Sáng sớm, Lâm Thiển Hạ xin đạo diễn nghỉ một tiếng, để đưa con gái mình đi học.

Cô bé này bây giờ đã không còn chán ghét học hành nữa, có lẽ vì từ bé đến lớn cô bé chưa từng có nhiều bạn như vậy.

Bây giờ, cô bé có thể học tập chơi đùa vui vẻ ở trong trường.
Lâm Thiển Hạ nhìn con gái vẫy tay với mình, sau đó vô cùng ngoan ngoãn đi vào trường học, cô không khỏi mỉm cười, tâm trạng ngày nay của cô cũng vì thế mà rất tốt.
Lâm Thiển Hạ vội vã chạy đến đoàn phim, phân cảnh hôm nay của cô là nữ chính bị nữ chính hai chèn ép, mặc dù không giống cái tát hôm qua, nhưng lại có cảnh đẩy người.
Lâm Thiển Hạ đi trang điểm, trong bộ phim, hình tượng của cô là một nhân vật trong sáng, thanh thuần, cộng thêm với khả năng nhập vai của Lâm Thiển Hạ, khiến đạo diễn vô cùng hài lòng.
Sau khi quay một vài cảnh sau, thì buổi chiều sẽ quay một cảnh quan trọng hơn.


Đây là cảnh rất quan trọng, là cảnh nữ hai đẩy nữ chính ngã cầu thang.
Hôm nay chị Lý cũng đến đang ngồi trong phòng nghỉ ngơi, hôm qua cô nghe nói Lâm Thiển Hạ bị Lý Oánh lấy lý do diễn xuất tát cô một bạt tai, nên hôm nay muốn tới bảo vệ cô ấy.
Bây giờ Lâm Thiển Hạ đang trong xu thế vô cùng mạnh mẽ, sắp nổi tiếng trong bộ phim này.
Tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện gì.
“Thiển Hạ, rõ ràng cô có thể dùng diễn viên đóng thế, tại sao phải tự mình làm chứ?”
“Chị Lý, em biết mọi người lo lắng nhưng em là diễn viên, những diễn viên thời trước cũng không cần dùng thế thân để tạo thương hiệu của bản thân, thế thì em cần gì phải dùng thế thân chứ? Nếu làm như vậy, em không biết cảnh đó sẽ có bao nhiêu trò cười nữa đây.”
Lâm Thiển Hạ chỉ là một người mới, mặc dù có thế thân, nhưng cuối cùng cô ấy vẫn tự mình diễn.

Một cảnh quan trọng như vậy, nếu như diễn không tốt, sẽ khiến mọi người nghi ngờ khả năng diễn xuất của Lâm Thiển Hạ.
Chị Lý đương nhiên hiểu, khi một diễn viên có trách nhiệm với việc đóng phim, họ sẽ tự diễn mà sẽ không dùng đến diễn viên thay thế.
Lúc này, thời gian cũng sắp đến hai giờ, sân diễn đã chuẩn bị xong, Lâm Thiển Hạ và Lý Oánh bắt đầu chuẩn bị.
Đúng lúc này, trợ lý của đạo diễn Vương Nhất Long chạy đến nói nhỏ vào tai ông ta: “Đạo diễn Trương, anh Quyền đến thăm trường quay.”
“Cái gì?” Trương Nhất Long ngạc nhiên nhìn trợ lý, sau đó vội vàng đứng dậy đi ra.
Sau đó ông ta thấy Quyền Quân Lâm ở trong đám người, khí thế kia, thật sự có thể lấn át hào quang của nhân vật nam chính, nếu để cho anh ta đến diễn, vậy nhân vật nam chính cũng không là gì ở đây.
Đáng tiếc, người có địa vị như anh ấy còn cần phải diễn xuất hay sao?
“Quyền tổng, hôm nay sao anh lại rảnh rỗi tới đây vậy?” Trương Nhất Long lập tức tiến đến, bắt tay với anh.
Quyền Quân Lâm nhìn diễn viên xung quanh: “Có phải sắp quay không?”
“Đúng vậy, Thiển Hạ sắp ra diễn, anh Quyền, có cần tôi mời Thiển Hạ ra trò chuyện cùng anh mấy câu không?”
“Không cần, tôi chỉ qua đây xem một chút, anh cứ chuyên tâm quay phim đi! Không cần gọi tôi.” Quyền Quân Lâm không muốn trì hoãn tiến trình quay phim chỉ vì anh ấy.
“Được, vậy tôi quay xong cảnh này sẽ đến chào anh.” Nói xong, Vương Nhất Long nghĩ đến cảnh quay hôm nay, Lâm Thiển Hạ sẽ bị ngã cầu thang, Quyền Quân Lâm sẽ không đau lòng đến chết đấy chứ?
Nhưng bây giờ, bối cảnh đều đã dàn dựng xong, tất cả đều đã sẵn sàng, nếu lập tức thay đổi, sẽ phải tổn thất lớn.
Vương Nhất Long chỉ có thể ngồi về vị trí đạo diễn, ông nghĩ cảnh quay này dù sao cũng đã có các biện pháp an toàn, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra.

