Còn có mùi máu tanh nồng nặc.

Khóe miệng Nhan Vũ Trúc không thể khống chế cong lên.

Thân thể Ngô Long che chắn khuôn mặt người phụ nữ dưới người anh ta, Nhan Vũ Trúc không nhìn thấy dáng vẻ người phụ nữ, nhưng cô ta vô cùng chắc chắn, người phụ nữ đó chính là Nhan Nhã Tịnh!
Cô ta nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh uống nước trái cây, cô ta nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh lên lầu, tất cả mọi chuyện tối nay đều không thể xuất hiện bất kỳ sai sót nào, Nhan Nhã Tịnh vạn kiếp bất phục chắc rồi!
Có người muốn đi tới kéo Ngô Long ra, nhưng dáng vẻ Ngô Long lúc này quá đáng sợ, nhất thời không ai dám tiến tới.

Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh bị tra tấn thảm như vậy, Nhan Vũ Trúc thật sự muốn cười to ba tiếng, chú ý tới Lưu Thiên Hàn đang đứng cạnh mình, cô ta miễn cưỡng nhịn xuống kích động muốn cười to.

Cô ta ra vẻ nôn nóng lại lo lắng nói với Lưu Thiên Hàn: “Thiên Hàn, Tịnh bị Ngô Long tra tấn thảm như vậy, chúng ta nên làm sao đây!”
Thấy ký giả không ngừng chụp ảnh, Nhan Vũ Trúc tiếp tục ra vẻ: “Đừng chụp nữa! Các người đừng chụp nữa! Đây là em gái Nhan Nhã Tịnh của tôi, chuyện này bại lộ, các người muốn em ấy sống thế sao!”
Kỹ năng diễn xuất của Nhan Vũ Trúc thật sự không tệ, giọng cô ta cũng nghẹn ngào: “Cầu xin các người đừng chụp nữa, các người chừa một con đường sống cho Tịnh được không! Ai cứu Tịnh với! Thiên Hàn, cầu xin anh, anh cứu Tịnh được không?”

Nhan Vũ Trúc vừa nói những lời này vừa quan sát phản ứng của Lưu Thiên Hàn, theo lý mà nói, Lưu Thiên Hàn rất thích Nhan Nhã Tịnh, bây giờ cô làm ra chuyện mất mặt như vậy, anh hẳn rất tức giận rất thất vọng mới đúng, ngoài ý muốn là, biểu cảm của anh lại không chút gợn sóng.

Anh chỉ lạnh lùng đứng một bên, ánh mắt u ám cuồn cuộn đen như mực, khiến người ta căn bản không cách nào nhìn thấu anh rốt cuộc đang nghĩ gì.

Nhan Vũ Trúc không đoán ra tâm tư của Lưu Thiên Hàn, chỉ có thể tiếp tục diễn kịch, cô ta lau nước mắt: “Thiên Hàn, em thật sự rất lo lắng cho Tịnh! Em nói tại sao cô ấy lại luẩn quẩn muốn dính líu tới Ngô Long chứ! Chẳng lẽ cô ấy không biết, Ngô Long căn bản không xem phụ nữ là người sao?!”
Nhan Nhã Tịnh?!
Lúc này, đám người vây xem đều rõ ràng thân phận của người phụ nữ trong phòng, người phụ nữ bị Ngô Long hành hạ thành thế này lại là Nhan Nhã Tịnh!
Người phụ nữ bị Dương Mai và Bùi Ninh Hinh vu oan là trộm trong đại sảnh lúc rồi!
Vốn dĩ, không ít người có ấn tượng không tệ với Nhan Nhã Tịnh, bây giờ cô lại làm ra chuyện thế này với Ngô Long, ấn tượng của mọi người với cô chớp mắt liền rơi xuống đáy cốc.

Trong tiệc từ thiện còn không quên dây dưa với đàn ông, còn là với loại đàn ông khẩu vị nặng như Ngô Long, xem ra, Bùi Ninh Hinh vừa rồi không nói dối, cuộc sống đời tư của Nhan Nhã Tịnh quả thực rất phóng túng.

