“Theo hướng ngón tay của dực nhân, tất cả mọi người cùng quay về hướng đông nam. Phía đó, bỗng xuất hiện một cung định bằng băng khổng lồ khôi nổi giữa không trung.



Nhìn thấy cung điện này, đám người trong nháy mắt đã minh bạch là chuyện gì, đây hẳn là một cung điện ẩn giữa không trung. Theo biến hóa thiên địa lúc này, tất cả vật thể đều bị đông kết, hơi nước bám chặt lấy cung điện, bao phủ một tầng băng lên nó, nên mới hiện ra trước mặt mọi người.



Nhìn đến băng tinh cung điện, hai mắt bản tôn sáng ngời lên, trong lòng cũng đại khái đoán được, nơi đó hẳn là nơi cất giữ thuế phàm băng tinh đi, khóc trách vương quốc kia tìm gần hai mươi vạn năm đều tìm không ra. Truyện "Ngự Đạo "



Nguyên lai thuế phàm băng tinh được đặt ở giữa không trung, bởi thế vô số người tay không mà về. Bản tôn đoán được thì người khác cũng có thể đoán được, ánh mắt chúng cường giả nhìn về băng điện giữa không trung trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết.




Thuế phàm băng tinh ở trong mắt người khác, chỉ là giúp phàm nhân trực tiếp đạt đến thánh nhân, nhưng là ở trong mắt thánh nhân, đấy là vật phẩm đột phá thánh cấp, một loại thần phẩm giúp thánh nhân trực tiếp đạt đến thuế phàm. Truyện "Ngự Đạo "



Lúc này, những thánh cấp cường giả đều chần chừ, ở phương xa, là băng nguyên rộng lớn, động tĩnh lớn như vậy, nhất định bất phàm, mà ở nơi khác lại là thuế phàm băng tinh mọi người mong chờ đã lâu, rốt cuộc nên chọn bên nào đây?



Những thánh cấp cường giả đều lộ ra vẻ khổ sở đắn đo, nhưng là, chỉ suy tư một lát, đám người lập tức đưa ra quyết định, trong đó đại bộ phận lao về phía băng tinh cung điện, chỉ có hai người lao về phía huyệt hàn băng. Một là Thủy Như Trọng, một là chiến sĩ thánh cấp tóc hồng, cả hai đều vô cùng tự tin bản thân có thể đột phá thánh cấp, cho nên không chịu thuế phàm băng tinh hấp dẫn mà nảy sinh hứng thú với huyệt hàn băng hơn.



Mà bản tôn đương nhiên lựa chọn huyệt hàn băng, hắn nhảy khỏi cự long, bay cùng lúc với Thủy Như Trọng, bay về phía huyệt hàn băng, mà thánh cấp chiến sĩ tóc hồng cùng chọn huyệt hàn băng tên là Hồng Tứ, hẳn đến từ Hồng gia đi.



Lộ trình cũng không dài, ba người mang theo tiểu tinh linh nhanh chóng bay về phía giáo đình trước kia.



Hàn khí xung thiên đã lắng xuống, để lại một hố lớn đường kính vạn thước, bốn phía toàn bộ bị đóng băng. Đại địa biến thành băng nguyên rộng lớn, dương quang chiếu xuống sáng lóng lánh.



Ở nơi miệng hố, khí huyền hàn mãnh liệt tuôn ra như khói trắng, tô thêm phần mông lung huyền ảo cho miệng hố, mà bạch sắc hàn khí sau khi thoát khỏi cửa động lập tực hóa thành khí lạnh lan về bốn phương tám hướng.




Càng đến gần miệng hố, hàn khí càng lúc càng dày, lúc này, ba người cho dù dùng hết sức cho phòng hộ tráo, cũng chỉ có thể miễn cưỡng kiên trì mà thôi. Mà tiểu tinh linh lại có thể dưới tính huồng không có chút phòng hộ tráo nào, tuyệt đối không sợ rét lạnh nơi này, vui vẻ nhảy múa trên đầu bản tôn.



