chu Chu nói xong lật lịch trình làm việc để xác nhận.

Cố Kiều Niệm mấp máy khóe miệng, không để ý nói: “Đến ngày mai sẽ không còn.



“Hả?” Đầu Chu Chu đầy sương mù.


Lúc Cố Đức Hạo biết Dương Tuyết bị đổi là buổi sáng ngày hôm sau.

Tối hôm qua ông ta và mấy ông chủ lớn trong giới giải trí ở trong hội sở, chơi mệt mỏi thì trực tiếp ngủ ở hội sở.

Gọi điện thoại cho Trương Ngọc Mai thì bà ta không nhận, Cố Đức Hạo vội vã chạy tới bệnh viện, biết được tối hôm qua Trương Ngọc Mai đã làm thủ tục xuất viện cho Cố Thiến Thiến.

Cố Đức Hạo đang sứt đầu mẻ trán chuẩn bị về nhà tìm người thì Dương Tuyết gọi điện thoại đến.

Một lúc sau, Cố Đức Hạo đã đến phòng bệnh của Dương Tuyết.

“Anh Hạo, ông đã đến rồi, tôi suýt chút nữa đã bị người đàn bà chanh chua Trương Ngọc Mai kia đánh chết rồi?” Dương Tuyết khóc lóc thảm thiết.

Cố Đức Hạo có chút mất kiên nhẫn: “Không phải đã nói, tuyệt đối không thể để cho bà ấy phát hiện hay sao? Bà đang làm cái gì thế? Bà có biết đã mang đến bao nhiêu phiền toái cho tôi không?”
“Không phải tôi! Là Cố Kiều Niệm!”
Sau đó Dương Tuyết thêm mắm dặm muối, Cố Kiều Niệm đã hạ thấp bà ta như thế nào, làm sao có video, lại bị Trương Ngọc Mai đánh như thế nào đều nói một lần.


“Anh Hạo! Cố Kiều Niệm quá âm hiểm! Thiến Thiến nhất định cũng là do cô ta làm hại, ông phải cẩn thận với cô ta!”
Sắc mặt Cố Kiều Niệm u ám.

Tại sao ngày hôm qua xảy ra hai chuyện lớn đều liên quan đến Cố Kiều Niệm chứ? Cánh cứng cáp rồi nên muốn tạo phản hay sao?
Đúng lúc này, Trương Ngọc Mai vẫn luôn không nhận điện thoại chủ động gọi tới.

Cố Đức Hạo lập tức ra hiệu Dương Tuyết im lặng, sau đó nhận điện thoại: “Ngọc Mai, tôi có thể giải thích chuyện này!”
“Cố Đức Hạo, tình nhân ông nuôi kia thật quá độc ác, Kiều Kiều chỉ vì yêu thương tôi, ăn nói khép nép cầu xin bà ta đừng làm tổn thương tôi! Bà ta lại dám ra tay độc ác với nó! Tôi nói cho ông biết, nếu như khuôn mặt của Kiều Kiều thật sự bị hủy, tôi sẽ không để yên cho hai người!”
Đầu bên kia điện thoại, Trương Ngọc Mai không đầu không đuôi mắng một trận, sau đó cúp điện thoại.

“Khuôn mặt bị huỷ gì? Ăn nói khép nép cái gì? Không phải bà nói ngày hôm qua Cố Kiều Niệm kiêu ngạo khiêu khích bà sao? Bà đã làm gì với nó?” Cố Đức Hạo nghe thấy Cố Kiều Niệm bị hủy dung, cảm thấy trời như muốn sụp xuống.

Gương mặt của Cố Kiều Niệm chính là máy in tiền của ông ta, nếu mặt bị hủy, ông ta lấy cái gì để kiếm tiền đây!.