Uy Vũ phải nín cả thở để lái xe, suốt dọc đường, cậu ta như kẻ điếc người mù, chỉ chuyên tâm lái xe,lòng thầm mong sẽ lập tức về đến nơi
Rốt cuộc thì đã về đến khách sạn mà Doãn Thiên Duật đang ở,Uy Vũ cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Cửa vừa mở ra, Doãn Thiên Duật bế Phương Du Kỳ trên tay. Uy Vũ nhìn hắn rồi vội cúi đầu

- Thuộc hạ sẽ coi như chưa từng nghe cũng chưa từng thấy gì cả.

Doãn Thiên Duật không nói gì mà bế Phương Du Kỳ vào trong, hắn đâu biết được rằng Uy Vũ ở phía sau đang cười trộm.
Rõ ràng là có thể đưa Phương Du Kỳ đến bệnh viện nhưng Doãn Thiên Duật lại đưa cô về đây. Thật là ma vương mà giả làm thánh nhân!

.......

Doãn Thiên Duật bế Phương Du Kỳ vào đến đại sảnh của khách sạn, rất nhiều nhân viên chạy đến hỏi ông chủ của mình

- Doãn tổng!, phu nhân bị sốt sao ạ? Có cần gọi bác sĩ đến không ạ?

Doãn Thiên Duật nhìn xuống Phương Du Kỳ đang đổ rất nhiều mồ hôi,cười gian tà , hắn lại quay sang nói với đám nhân viên khách sạn

- Tôi là bác sĩ tốt nhất của cô ấy rồi.

Sau đó đi thẳng về phía thang máy, mặc cho đám nhân viên đứng đó chẳng hiểu gì.

.......

Căn phòng Tổng thống vừa được mở ra đã lập tức đóng lại.
Doãn Thiên Duật bế Phương Du Kỳ đặt nhẹ nhàng xuống giường,nhìn cô đang khó chịu vặn vẹo cơ thể đầy khêu gợi, cô tự cởi đi vài cúc aó của mình, hai tay bấu chặt gra giường đến nhăn nhúm, hắn cầm điều khiển trên bàn bật nút on ,trên màn hình lớn trong phòng bắt đầu ghi hình, sau đó lại giúp cô lau đi mồ hôi trên trán...
Hắn đứng lên định đi vào phòng tắm thì một vòng tay mềm mại của nữ nhân ôm chặt lấy thắt lưng hắn, giọng nói đầy gấp gáp đã bị dục vọng chi phối

- Duật... đừng đi mà....!

Doãn Thiên Duật chắc chắn rằng cô sẽ chủ động giữa hắn lại nên mới thử đi khỏi. Tuy rằng hắn cũng đang rất khao khát cô nhưng hắn lại càng muốn trêu chọc cô hơn
Để Phương Du Kỳ khổ sở cầu xin hắn mà hắn lại thản nhiên xoay người lại nhìn cô, vuốt ve khuôn mặt cô từ gò má đến cằm

- Kỳ Kỳ!, đợi anh một lát, anh phải đi tắm đã!

Phương Du Kỳ liều mạng lắc đầu

- Không....! Duật...! Em không thể chịu đựng thêm nữa....!

Vừa nói cô vừa khuỵ đầu gối xuống giường, chồm người lên ôm chặt thắt lưng Doãn Thiên Duật, hai tay bắt đầu dò xét từng milimet trên cơ thể người đàn ông, hơi thở của cô ngày càng gấp gáp hơn

- Duật... xin anh... em... em muốn....!

Doãn Thiên Duật cười xấu xa, những ngón tay thô ráp của hắn đang lướt dọc xuống cần cổ trắng ngần của cô

- Em muốn gì nào?

Phương Du Kỳ như một nô lệ của dục vọng, gấp gáp cởi hết hàng cúc aó của Doãn Thiên Duật, cô áp sát khuôn mặt mình vào cơ ngực rắn chắc với làn da màu đồng quyến rũ, hít hà nhiệt độ cùng với mùi hương đàn ông trên người hắn

- Duật... xin anh... xin anh hãy muốn em!

Nửa thân trên của Doãn Thiên Duật đã bị Phương Du Kỳ lột sạch sẽ, hắn cười thoả mãn nhìn cô chuẩn bị " làm thịt "hắn. Hắn xoa nhẹ đầu cô rồi nhẹ nâng cằm cô lên

- Kỳ Kỳ!, anh sẽ xem thành ý của em như thế nào?

