Thời gian lại trôi qua mới đó đã một tháng kể từ ngày Hàn Ân Ly mất, trong thời gian đó Quách Khiếu Thiên và quản gia Lâm không ngừng tích cực khuyên nhủ Mặc Hàn Phong, sau khi thuyết phục thành công thì anh mới có thể trở lại dáng vẻ điềm đạm hơn.

Đang ngồi miên man suy nghĩ thì cánh cửa bất ngờ mở ra người bước vào là Quách Khiếu Thiên, anh ta thản nhiên ngồi phịch vào ghế sau đó chủ động lên tiếng.

_ Phong, tôi đã bắt được người của A Đồ.

Có điều, tôi đã tra khảo chúng khai ra mọi chuyện nhưng chúng vẫn cứ khan khan cứng miệng, Tôi bất lực chỉ đành nhờ cậu xử lý
_ Đi thôi
Mặc Hàn Phong không nghĩ nhiều liền đứng phắt dậy hiện tại trong lòng anh đang phừng phừng rất tức giận như nghĩ đến gương mặt nhởn nhơ của A Đồ khiến anh thật muốn giết chết hắn ta, anh cầm lấy áo khoác cùng Quách Khiếu Thiên rời đi.

Chiếc xe Lamborghini màu bạc dừng ngay tại khu nhà bỏ hoang, Mặc Hàn Phong với bộ âu phục đen thẳng tắp mang dáng vẻ uy lực bước vào trong, thuộc hạ của Quách Khiếu Thiên vừa nhìn thấy anh liền lễ phép bưng cái ghế cho anh ngồi.

Nhìn gương mặt sưng phù vừa tím tái của A Đồ khiến khoé môi Mặc Hàn Phong cong lên, anh giễu cợt lên tiếng.

_ Chắc hẳn mày biết tao đến đây là vì điều gì rồi nhỉ?

_ Hừ, Mặc Hàn Phong! mày muốn chém muốn giết thì tùy mày đừng có mà dùng hình thức hành hạ tao như vậy
Hắn ta không biết sợ là gì, vẫn còn mạnh miệng lên tiếng chất vấn anh.

Một tên thuộc hạ của anh nóng nảy vì cách ăn nói thô lỗ của hắn ta nên nhất thời muốn cho hắn ta một trận nhưng bị anh phất tay ngụ ý bình tĩnh lại.

_ Giết mày ư? Đâu có dễ dàng như vậy, Tao phải bắt mày chủ động nói ra hết sự thật nếu không tao sẽ khiến mày sống không bằng chết
_ Mặc Hàn Phong...mày..

Hắn ta tức giận vùng vẫy muốn lao vào về phía anh nhưng bị hai tên thuộc hạ đô con giữ hắn ta lại, Mặc Hàn Phong đứng dậy xoay lưng định rời đi nhưng bất giác quay đầu lại nhìn A Đồ bằng ánh mắt lạnh lẽo.

_ Nếu mày một mực không khai ra thì Tao sẽ cho mày chết giống như mày từng làm với Ân Ly
Hai mắt A Đồ trợn tròn cơ thể hắn bất giác run lên cầm cập, Không được? hắn không thể chết trong đống lửa được, A Đồ không ngừng giãy giụa muốn phản kháng nhưng đều vô dụng, Hắn ta chỉ đành bất lực trước mặt Mặc Hàn Phong sau đó giàn dụa nước mắt mà khai ra mọi chuyện.

_ Mặc Hàn Phong...đừng...Tôi sẽ khai ra mọi chuyện cho anh nghe, Thật ra...thật ra Hàn...Hàn Tuyết Nhàn và bạn trai của cô ta là Đường Thất đã bày ra kế hoạch giết chết Hàn Ân Ly, Tôi chỉ biết nhiêu đây thôi còn cụ thể như thế nào tôi không biết
Mặt mày Mặc Hàn Phong trở nên sa sầm, hai tay siết chặt vào nhau nghiến răng nghiến lợi.

Uổng công anh từng bảo vệ cô ta mà làm tổn thương đến Hàn Ân Ly, vì tin tưởng cô ta là một người lương thiện ngoan hiền nhưng không ngờ lại một phụ nữ nham hiểm, bất chấp thủ đoạn.

Vậy mà lúc trước anh đã không tiếc lời buông lời cay đắng dùng từ này cho Hàn Ân Ly, nghĩ lại bản thân anh thật khốn nạn vừa có lỗi với cô.