Dương Mai cũng muốn thể hiện chút cảm giác tồn tại trước mặt Lưu Thiên Hàn, cô ta nhìn anh một cái: “Cậu Lưu, loại phụ nữ như Nhan Nhã Tịnh thật sự quá vô sỉ! Vì lấy chút tiền của Ngô Long, không tiếc cho Ngô Long uống thứ đó, không nghĩ tới biến khéo thành vụng, cuối cùng hại thảm bản thân! Haiz, thật là tự tạo nghiệt không thể sống!”
Sau khi Dương Mai tìm kiếm cảm giác tồn tại trước mặt Lưu Thiên Hàn, còn không quên tạo một phen hảo cảm trước mặt Nhan Vũ Trúc: “Vẫn là Vũ Trúc của chúng tôi tốt, ưu nhã, cao quý, cậu Lưu, may mắn ánh mắt anh tốt, thích Vũ Trúc nhà chúng tôi!”
Được Dương Mai khen như vậy, lòng hư vinh của Nhan Vũ Trúc đạt được thỏa mãn cực lớn, nhưng cô ta vẫn khẽ nói: “Mai, cậu đừng nói linh tinh, Tịnh cũng rất tốt, em ấy chỉ là nhất thời nghĩ quẩn.


Lúc này, cũng không ít người nghe ra, Nhan Nhã Tịnh và Nhan Vũ Trúc là chị em ruột, không ít người bắt đầu cảm thán, con gái nhà họ Nhan thật loại nào cũng có, Nhan Vũ Trúc ưu tú như vậy, Nhan Nhã Tịnh lại ti tiện đến không cần mặt mũi!
Nghe tiếng khen ngợi mình của những người xung quanh, cùng tiếng khinh bỉ Nhan Nhã Tịnh, tâm trạng Nhan Vũ Trúc lâng lâng.

Cô ta thầm quan sát thay đổi biểu cảm của Lưu Thiên Hàn, cô ta cảm thấy, Lưu Thiên Hàn không nói chuyện hẳn là vì anh đã cực kỳ chán ghét loại hành vi ghê tởm này của Nhan Nhã Tịnh rồi, giận đến không buồn nói.

Cũng đúng, Nhan Nhã Tịnh làm ra chuyện ghê tởm như vậy với Ngô Long trước mặt mọi người, đàn ông nào còn muốn tiếp nhận người phụ nữ dơ bẩn như vậy!

“Thiên Hàn, anh nói bây giờ thanh danh Tịnh hủy sạch, sau này em ấy phải làm sao đây!” Nhan Vũ Trúc lại rơi nước mắt, dáng vẻ này của cô ta thật sự giống như một người chị hiền lành hết lòng hết dạ suy nghĩ cho em gái.

“Em hiểu tính Tịnh, em ấy rất sỉ diện, em rất sợ em ấy sẽ nghĩ quẩn…”
“Ai nói với cô người phụ nữ bên trong là Nhan Nhã Tịnh?” Lưu Thiên Hàn lạnh lùng mở miệng, ánh mắt chán ghét làm sao cũng không thể che giấu.

Trong đại sảnh, nghe thấy Dương Mai nói Nhan Nhã Tịnh và Ngô Long lên lầu, Lưu Thiên Hàn thật sự nóng lòng như lửa đốt.

Anh tin cách làm người của Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh không thể tham lam chút lợi ít.

Anh chỉ lo lắng cô bị người ta bắt nạt.

Nếu Nhan Nhã Tịnh thật sự bị Ngô Long bắt nạt, anh sẽ không ghét cô bẩn, anh sẽ khiến Ngô Long hối hận đã đến thế giới này.

Lúc bảo vệ đạp mở cửa phòng khách, nhìn thấy người phụ nữ bị Ngô Long nhục nhã, trái tim Lưu Thiên Hàn chớp mắt quay lại chỗ cũ, người phụ nữ đó không phải Nhan Nhã Tịnh.

Chân cô không ngắn như vậy, eo cũng không thô như vậy.


Nhan Vũ Trúc ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, cô ta còn chưa rõ ràng Lưu Thiên Hàn nói vậy có ý gì, đã nghe thấy tiếng kêu cứu thều thào của người phụ nữ bị Ngô Long đè dưới người.

“Cứu…cứu mạng…”
Đây là…giọng của Bùi Ninh Hinh!
Nhan Vũ Trúc không dám tin nhìn người phụ nữ trên giường, lúc này, cô ta cũng nhìn thấy khuôn mặt người phụ nữ dưới người Ngô Long, quả thật không phải Nhan Nhã Tịnh, là Bùi Ninh Hinh!
Ký giả và đám người vây xem cũng nhìn thấy mặt Bùi Ninh Hinh, mọi người đều chấn động, có người không nhịn được kinh hô thành tiếng: “Không phải nói người dây dưa với Ngô Long là Nhan Nhã Tịnh sao? Sao lại là Bùi Ninh Hinh?!”
Họ hình như lại bị người khác cố ý dẫn dắt hiểu lầm Nhan Nhã Tịnh.

“Đúng rồi, vừa nãy hình như là Nhan Vũ Trúc nói cô ta là Nhan Nhã Tịnh!” Không biết ai nói một câu, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Nhan Vũ Trúc.

.