Diệp Tịch Dao nằm ngủ một đêm mộng đẹp, sau thức dậy thì trời đã sáng.
Mà mê dược phía trước chẳng những đã biến mất, thậm chí còn cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Diệp Tịch Dao có chút kinh ngạc, lúc này tiểu shota bỗng nhiên từ trong thần thức đi ra;
"Uy, nữ nhân! Ngươi mau nhìn xem, ngươi đã thăng cấp!" Tiểu shota vô cùng cao hứng mà kêu to lên.

Đầu tiên Diệp Tịch Dao sửng sốt, sau đó lập tức dồn khí về đan điền để cảm ứng thần thức..

Xích giai trung kỳ?
Nguyên lai, thế nhưng bất tri bất giác nàng lại đột phá, đạt tới xích giai trung kỳ!
Nháy mắt Diệp Tịch Dao mừng rỡ, lập tức đứng dậy ngưng thần tu luyện để củng cố, đợi đến giữa trưa, củng cố thực lực cũng đã xong.


Lúc này, Diệp Tịch Dao mới nhớ đến chuyện tối hôm qua..

cũng không đợi Diệp Tịch Dao suy nghĩ nhiều, lão Hầu gia Diệp Hồng liền tới đây.
Mấy ngày nay ở hầu phủ không ngừng có chuyện xảy ra, đầu tiên là Diệp Tịch Dao bị đánh ở hoàng cung, sau đó là Diệp Vô Trần bị ám toán, cũng may ông trời có mắt, cả hai cháu trai lẫn cháu gái đều trong họa được phúc, cho nên Diệp Hồng cũng nhẹ nhàng thở ra.

Nhưng hôm nay sắc mặt Diệp Hồng có chút kỳ quái, chẳng những khi nói chuyện có ý tránh né, còn không ngừng đánh giá Diệp Tịch Dao, hiển nhiên là đang có tâm sự gì đó.
"Ông nội, ngài có phải muốn hỏi Dao nhi chuyện gì hay không?" Diệp Tịch Dao không thích quanh co lòng vòng, trực tiếp hỏi.

Nghe vậy, Diệp Hồng không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Tịch Dao một cái, laapj tức thở dài, nói:
"Dao nhi, hôm nay ông nội đến, quả thật có một chút chuyện muốn hỏi ngươi, chính là.."
"Ông nội cứ nói đừng ngại."
"Hảo, vậy ông nội sẽ nói thẳng..

Dao nhi, chuyện của Thẩm gia, có phải hay không là ngươi làm?" Bỗng nhiên Diệp Hồng mở miệng, trên mặt lại mang theo vài phần ngưng trọng.

Nghe vậy, Diệp Tịch Dao cũng sửng sốt, lập tức hỏi:
"Thẩm gia? Thẩm gia làm sao vậy?" Chuyện tình của Thúy Châu tối hôm qua, tuy rằng lúc đó Diệp Tịch Dao không có kinh động người trong phủ, nhưng chính nàng cũng rõ ràng, việc này giấu không được.

Nhưng giấu không được thì thế nào? Thẩm Vân Song bắt cóc Thúy Châu, uy hiếp chính mình, vốn không phải nàng sai.


Hơn nữa Lý công tử cùng Thẩm Vân Song cũng đã chạy, nàng cũng không cho rằng, Diệp Hồng sẽ vì chính nàng giết mấy tên chó săn mà thần sắc lại ngưng trọng như vậy.
Diệp Tịch Dao vô cùng khó hiểu.

Mà đem phản ứng của nàng xem ở trong mắt, Diệp Hồng liền biết việc này cùng cháu gái mình không có quan hệ.

Lập tức cũng không giấu diếm, nói thẳng chân tướng.
Nguyên lai, Thẩm Vân Song ở cùng với Lý công tử của Vân đỉnh sơn trang đang ở tạm Thẩm gia, tối hôm qua đều song song mất tích, Thẩm gia tìm một đêm, kém chút nữa là lật tung cả kinh thành, cũng không tìm ra được người.

Kết quả sáng sớm hôm nay, một người Thẩm gia mở của đã thấy hai bộ xương khô máu chảy đầm đìa trèo trên giá, nhưng lại thẳng tắp treo trước cửa chính của Thẩm gia!
Hai bộ khung xương trên giá, gân đoạn bị cắt đứt, nội tạng trong khoang bụng chỉ còn một lớp da mỏng bao bọc bên ngoài, thậm chí có thể nhìn thấy được cơ quan bên trong đang hoạt động, nhưng đầu của hai bộ xương khô lại không có một chút vết thương, thậm chí tóc tai vẫn còn chỉnh tề, nam thì buộc lên, nữ thì vấn tóc..

Đợi nhìn kỹ lại, đúng là Lý công tử cùng Thẩm Vân Song đã mất tích tối hôm qua!
Hơn nữa, mấu chốt chính là, hai người bị tra tấn đến thê thảm như vậy, thế nhưng còn sống! Miệng khẽ nhếch, thở phì phò, thậm chí ẩn ẩn còn nghe được âm thanh của bọn họ!

Hạ nhân mở cửa trực tiếp bị dọa cho ngất đi.

Lúc này cả Thẩm gia đều chấn động, gia chủ Thẩm Huy của Thẩm gia lập tức tiến cung tìm ngự y, nhưng dùng dược xong, vết thương trên người của hai người vừa mới khép lại, lập tức vỡ ra, cứ thế lặp đi lặp lại, không có hiệu quả gì, thậm chí còn tăng thêm tra tấn cho hai người!
"..

Hiện giờ việc này đã truyền khắp kinh thành.

Mà chuyện hôm qua của Thúy Châu, ta cũng nghe nói.

Cho nên ông nội hôm nay đến chính là muốn hỏi một chút, việc này Dao nhi có biết được cái gì hay không?".