“Con gái ngốc, trên thế giới này không chỉ có tên đàn ông Long Dạ Tước kia, còn rất nhiều, rất nhiều người đàn ông khác, con có thể tùy ý chọn lựa.”
“Thế nhưng, con chỉ thích Long Dạ Tước, nhưng bây giờ, anh ấy lại yêu Tô Lạc Lạc tiện nhân kia.”
“Yên tâm đi! Nhà họ Long coi như biết cô ta là vô tội, cũng tuyệt đối sẽ không cho phép cô ta gả vào, thân phận của cô ta không thể lộ ra ngoài ánh sáng, lại là con gái nhà họ Tô chúng ta, nếu cô ta dám gả, chúng ta sẽ khiến cho người nhà họ Long thành trò cười.

Để cho thiên hạ biết, Long Dạ Tước loạn luân cùng Tô Lạc Lạc, khiến cho bọn họ đi ra ngoài làm trò hề cho thiên hạ.”
“Đúng vậy, hiện tại cả nước đều biết trước kia con và Long Dạ Tước là một đôi, chúng con đều đã ở bên nhau năm năm, nếu anh ấy dám cưới Tô Lạc Lạc, con sẽ để thiên hạ biết được trò cười của bọn họ.” Tô Vũ Phỉ thở phì phò nói.
Hiện tại, bọn họ cũng chỉ có thể nghĩ ra cách như vậy.

Tại nước nào đó đang tổ chức lễ kỷ niệm thành lập của một thương hiệu thời trang lớn, Tô Lạc Lạc ở công ty bèn đổi một bộ quần áo nhãn hiệu khác đến đón tiếp Dạ Trạch Hạo.

Ngoại trừ nam minh tinh Dạ Trạch Hạo, mặt khác còn có ba nữ minh tinh cũng tham gia, các cô ăn mặc quần áo thiết kế cao cấp, ở trước mặt ống kính phóng viên hào phóng chụp ảnh, hai tay Dạ Trạch Hạo nhét vào trong túi quần, theo những phóng viên này chụp ảnh, dù sao anh ta cũng là minh tinh có gương mặt ba trăm sáu mươi độ không góc chết, khi chụp ảnh, đều chỉ có một hiệu quả, cái kia chính là đẹp trai, đặc biệt đẹp trai.
U buồn, tinh thiết, tỏa nắng, du côn, vô luận cái nào anh ta đều làm được, đều là nam thần đẹp trai nhất trong lòng fan hâm mộ.
Tô Lạc Lạc đứng bên cạnh làm khách, cô cũng không muốn đoạt danh tiếng gì, lại nói, cô chỉ muốn an tĩnh để cho người ta nhìn không thấy cô là tốt nhất rồi.
Phút chốc, có một phóng viên chụp ảnh mệt mỏi, quay đầu nhìn lại, bèn nhìn thấy Tô Lạc Lạc bên cạnh.

Các truyền thông đối với tướng mạo của một người rất nhớ kỹ, chính là có ký ức siêu cường, anh ta lập tức vui mừng, cúi đầu nói với người trợ lý bên cạnh: “ Chụp ảnh cô gái này, cô ấy hẳn là bạn gái lần trước của Dạ Trạch Hạo.”
Trợ lý bèn lập tức cầm lấy điện thoại chụp lén Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc lập tức phát giác, cô xấu hổ ngăn cản: “Không muốn chụp ảnh.”
Mà người trợ lý chụp kia, lập tức cũng dẫn đến phóng viên truyền thông khác, họ mau chóng chuyển ống kính qua.

Nguyên bản đang chụp nữ minh tinh, lập tức điều chỉnh tiêu điểm đến trên người của Tô Lạc Lạc, Tô Lạc Lạc lập tức kinh hãi đưa tay che lại mặt: “Xin đừng chụp ảnh tôi, cảm ơn.”
Dạ Trạch Hạo lập tức chú ý tới tình huống bên này, chân dài anh ta bước tới, lạnh giọng răn dạy nói: “Các vị đang làm gì?” Nói xong, anh ta đưa tay đem Tô Lạc Lạc từ vị trí bên trên dắt lấy, hướng phóng viên nói: “Em ấy là bạn của tôi, nếu như các vị dám quấy rối em ấy, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cho các vị bất luận là nhà truyền thông nào.”
“Cậu Dạ, vị tiểu thư này là bạn gái của ngài ư?” Một vị phóng viên hỏi.
Tô Lạc Lạc xấu hổ đi lên, đúng lúc này, bên eo của cô đột nhiên bị một bàn tay ôm lấy, đem cô kéo lại: “Đúng vậy, cô ấy là bạn gái hiện tại của tôi, cô ấy là người bình thường, xin các vị không nên quấy rầy cô ấy.”
Phóng viên lập tức vỡ lẽ, giờ phút này Tô Lạc Lạc cũng không che dấu, đành phải xấu hổ đối mặt với ống kính, Dạ Trạch Hạo quay người hướng tiệm bán quần áo nhân viên cửa hàng nói: “ Mang em ấy ra phía sau cánh gà.”