Nhưng dù anh có biết lỗi sai của bản thân nhưng không khiến Hàn Ân Ly quay về được, vậy là anh đã đánh mất đi cô mãi mãi.

Mặc Hàn Phong ngẩng đầu nhìn lên trần nhà để ngăn đi giọt nước mắt của mình lăn xuống, sau khi bình tĩnh lại rồi anh nhìn thuộc hạ của Quách Khiếu Thiên rồi ra lệnh.

_ Các cậu nhanh chóng đổ toàn bộ xăng khắp chung quanh đây, sau đó châm lửa thiêu sống hắn ta
Dứt lời, Mặc Hàn Phong cùng Quách Khiếu Thiên rời đi mặc cho tiếng gào thét thảm thiết của A Đồ, mặc dù hắn ta là tay sai nhưng không vì vậy mà anh tha thứ được, chính hắn ta tự tay thiêu sống cô vậy thì anh cũng sẽ trả thù bằng cách đó.


...!
Mặc Hàn Phong không trở về nhà mà lái xe đến Hàn gia, anh cùng hai tên thuộc hạ hùng hổ bước vào trong phòng khách, Hàn phu nhân vừa thấy anh liền hứng hở chạy đến chỗ anh nhưng khi nhìn vào gương mặt như muốn giết người của anh khiến bà ta nhất thời sợ hãi.

Bỏ qua sự sợ hãi trong lòng, bà ta cố nở nụ cười thân thiện lên tiếng.

_ Hàn Phong, con đến đây có phải tìm Tiểu Nhàn nhà bác không?
Khẽ liếc xéo bà ta, Mặc Hàn Phong dùng ngữ điệu hết sức lạnh tanh.

_ Đúng vậy, bà mau gọi cô ta đến đây ngay
Nhìn cách cư xử của anh khiến Hàn phu nhân rất thấy làm lạ vừa có chút kinh hãi, bà ta định đi lên lầu gọi Hàn Tuyết Nhàn nhưng không ngờ cô ta chủ động đi xuống.

Rất nhanh hai thuộc hạ của anh đi đến túm lấy Hàn Tuyết Nhàn, cô ta sợ hãi đến xanh cả mặt, ánh mắt nhìn Mặc Hàn Phong như không thể tin được, Hàn phu nhân bị hành động này làm cho kinh hoàng bà ta hốt hoảng nhìn anh bực bội nói.

_ Này, cậu đang làm gì với con gái tôi vậy hả? Mau buông con gái tôi ra, không phải cậu rất yêu thương con bé hay sao?
Mặc Hàn Phong cười lạnh, ánh mắt luôn lạnh lẽo nhìn qua Hàn phu nhân khiến bà ta bất giác sợ hãi mà lùi lại vài bước, sau đó anh từng bước từng bước về phía Hàn Tuyết Nhàn không hề thương tiếc mà bóp chặt cằm cô ta lên.

_ Yêu ư? Tôi không hề yêu Hàn Tuyết Nhàn con gái bà, người thật sự tôi yêu mới chính là Hàn Ân Ly con gái nuôi của bà đấy1
Hàn phu nhân sững sờ với câu trả lời của anh một điều cũng không thốt nên lời, còn Hàn Tuyết Nhàn thì lại tức giận đến mức đỏ cả mặt, cô ta còn lớn gan hét vào mặt Mặc Hàn Phong.

_ Mặc Hàn Phong, anh là một người hoàn hảo ngàn năm khó gặp, Người anh yêu phải là độc nhất vô nhị như em, sao anh có thể yêu Hàn Ân Ly con người tầm thường như cô ta?

Bốp.

Gương mặt đẹp đẽ của Hàn Tuyết Nhàn in hằn năm dấu tay của Mặc Hàn Phong, anh không thể chịu đựng được khi cô ta mở miệng khinh thường cô.

_ Ân Ly không hề tầm thường cô ấy xinh đẹp lương thiện, thông minh kiên cường là Độc Nhất Vô Nhị.

Còn cô, trong mắt tôi cô mới là kẻ tầm thường
Hàn Tuyết Nhàn trợn trừng mắt nhìn anh, cô ta không ngờ anh sẽ thốt ra những điều này với cô ta.

_ Cái gì? Hàn Phong, anh...anh thế mà lại nói em tầm thường
Anh không quan tâm đến những lời của cô ta mà xoay người lại rồi ra lệnh cho hai thuộc hạ.

_ Áp giải cô ta đến tầng hầm bí mật của Quách Khiếu Thiên
_ Dạ rõ thưa Ông chủ!.