Lâm Thiển Hạ không biết Quyền Quân Lâm đến, lúc này cô đang uống nước, Lý Oánh cũng đi tới gọi: “Đi thôi! Đừng có làm lãng phí thời gian, tôi không muốn phải quay lại cùng với cô.”
Mọi người đều biết, Lâm Thiển Hạ khi quay phim rất chuyên nghiệp.

Trong bộ phim gần đây, xác suất Lý Oánh quay lại còn nhiều hơn.
Nhưng vì địa vị của Lý Oánh ở trong vòng, nên không ai dám đến gây chuyện với cô ta.
Trong đám người phía sau Trương Nhất Long, thân hình cao lớn của Quyền Quân Lâm đứng trong góc.

Lúc này tất cả ánh mặt của mọi người đều đổ dồn lên người hai nữ diễn viên, cũng không có ai phát hiện ra anh ấy.
Quyền Quân Lâm nhìn Lâm Thiển Hạ, cô búi tóc theo phong cách cổ trang, bộ váy hoa nhạt mặc trên người mặc cũng theo phong cách cổ trang, không những thế cô còn được trang điểm trông rất tinh tế, khiến Lâm Thiển Hạ toát lên khí chất của một thiên kim tiểu thư trong một gia đình quyền thế.
Mười phần xinh đẹp, khiến ánh mắt của Quyền Quân Lâm bị cô hấp dẫn.

Cho dù là nhân vật nữ hai Lý Oánh, cũng không kém chút nào, trông vô cùng quyến rũ, thế nhưng trong mắt Quyền Quân Lâm chỉ có một mình cô.
Tâm tư Lâm Thiển Hạ lúc này đều đặt vào bộ phim, không có nhìn xung quanh nên cô không biết có một đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào cô.
Lâm Thiển Hạ lập tức đi lên bậc thang, Lý Oánh cũng đứng trên lầu hai.
“Cô đứng lại cho tôi.” Cô ta đọc lời thoại của mình, cười lạnh đi xuống.
Lâm Thiển Hạ bám vào lan can cầu thang, kinh ngạc quay đầu lại: “Cô còn có chuyện gì sao?”
Sự tàn nhẫn thoáng qua trong mắt Lý Oánh, bởi vì cô ta thật sự rất ghét Lâm Thiển Hạ, cho nên diễn xuất này rất hợp với cô ta.
Khi cô ta tiến tới, lúc này cũng chỉ cách Lâm Thiển Hạ ba bậc thang, phía dưới có để một miếng bọt biển rát dày.

Cô ta diễn động tác đi xuống, sau đó đẩy cô té xuống cầu thang.
Quyền Quân Lâm không ngờ mình sẽ gặp cảnh tượng như vậy, tim anh lập tức thắt lại.


Lâm Thiển Hạ thật sự ngã xuống từ trên cầu thang sao?
Khóe miệng Lý Oánh hiện lên một tia giễu cợt, khi cô ta chỉ cách Lâm Thiển Hạ một bậc thang, cô ta đột nhiên hét lên: “Cô cướp lấy tình yêu của tôi, đi chết đi!”
Nói xong, Lâm Thiển Hạ còn chưa kịp chuẩn bị, cô ta đã đẩy Lâm Thiển Hạ xuống, Lâm Thiển Hạ lập tức ngã xuống, cả người nặng nề ngã vào trong bọt biển.
Mặc dù có bọt biển giảm áp lực, nhưng cú đẩy mạnh như vậy vẫn khiến cho người cô cảm thấy đau nhức.
Sự giễu cợt trong mắt Lý Oánh chưa biến mất, lúc này, từ trong đám người truyền đến một giọng trầm thấp: “Thiển Hạ.”
Khi trợ lý đang đỡ Lâm Thiển Hạ dậy, cô ngẩng đầu lên, thì thấy một người đàn ông đang đi về phía mình, Lâm Thiển Hạ ngẩn người.
Tại sao lại là Quyền Quân Lâm? Tại sao anh ấy lại ở đây?
Trong mắt Quyền Quân Lâm hiện lên vẻ đau lòng, anh lập tức đưa tay ra đỡ lấy Lâm Thiển Hạ: “Em không sao chứ?”
Lý Oánh nhìn thấy Quyền Quân Lâm xuất hiện, cũng không khỏi luống cuống, cô ta vội vàng thu lại dáng vẻ tàn nhẫn lúc nãy, thành dáng vẻ quyến rũ mê người: “Anh Quyền, anh đến đây ạ?”
Quyền Quân Lâm căn bản không thèm nghe, tất cả tâm tư của anh đều đặt trên người Lâm Thiển Hạ, kiểm tra xem cô có bị thương không?
“Không sao, em không sao.” Lâm Thiển Hạ lắc đầu, sau đó mỉm cười, anh ấy lại tới thăm trường quay.
Cũng không nói trước cho cô một tiếng.
“Đạo diễn, tại sao không cho cô ấy dùng thế thân.” Quyền Quân Lâm tức giận chất vấn.
“Không trách đạo diễn được, là em không muốn dùng thế thân.” Lâm Thiển Hạ nói với anh.
Quyền Quân Lâm đột nhiên dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn về phía Lý Oánh.
“Tôi thấy cô cố tình diễn quá mức.”
“Tôi…” Lý Oánh có chút sợ hãi, Quyền Quân Lâm chính là nhà đầu tư lớn nhất!.