Phương Du Kỳ như cá gặp nước, cười rất thoả thích, ngoan ngoãn gật đầu rồi lại áp sát khuôn mặt xinh đẹp của mình vào vào vùng bụng của Doãn Thiên Duật, môi và lưỡi nhẹ nhàng di chuyển trên từng tấc da thịt của người đàn ông, cô liếm nhẹ nhàng lên da rồi hôn thật nhanh lên đó....
Doãn Thiên Duật không ngờ rằng Kỳ Kỳ của hắn bình thường da mặt mỏng như vậy mà khi bị trúng thuốc lại to gan đến vậy. Hắn dù sao cũng là một người đàn ông có sinh lý bình thường, mà dục vọng của hắn còn rất lớn nên làm sao hắn có thể kìm nén được thêm dưới sự chăm sóc quá nhiệt tình của người phụ nữ mềm mại đang quỳ dưới thân mình chứ, vả lại đó còn là Kỳ Kỳ mà hắn yêu nhất.
Hai tay hắn đặt trên đỉnh đầu của Phương Du Kỳ, cổ họng bật ra những tiếng rên trầm đục....
Phương Du Kỳ như một người lữ hành bị lạc trên sa mạc mới tìm được nguồn nước, lưỡi và môi cô di chuyển thần tốc từ ngực của Doãn Thiên Duật, liếm thành vòng tròn xung quanh hạt trân châu trước ngực hắn đến vùng bụng, quanh rốn và chạm đến thắt lưng lạnh ngắt, cô không cần suy nghĩ mà động tác rất nhanh đã cởi bỏ chiếc thắt lưng bằng da thật, tiếp đó là đến khóa quần, cô cũng cởi nốt cả chiếc quần dài của Doãn Thiên Duật, thân hình săn chắc, đúng chuẩn người mẫu phương Tây đã phô bày trần trụi trước mắt cô, chỉ còn mỗi chiếc quần lót màu đen bao bọc lấy con quái thú đã thức dậy bên trong. Phương Du Kỳ đỏ mặt nhìn nó, muốn quay đi nhưng cơ thể cô lại đang rất khao khát, rất muốn được thứ gì đó như nó lấp đầy, giọng cô nhỏ nhẹ

- Duật.... em...!

Doãn Thiên Duật vẫn đang cố gắng nín nhịn để chờ đợi con mồi chủ động chui vào bậy, hắn ra vẻ tốt bụng, quan tâm

- Khó chịu sao?

Phương Du Kỳ như con nai tơ lạc lõng giữa cánh đồng bao la, yếu ớt gật đầu. Nhìn cô như vậy, Doãn Thiên Duật thật sự không nỡ, nhưng nghĩ đến việc mà cô đỏ mặt xấu hổ khi tận mắt nhìn ngắm lại khoảnh khắc này của hai người, hắn lại thấy hứng thú đến từng tế bào....
Hắn xoa nhẹ đầu cô, khuôn mặt đẹp trai không chê vào đâu được của hắn, vẻ đẹp đầy yêu nghiệt đó khiến người khác không biết phải yêu hay ghét, hắn cười ranh mãnh

- Có muốn không? Nếu muốn thì em tự hỏi ý kiến của nó đi!

Vừa nói hắn vừa cầm tay Phương Du Kỳ đặt nhẹ nhàng lên con quái thú đang nằm bên trong chiếc quần lót. Nhìn Phương Du Kỳ như đang chống cự lại tác dụng của thuốc, hắn bắt đầu dùng chiêu trò của mình. Không ở thế bị động nữa mà hắn bắt đầu xoay chuyển cục diện, một tay đang đặt trên đỉnh đầu cô cùng một tay đang đặt sau lưng cô đã bắt đầu di chuyển, hắn luồn tay vào bên trong chiếc aó đã sổ vài cúc aó của cô, kéo tuột chiếc aó ngực vướng víu xuống, thỏa sức chơi đùa cặp tuyết lê trong lòng bàn tay, xoa nắn nhẹ nhàng, những ngón tay như rắn nước kia cứ lướt nhẹ lên nhuỵ hoa đang run rẩy....
Một tay hắn lại vuốt dọc sống lưng cô....
Bị kích thích từ trước và sau, cộng với thuốc trong người cô đang lần nữa bộc phát dữ dội. Phương Du Kỳ thật sự muốn chết đi cho dễ chịu, lúc này cô thật sự mới hiểu rõ cảm giác sống không bằng chết
Lý trí đã bị thiêu rụi, cô rên rỉ cầu xin

- Duật.... xin anh... đừng dày vò em nữa....!
Doãn Thiên Duật vẫn tiếp tục xoa nắn cặp tuyết lê mịn màn trong tay, kéo tuột cả chiếc aó còn lại của Phương Du Kỳ xuống, cơ thể trắng nõn không chút tì vết của cô đã phơi bày trước mặt hắn, chỉ thiếu một bước cởi bỏ chiếc quần jean bó của cô nữa mà thôi....

