“Bây giờ chị không có tâm tư rối rắm mấy thứ này, gần đây sự tình của gia tộc bên kia còn rất nhiều, đều muốn chị xử lý, chị cũng có việc học của bản thân cần hoàn thành.” Hạ Thanh tuyết lắc đầu nói.

“Haiz, nói đến nước này rồi, tự chị suy nghĩ thật kỹ đi"

“Chị, chuyện ly hôn này, có thể là chị đã làm sai rồi.” Hạ Tiểu Thanh nhìn thoáng qua Hạ Thanh Tuyết.

Hạ Thanh Tuyết nghe vậy, cũng không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận.

“À đúng rồi, ngày mai chị đến đại học quốc gia Giang Thành thì gọi em, buổi sáng em cũng có tiết học, chúng †a cùng đi.”

Hạ Tiểu Thanh nói với Hạ Thanh Tuyết.

“Được.” Hạ Thanh Tuyết cũng không có nhiều hứng thú gì. “Còn nữa, ngày mai là ngày đầu tiên anh rể đến đại học quốc gia Giang Thành làm việc, theo như anh ấy nói, thì anh ấy trở thành giáo viên ở đó.” Hạ Tiểu Thanh lại nói.

“Diệp Thiên Bách, đi làm ở đại học quốc gia Giang Thành sao? Lời này nói ra, em có tin không?”


Vừa nghe thấy lời này, Hạ Thanh Tuyết phản ứng có chút kịch liệt.

“Ngay từ đầu em đã hoàn toàn không tin rồi, sau đó thì có chút tin, ai biết được, nói không chừng ngày mai chúng ta có thể gặp được anh ấy, gặp được anh ấy thì nhìn xem không phải sẽ biết rồi sao.” Hạ Tiểu Thanh lập. lờ nước đôi nói.

“Oaaa... Ai, ai muốn đi làm ở đại học quốc gia Giang Thành?”

Lúc này, một âm thanh ngáp truyền đến, âm thanh này không phải ai khác, mà chính là Mã Quế Phương.

“Anh rể ạ! Mẹ, sao mẹ còn chưa ngủ?”

Hạ Tiểu Thanh đương nhiên nói.

“Tân phế vật Diệp Thiên Bách kia? Đến đại học quốc gia Giang Thành sao? Đến quét nhà vệ sinh ở đại học. quốc gia Giang Thành cũng không ai muốn cậu ta đâu.”

“Nếu cậu ta có thể đến đại học quốc gia Giang Thành làm giáo viên, Mã Quế Phương tôi sẽ quỳ trên mặt đất, cầu xin cậu ta cưới con gái mình.”

Mã Quế Phương chanh chua nói.

“Được rồi! Mẹ vẫn nên đi ngủ sớm một chút đi, nói chuyện thật sự làm tổn thương người khác.”

Hạ Tiểu Thanh có chút bất đắc dĩ. “Mẹ ngủ rồi, mẹ chỉ dậy đi vệ sinh thôi.”

Mã Quế Phương nói xong, còn ngái ngủ mà trở về phòng.

“Chị, em về phòng đây, cái này... chị thu dọn một chút, đây là lương thực hai ngày nay của chúng ta đó.”

Hạ Tiểu Thanh đứng lên, cũng trở về phòng.


Hạ Thanh Tuyết nghe vậy, sau khi ăn xong vài miếng, cô cũng bắt đầu thu dọn.

Đêm khuya, khu biệt thự xa hoa ở Giang Thành.

Diệp Thiên Bách lái xe vào khu chung cư, sau đó tìm một chỗ đậu xe dưới biệt thự rồi dừng xe lại.

Anh cũng không xuống xe ngay, mà lấy điện thoại ra nhìn một chút.

Bởi vì trên đường anh lái xe về, wechat không ngừng truyền đến tin nhắn làm chấn động, hẳn là tin nhắn do Chung Linh Hi gửi tới.

“Anh Thiên Bách, một giờ rồi, anh còn chưa về sao?”

“Anh Thiên Bách, khi nào anh về vậy?”

“Anh Thiên Bách, em tắm xong rồi, đang ở trên giường chờ anh về nè.”

“Anh Thiên Bách, anh ăn khuya với ai vậy? Lần sau có thể dẫn em theo không ạ, em thích cuộc sống về đêm với anh Thiên Bách.”

“Anh Thiên Bách, không biết tại sao, anh rời đi một thời gian, em liền có cảm giác người khác sẽ cướp anh đi”


“Anh Thiên Bách, anh phải nhớ kỹ, phụ nữ càng xinh đẹp càng biết gạt người khác, ngàn vạn lần đừng nên tùy tiện tin vào phụ nữ xinh đẹp. Không chỉ là phụ nữ xinh đẹp, phụ nữ bình thường cũng không thể tin tưởng.”

“Đương nhiên, trừ em ra, bởi vì em sẽ không lừa anh Thiên Bách.”

“Anh Thiên Bách, nếu anh bận thì không cần trả lời em đâu, em chỉ đơn thuần là nhớ anh thôi. Em không làm phiền anh nữa, anh ăn khuya thật ngon nhé, em chờ. anh đấy.”

“Anh Thiên Bách, chỉ cần anh thích, em nguyện ý vì anh mà làm bất cứ chuyện gì.”

“Anh Thiên Bách, em biết anh thích bộ quần áo trong phòng kia của em, ánh mắt anh ngày đó đều nhìn thẳng. Em có thể mặc cho anh xem nha [Thẹn thùng..Jpg].”

Diệp Thiên Bách mở điện thoại ra, phát hiện tất cả đều là tin nhắn của Chung Linh Hi.

Nhìn thấy tin nhắn cuối cùng này, Diệp Thiên Bách nhớ lại tình cảnh ngày hôm đó với Chung Linh Hi, nội tâm anh đột nhiên trở nên xao động. ở trong căn biệt thự này, dường như có chuyện gì đặc biệt đang chờ đợi anh.

Anh thở nhẹ một hơi, ổn định lại tâm trí của mình, sau đó đi về phía căn biệt thự.