Nhân viên kia lập tức tôn kính kéo Tô Lạc Lạc rời đi, mang cô đi vào phòng khách quý bên trong nghỉ ngơi.
Tô Lạc Lạc cảm thấy hoa cả mắt, đèn của ống kính làm cho hai mắt của cô đều đau, thật không biết làm minh tinh có gì tốt, Tô Lạc Lạc đột nhiên lại nghĩ đến vừa rồi Dạ Trạch Hạo tại trước ống kính thừa nhận, cô là bạn gái của anh ta, lần này, chuyện xấu truyền ra xa, đơn giản thành thật.
Thật là phiền mà! Dạ Trạch Hạo vì cái gì lại để truyền thông đưa tin chuyện xấu này? Thật sự cảm thấy cô không đủ nổi tiếng hay sao?
“Tiểu thư, mời cô uống nước, thật sự không nghĩ tới, cô là bạn gái của cậu Dạ! Thật xinh đẹp, cô mặc trên người chính là trang phục mùa hè năm ngoái của chúng tôi, thật hợp với cô.” Nhân viên cửa hàng lễ phép cười nói.
Tô Lạc Lạc không khỏi mím môi cười một tiếng: “Cám ơn cô.” Nhận ly nước, cô lặng yên uống.
Lúc này, cửa phòng bị mở ra, Dạ Trạch Hạo anh tuấn đi tới, nhân viên cửa hàng lập tức nhìn anh ta nhiều hơn vài lần, sau đó mau chóng rời đi.
Lúc này phòng khách quý cũng chỉ còn hai người bọn họ, Tô Lạc Lạc ngẩng đầu, có chút tức giận nhìn anh ta chằm chằm: “Dạ Trạch Hạo, vừa rồi tại sao anh lại hướng truyền thông thừa nhận, tôi và anh rõ ràng không phải là người yêu”
Dạ Trạch Hạo cắn môi mỏng, cười nói: “ Coi như em giúp tôi chuyện này đi! Tôi đã lâu không có chuyện xấu, bọn họ sẽ cho rằng tôi là đồng tính luyến ái, cho nên, em và tôi đành làm bộ yêu đương một thời gian đi!”
“Anh.

.

.”
“Đừng nóng giận, vừa rồi tôi đã nói qua với cửa hàng trưởng rồi, để bọn họ đem toàn bộ quần áo của tôi đổi thành đồ nữ, tặng cho em.

Cũng có đến năm bộ quần áo, còn có, bọn họ định làm mấy cái đồ chơi nhỏ, em cũng có thể mang về đưa cho mấy đứa nhỏ nhà em.”

Tô Lạc Lạc lập tức kinh ngạc nhìn anh ta: “Năm bộ? Hết bao nhiêu tiền?”
“Cũng khoảng ba trăm năm mươi triệu! Nữ trang rẻ hơn một chút, nhưng tôi đã nói với bọn họ đừng chọn trang sức khó coi quá cho em, nhất định phải chọn thật đẹp cho em.” Dạ Trạch Hạo lộ ra răng trắng, bông tai lộ ra vẻ nam tính dị thường, tuấn dật phi phàm.
Tô Lạc Lạc muốn tức điên lên, nhưng lần này, thật sự muốn tức điên cũng không tức nổi.

Nếu quả thật như anh ta nói, cùng anh ta truyền chuyện xấu thì đối với người khác bỏ đi việc suy đoán giới tính của anh ta, ngược lại cô cũng không bị gì, dù sao, cô và anh bình thường đều ở chung, vẫn là có khoảng cách.
Lại nói, anh ta còn để cửa hàng này may quần áo cho cô, cô lại có một loại cảm giác bất đắc dĩ.
Khoảng mười hai giờ, cửa hàng sẽ mời minh tinh tham gia bữa tiệc, trước khi Dạ Trạch Hạo đi cửa hàng trưởng tự mình đem theo năm bộ quần áo đưa cho Tô Lạc Lạc: “Tô tiểu thư, đây là lễ vật mà cửa hàng chúng tôi tặng cho cô, hoan nghênh cô sau này có thời gian đến trong tiệm chúng tôi ngồi nhiều một chút.”
Nói xong, một nhân viên khác đưa lên mấy đồ chơi nhỏ do trong tiệm của bọn họ chế tác, có thủy tinh, cũng có đồ làm bằng tay, cũng có búp bê vải, Tô Lạc Lạc không có ý muốn lấy, lúc này, Dạ Trạch Hạo nắm lấy bả vai của cô nói: “Em nhận đi!”
Mà lúc này, cửa hàng trưởng lại đứa năm bộ quần áo khác cho Dạ Trạch Hạo nói: “Cậu Dạ, anh chính là khách hàng lớn của chúng tôi, đây là năm bộ quần áo do nhà nhà thiết kế của chúng tôi đặc biệt may cho anh, anh cũng nhận đi! Anh cũng thường xuyên tới đây một chút, cho chúng tôi quay quảng cáo.”
Dạ Trạch Hạo có chút giật mình, anh ta câu môi cười một tiếng nói: “Được, tôi nhất định sẽ thường xuyên tới đây, sẽ giới thiệu cho bạn bè của tôi tới tiệm của các vị mua quần áo.”
Có câu nói này của Dạ Trạch Hạo, cửa hàng trưởng thật sự rất vui vẻ, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Vệ sĩ của Dạ Trạch Hạo lập tức bao vây, còn có nhóm trợ lý xách quần áo đi phía sau, bởi vì ở bên ngoài fan hâm mộ đã vây quanh nơi này..