- Muốn thoải mái? Là muốn anh tiếp tục hay dừng lại đây? Vợ yêu!

Phương Du Kỳ ngước mắt lên nhìn hắn, hai mắt cô long lanh nước, đôi môi khẽ mấp máy

- Xin anh.... đừng dừng lại!

Doãn Thiên Duật biết chắc rằng cô sẽ nói vậy nên thừa thắng mà xông lên, hắn vuốt ve khuôn mặt đã đỏ ửng vì chịu đựng quá nhiều kích thích của cô

- Vậy thì chăm sóc nó đi nào!

Phương Du Kỳ lại lần nữa cúi xuống, hai tay cởi bỏ chiếc quần lót của Doãn Thiên Duật, giải phóng con quái thú to lớn kia, cảm giác lòng bàn tay cô nóng đến sắp phỏng, muốn rụt tay lại nhưng cô lại không làm vậy, cô nhìn nó đứng hiên ngang sừng sững trước mặt, như một nô lệ dục vọng đang đói khát mà hé làn môi đỏ mọng như trái đào vừa chín, ngậm lấy một phần đầu của con cự long, vừa mút lấy, bắt đầu đưa đầu lưỡi ra liếm nhẹ xung quanh nó, cô mút càng sâu hơn....
Doãn Thiên Duật xiết chặt cơ thể cô lại gần hắn hơn, ấn đầu cô áp sát vào hạ bộ hắn thêm nữa, hai tay liên tục trêu đùa những điểm mẫn cảm trên cơ thể cô. Hắn quá mức kích thích mà bắt đầu rên lên rồi thở gấp hơn....

- Ân! Kỳ Kỳ, em giỏi lắm!

Phương Du Kỳ vẫn đang bận bịu với con hung thần trong khoang miệng, thật lâu, thật lâu sau....một dòng tinh khí nóng rực đã lấp đầy cả cổ họng và khoang miệng cô....
Phương Du Kỳ ho sặc sụa, nhả con hung thần đó ra, cô muốn nôn ra hết....

- Kỳ Kỳ, ngoan nào, nuốt hết vào!

( Có ai mất máu chưa????)

Doãn Thiên Duật vừa vuốt làn tóc sau lưng cô vừa trầm giọng ra lệnh....
Phương Du Kỳ hoàn toàn mất đi tri giác, cô chỉ làm theo tiếng gọi của dục tình, ngoan ngoãn như một đứa trẻ, nuốt hết dòng tinh hoa trong khoang miệng xuống, cổ họng cô thật sự rất khó chịu, bức rức khô cứng, hai mắt đã ửng đỏ vì bị nghẹn...
Dục vọng như ngọn lửa đang cháy rực, liên tiếp thiêu rụi tất cả mọi tỉnh táo của cô, cô ngẩng đầu lên nhìn Doãn Thiên Duật, như một con nô hèn cầu xin hắn lấp đầy......

- Duật....! Cầu xin anh...... hãy muốn em....!

Doãn Thiên Duật hài lòng nhìn thái độ của Phương Du Kỳ, hắn xoa nhẹ đầu cô, vuốt ve xuống cằm, xương quai xanh khêu gợi rồi lần lần di chuyển đến rảnh ngực sâu nông kia, nở một nụ cười quỷ dị

- Đặt nó vào đây!

Phương Du Kỳ cũng làm theo như một con búp bê tình dục mặc hắn sai bảo, cô đưa tay chạm đến con cự long to lớn trước mặt, nâng nhẹ nó lên, bàn tay sắp bị phỏng đến nơi mà con cự long này càng lúc lại càng hung hãn, cô nhanh chóng áp sát cơ thể mình lại gần nó hơn, con cự long thích thú cọ xát vào giữa rãnh ngực cô, dòng tinh khí lại tuôn ra theo từng đợt cao trào......
Hai người cùng rên lên trong niềm khoái lạc đến tột đỉnh, Doãn Thiên Duật hít thở ngày càng dồn dập, hơi thở đục ngầu vì khoái cảm bất ngờ......

- Kỳ Kỳ!, em thật sự rất giỏi đấy....!

Phương Du Kỳ ôm chặt lấy thắt lưng hắn, khuôn mặt trắng hồng gục vào vùng bụng hắn và hít lấy từng hơi thở khó khăn, cô không kìm được mà bật lên từng tiếng rên rỉ ngâm nga......
Không được!
Thuốc trong người cô liên tục phát huy tác dụng.
Cô thật sự cảm thấy chưa đủ, cô muốn nhiều hơn thế!

( Chúc mọi người ăn thịt vui vẻ, còn tiếp thịt chưa nấu.
Chống chỉ định với những bạn ngây thơ trong sáng!!!!)