CHƯƠNG 50

Các phóng viên vừa rời đi, Nhan Vũ Trúc liền nhào vào trong ngực của Lưu Thiên Hàn, dùng hết sức ôm chặt lấy anh: “Thiên Hàn, em biết anh sẽ không bỏ mặc em mà. Thiên Hàn, anh đừng rời xa em có được không? Em không thể thiếu anh được!”

Lưu Thiên Hàn hất Nhan Vũ Trúc ra không chút thương tiếc rồi phủi phủi quần áo trên người, như thể trên đó dính thứ gì đó bẩn thỉu lắm: “Nhan Vũ Trúc, sau này đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa!”

Nói xong câu này, Lưu Thiên Hàn dứt khoát quay người rời đi, sải đôi chân dài thẳng tắp đi từng bước về phía bãi đỗ xe.

“Thiên Hàn!” Nhan Vũ Trúc sốt ruột đến mức dậm chân, cô ta hiểu tính cách của Lưu Thiên Hàn, nếu bây giờ tiếp tục đuổi theo sẽ chỉ làm anh thêm chát ghét cô ta, cô ta nhất định phải nhanh chóng nghĩ cách chứng minh sự trong sạch của mình!

Lưu Thiên Hàn vừa tới bãi đỗ xe, Cố Bắc Vinh đã lê cái chân bị bó bột nặng khập khiễng đi tới.

“Lưu Cửu, cậu chưa đăng ký kết hôn với Nhan Vũ Trúc đúng không? Nếu cậu đăng ký kết hôn với cô ta thì sẽ phạm vào tội trùng hôn đấy!”

“Trùng hôn?” Lưu Thiên Hàn nhíu mày, rõ ràng cảm thấy lời của Cố Bắc Vinh thật khó hiểu.

Cố Bắc Vinh cười chột dạ: “Thật ra chuyện này là lỗi của tôi. Vốn dĩ Nhạc Dũng muốn đem giấy thỏa thuận ly hôn của cậu đến tòa để hoàn tất thủ tục ly hôn nhưng vì tôi muốn chiêm ngưỡng nên đã lén giữ nó lại. Do đó hiện tại theo pháp luật mà nói, cậu và chị dâu Cửu vẫn là vợ chồng.”

Cố Bắc Vinh lắc lắc tài liệu kẹp trên tay, là giấy thỏa thuận ly hôn mà anh ấy đoạt từ trong tay Nhạc Dũng, còn chưa kịp thưởng thức đây này!

“Sáng nay phải hoàn tất thủ tục ly hôn!” Nói dứt lời, Lưu Thiên Hàn cũng lười nói chuyện với Cố Bắc Vinh, mở cửa xe rồi lên xe.

Cố Bắc Vinh mặt dày bám theo: “Lưu Cửu, cậu thực sự không định tái hợp với chị dâu Cửu à? Tôi nghe dì Cẩn nói chị dâu Cửu là người phụ nữ xinh đẹp hiếm gặp, hơn nữa tính tình cũng rất tốt.”

“Tôi không cần người phụ nữ ham hư vinh!” Trong lòng Lưu Thiên Hàn cười lạnh. Một người phụ nữ có thể bán mình vì ba tỷ, nếu chẳng phải vì muốn thỏa mãn tâm nguyện của ông nội thì anh sẽ không đăng ký kết hôn với người đó.

“Được rồi…” Lời nói của Lưu Thiên Hàn khiến Cố Bắc Vinh phải nghẹn họng. Thật ra anh ấy cũng không thích loại phụ nữ ham hư vinh, chờ hôm nào đó tâm trạng anh ấy tốt thì sẽ giúp Lưu Thiên Hàn và chị dâu Cửu giải quyết thủ tục ly hôn.

Như chợt nghĩ tới điều gì đó, Cố Bắc Vinh vội vàng nói: “Chuyện lần này của Nhan Vũ Trúc rất lớn, cậu định giúp cô ta đè xuống à?”

“Ừ.” Trong mắt Lưu Thiên Hàn không hề gợn sóng: “Năm năm trước cô ta đã cứu tôi.”

“Lưu Cửu, có bao giờ cậu từng nghi ngờ người phụ nữ năm năm trước không phải là Nhan Vũ Trúc không?”

Cố Bắc Vinh cũng xem tin tức hôm nay. Đời tư của Nhan Vũ Trúc quá lộn xộn, năm năm trước không thể nào là lần đầu tiên, nhưng trên giường trong khách sạn cách đây năm năm lại có vết máu.

“Không phải cô ta… chẳng lẽ là cậu?”

Cố Bắc Vinh yếu ớt nuốt nước bọt, được rồi, lúc nào Lưu Thiên Hàn cũng có bản lĩnh khiến người khác nghẹn họng.

Anh ấy thừa nhận gu của mình không mặn đến thế, con người Lưu Thiên Hàn cứng rắn thế kia, anh ấy thực sự không nỡ xuống tay.

Tuy nhiên, chuyện năm đó cần phải điều tra kỹ càng lại. Năm năm trước lúc anh dẫn người đến thì vừa hay Nhan Vũ Trúc đang đứng cạnh giường, trong tay còn cầm chiếc nhẫn kia, anh hoàn toàn không nghi ngờ cô ta. Nhưng bây giờ xem ra sự thật có vẻ không đơn giản như vậy.