Thái tử Mặc Cẩm Hoàn là nhi tử quá cố của Trần hoàng hậu.
Năm đó lúc tiên hoàng nam chinh bắc chiến, Trần thị là gia tộc xuất lực lớn nhất, lúc sau bởi vì khen ngợi công lao của Trần gia, tiên hoàng đã tự mình chỉ hôn, để cho con trai lớn của mình cưới trưởng nữ của Trần gia, sau này chính là Trần hoàng hậu.
Trần hoàng hậu ôn nhu thục đoan, tư sắc xinh đẹp tuyệt trần, duy nhất chỉ có thân mình không được tốt lắm.
Lập gia đình không bao lâu, liền triền miên trên giường bệnh, cuối cùng năm ấy Mặc Cẩm Hoàn mười tuổi, buông tay nhân gian.
Thâm cung đại nội, đều là một chiến tràng Tu La giết người không thấy máu.
Bởi vậy khi Trần hoàng hậu vừa chết, lập tức liền có người nhảy vào, cuối cùng đương kim Thánh Thượng cùng thương nghị với vài vị thần là cánh tay đắc lực của mình, không bao lâu sau liền lập đứa con cả là Mặc Cẩm Hoàn lên làm thái tử.
Như vậy, gần nhất là để tưởng nhớ Trần hoàng hậu đã quá cố, thứ hai là để ổn định triều thần.
Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.
Chính là, nghe nói vị thái tử điện hạ mới mười tuổi này cũng giống như hoàng hậu quá cố, tiểu thân mình cũng không tốt mấy.
Thế nên cho đến ngày nay, Mặc Cẩm Ly so với hắn nhỏ hơn vài tháng tuổi vào nhiều năm trước đã bắt đầu vào triều thảo luận chính sự, nhưng còn hắn vẫn cứ ngốc mãi ở Đông cung, mười ngày nửa tháng cũng không thấy được mặt trời.
Mà hôm nay cũng như thế.
Vốn là thái tử, khẳng định phải tham.
Chính là tình huống của Mặc Cẩm Hoàn có chút đặc thù, cho nên sáng sớm nghe nói hắn sẽ không tham gia Trăm Kiệt yến, lại không nghĩ rằng, lại gặp gỡ ngay tại lúc này.
Chẳng qua, lúc này sắc mặt của Mặc Cẩm Hoàn tái nhợt đến dọa người, một thân áo mãng bào tơ vàng, kết hợp với dáng người cao gầy, lại càng toát ra có chút đơn bạc.
"Nguyên lai là lão Hầu gia, Cẩm Hoàn thất lễ."
Nói xong, Mặc Cẩm Hoàn dùng các ngón tay thon dài gầy yếu của mình, cầm lấy cánh tay của Diệp Hồng, miễn cưỡng đứng lên.
Lúc sau bình tĩnh một hồi, nguyên bản sắc mặt tái nhợt có chút chuyển biến tốt đẹp, mới đối với Diệp Hồng cười nói:
"Ngượng ngùng, trước đó thân mình có chút khó chịu, định bụng sẽ không tham gia Trăm Kiệt yến.
Nhưng thời điểm buổi sáng hôm nay, cảm thấy thân mình đã tốt lên không ít, liền nghĩ đến đây để góp vui, dù sao Trăm Kiệt yến ba năm mới tổ chức một lần, đúng là khó có được, lại không nghĩ rằng, cuối cùng là vẫn đánh giá cao chính mình, làm lão Hầu gia ngài chê cười rồi."
Thanh âm của Mặc Cẩm Hoàn rất nhẹ, lại hết sức nhã nhặn có lễ.
Thân là thái tử, lại ở trước mặt Diệp Hồng tự xưng là vãn bối, quả thực là bỏ xa Mặc Cẩm Ly ánh mắt để trên đỉnh đầu cả mười con phố.
Mà lão Hầu gia Diệp Hồng đối với hắn cũng rất thân thiết, nhìn thấy hắn không có chuyện gì, mới nhẹ nhàng thở ra, lập tức nói:
"Thái tử điện hạ khách khí.
Trăm Kiệt yến hôm nay, quả thật Thái tử nên đến nhìn xem, chẳng qua thân thể vẫn là quan trọng nhất.
Đến, cựu thần giới thiệu với ngài một chút, đây chính là Diệp Tịch Dao cháu gái của Cựu thần.
Dao nhi, vị này chính là thái tử điện hạ."
"Tịch Dao gặp qua thái tử điện hạ." Diệp Tịch Dao ở một bên vừa nghe liền phúc thân hành lễ.
"Nga? Vị này chính là Tịch Dao muội muội?" Vừa nghe cô nương trước mắt này chính là Diệp Tịch Dao, rõ ràng là ánh mắt của Mặc Cẩm Hoàn liền sáng lên.
Mà này không khỏi làm cho Diệp Hồng ngẩn ra, lập tức tò mò hỏi:
"Như thế nào? Thái tử điện hạ ngài biết Tịch Dao?"
"Đương nhiên! Tịch Dao muội muội không hề tu luyện, lại ở trên Lăng Vân đài chém chết một xích giai như Đại tiểu thư của Thẩm gia, tiếp theo lại cường ngạnh chống đỡ một kích của lão gia tử Thẩm gia..
Này quả thật chính là kỳ tích! Không sợ làm cho lão Hầu gia ngài chê cười, hôm nay Cẩm Hoàn đến Trăm Kiệt yến này, chính là muốn gặp Tịch Dao muội muội, không nghĩ nhanh như thế đã thấy rồi!"
Cũng không biết có phải Mặc Cẩm Hoàn ngưỡng mộ Diệp Tịch Dao hay không, hay vẫn là giả vờ, tóm lại là vừa nghe có người khen cháu gái nhà mình, nhất thời lão Hầu gia Diệp Hồng cười đến không thấy mắt.
Chẳng qua, lúc này Trăm Kiệt yến đã sắp bắt đầu, mấy người cũng không thể ở trước cửa đại điện nói thêm cái gì, cho nên lại nói thêm vài câu, liền đi vào đại điện..