Ba người tiến đến còn cách miệng hố ba trăm thước thì đều dừng lại nhìn lẫn nhau.



“Tiếp tục chứ?”Hồng Tứ nhìn vào miệng hố hun hút hỏi.



“Đi”Thủy Như Trọng khổ sở kiên trì phòng hộ tráo, sắc mặt đầy kiên nghị nói.



Mà bản tôn cũng như hai người này, chân nguyên hình thành phòng hộ tráo, cũng có chút khó khăn chống lại cái lạnh nơi này, bởi tu vi của hắn còn quá thấp hơn nữa, hàn khí nơi này cũng không phải lạnh bình thường.



Trong lòng vừa động, Vạn Quỷ U Hồn phiên hiện ra trên đỉnh đầu hắn, hắc khí tỏa ra xung quanh bao lấy lá cờ, làm cho Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ không thể thấy rõ trong hắc khí là thứ gì.



Vạn Quỷ U Hồn phiên vừa xuất hiện, nháy mắt đại lượng hắc vụ bao lấy bản tôn, thêm vào trăm ác quỷ không ngừng bay lượn trong hắc vụ. Mộc khắc này, bản tôn cảm thấy tốt hơn nhiều, hàn khí trải qua hắc khí ngăn cản cũng yếu đi rất nhiều.



Đây cũng không phải trọng yếu nhất, hơn nữa, bản tôn còn kinh ngạc phát hiện ra, hơn một trăm ác quỷ còn không ngừng hấp thu lực âm hàn , tuy tốc độ hấp thu rất chậm chạp, nhưng là điều này cũng mang lại kinh hỉ cho hắn. Đám ác quỷ như đói khát, liên tục cắn nuốt lực âm hàn, mà đại lượng khí âm hàn trải qua Vạn Quỷ U Hồn phiên đề tồn, chậm rãi hóa thành từng tia răng lượng rót vào trong thân thể bản tôn.




Bản tôn cảm thấy, những linh lực này thiên hướng thủy lực, từng tia linh lực không ngừng bồi dưỡng chân nguyên hắn.



Mà Thủy Như Trọng cùng Hồng Tứ lại gắng sức chống lại hàn khí, chậm chạp bước về phía miệng hố, mà ở nơi xa, có thêm sáu người bay về hướng miệng hố.



Chùng nhân cũng không quan tâm đến bản tôn dừng chân tại chỗ, trong mắt Thủy Như Trọng, hắn thực lực bản tôn không cho phép hắn tiến về phía trước đi, dù sao tuổi còn nhỏ như vậy, có thể tiến đến đây đã làm Thủy Như Trọng kinh ngạc không thôi rồi.



Ngay khi bản tôn đột nhiên dừng bước, tiểu tinh linh Địch Nhi không ngừng nôn nóng bay múa, nàng như muốn thúc giục bản tôn mau đi, cho đến lúc chấp niệm trong thân thể bản tôn thông qua khế ước nói cho nàng biết tình trạng hiện tại của bản tôn, tiểu tinh linh mới bớt nôn nóng.



Bản tôn không chút bài xích đối với đại lượng thủy linh lực cuồn cuộn tiến vào, tốc độ tiến vào thậm chí còn nhanh hơn tụ linh trận, còn thuần khiết hơn, bản tôn hấp thu vô cùng thuận lợi, không chút cố kỵ gì.



Một khắc này, đại lượng linh lực tiến vào, như gặp được kỳ duyên, làm cho bản tôn điên cuồng hấp thu, những linh lực này không ngừng xung kích chân nguyên hắn. Hồng sắc chân nguyên dưới đại lượng thủy linh lực xung kích, chầm chậm chuyển thành màu cam, rồi lại biến thành màu vàng, rồi lại thuế biến chuyển thành màu lục, cho đến khi xuất hiện một tia màu lam, bản tôn mới vô cùng nuối tiếc chặt đứt linh lực không ngừng tiến vào.