Âu Dương Tiểu Nghệ và Dương Thần vẫn đi theo sau lưng Bộ Phương, tò mò nhìn đám người bận rộn khí thế ngất trời ở trước cửa hẻm nhỏ, Âu Dương Tiểu Nghệ vô cùng hưng phấn.

Lão bản Phụng Tiên lầu thật không bình thường, trận tỉ thí này lại hấp dẫn nhiều người như vậy, chẳng phải muốn toàn bộ Đế Đô đều biết hay sao?

Tiễn Bảo cười híp mắt đứng trước hẻm nhỏ, nhìn đám người đi đường chung quanh, trong lòng hết sức cao hứng, nhiều người như vậy, một khi tin tức đại trù Phụng Tiên Lâu thắng lão bản Hắc Tâm Tiểu điếm truyền ra ngoài, thanh danh Phụng Tiên lầu sẽ càng cao hơn tại Đế Đô, đến lúc đó người đến Phụng Tiên Lâu ăn cơm càng ngày càng nhiều.

- Ôi, Bộ lão bản, ngươi đã đến, ngươi xem, nhiều người quan tâm tới trận so đấu Đao công như vậy, Bộ lão bản cũng không nên nhường nha.

Tiễn Bảo tươi cười, hắn nói với Bộ Phương vừa đi tới.

Bộ Phương liếc nhìn hắn một cái, trong mắt tỏa ra ý vị thâm trường, Tiễn Bảo có ý gì, Bộ Phương rất rõ ràng, chẳng phải muốn đạp mình xuống để giúp Phụng Tiên Lâu dương danh hay sao?

Suy nghĩ này không có gì sai cả, bởi vì danh tiếng Tiểu Điếm gần đây rất nóng, nếu như Phụng Tiên Lâu có thể đạt được thắng lợi trong tỷ thí, danh tiếng của Phụng Tiên lầu sẽ tăng lên một tầng.

Nhưng đây chỉ là tình huống khi Đao công của Triệu sư phụ có thể thắng được Bộ Phương.

Bộ Phương gật đầu, hắn đi tới trước một cái bàn, trên đó đặt không ít nguyên liệu nấu ăn tươi mới, bông lớn như lông ngỗng từ từ rơi xuống, bám vào những nguyên liệu nấu ăn này

Triệu sư phụ nhìn sang Bộ Phương, hắn thị uy móc một thanh dao bầu to lớn, dao bầu lóe sáng không ngừng lắc lư trong tay, thân đao tỏa ra ánh sáng sắc lạnh.

Dao bầu xoay tròn còn mang theo tiếng rít khi cắt qua không khí, đám người xem náo nhiệt chung quanh cũng yên tĩnh lại, ngừng thở quan sát hai người so đấu Đao công.

- Bộ lão bản, tại hạ khổ luyện Đao công mười mấy năm, hôm nay tuyệt đối sẽ không nhường chút nào, tại hạ sẽ dốc toàn lực tỷ thí với ngươi.

Triệu sư phụ nói ra, sau đó vỗ bàn một cái, khoai tây tròn trịa trên bàn bay lên không trung.

Đôi mắt Triệu sư phụ sắc bén, nắm dao bầu cắt ra, dao bầu không ngừng xoay tròn trên không trung, không ngừng phát ra âm thanh kim loại cắt qua đồ vật vang lên.

Xoẹt một tiếng, dao bầu của Triệu sư phụ cắt ngang qua, cuối cùng vững vững vàng vàng xuất hiện trước mặt mọi người, từng sợi khoai tây đều tăm tắp nằm trên thân đao.

Chiêu thức này rất hoa mỹ, chí ít đám người qua đường chung quanh đều khiếp sợ, sau đó vỗ tay khen hay.

Triệu sư phụ đặt sợi khoai tây vào trong mâm, khóe môi nở nụ cười đầy tự tin, khiêu khích nhìn Bộ Phương.

Bộ Phương không quan tâm, không bị chiêu thức lăng không cắt khoai tây của Triệu sư phụ dọa sợ.

Âu Dương Tiểu Nghệ đứng bên cạnh Bộ Phương, nàng rất không phục ánh mắt khiêu khích của Triệu sư phụ.

- Nói đi, tỷ thí thế nào, đấu xong ta còn muốn về ngủ.

Bộ Phương thản nhiên nói, giọng nói bình thản như nước.

Thế nhưng lời của Bộ Phương lọt vào tai của người khác chính là giọng điệu lo lắng, không ít người đều dùng ánh mắt chế giễu và chọc tức nhìn Bộ Phương, càng có tiếng huýt gió vang lên.

Tiễn Bảo rất vui vẻ nhìn cảnh này, có thể dẫm Bộ Phương càng ác, danh tiếng Phụng Tiên lầu của hắn càng tốt.

- Ngươi so đấu Đao công, chỉ có ba hạng, nhanh, chuẩn, ngoan, nói về nhanh đi, chính là so tốc độ cắt nguyên liệu nấu ăn, điểm này Bộ lão bản hẳn rất rõ ràng, chuẩn, đó chính thời điểm cắt nguyên liệu nấu ăn chính xác, cùng với độ chính xác, ngoan, ngón tay phải điêu luyện, càng điêu luyện càng hiểu rõ các loại thịt nấu ăn, ngày hôm nay ngươi sẽ so ba hạng này.

Triệu sư phụ đặt dao bầu lên bàn, trịnh trọng nói với Bộ Phương.

Bộ Phương gật đầu, không kinh ngạc chút nào, so Đao công phu cũng chỉ có thể so những thứ này.

- Vậy bắt đầu đi.

Bộ Phương nói rằng.

- Tốt! Tại hạ sẽ biểu diễn trước, chỗ này chuẩn bị một trăm cây Đại La Bặc, ngươi tính toán thời gian cắt hết một trăm cây Đại La Bặc cần bao nhiêu thời gian, dùng thời gian dài ngắn quyết thắng thua, thế nào?

Triệu sư phụ nói rằng.

Lại là cắt củ cải... Bộ Phương liếc mắt nhìn đống củ cải trắng trên bàn, khóe miệng co giật.

- Bộ lão bản xem trọng! Tại hạ sẽ bắt đầu trước!

Triệu sư phụ nghe thấy Bộ Phương đáp ứng, ý chí chiến đấu bao phủ toàn thân, áo bào đầu bếp trên người phất phơ.

Triệu sư phụ vung tay, cầm lấy một cây dao bầu, đồng thời cầm hai cây dao bầu cắt củ cải.

Hắn đặt một củ cải lên bàn, về sau song đao chặt xuống thật nhanh, tốc độ nhanh chóng, tiết tấu chính xác, lộc cộc đát... Không đến một giây, một củ cải đã bị cắt thành khối, vừa cắt xong củ cải, Triệu sư phụ đã bắt đầu chuẩn bị đến củ thứ hai.

Triệu sư phụ không hổ là đầu bếp luyện tập Đao công vài chục năm, càng hiểu và nắm giữ Đao công đến cảnh giới đầu bếp khác không thể đạt tới, chỉ cần chiêu thức Nhị Đao Lưu này, người thường muốn cắt được củ cải nhanh như vậy là việc không dễ dàng, huống chi tốc độ còn nhanh như vậy, gần như không ai nhìn kịp.

Một trăm củ cải, thời gian chưa uống cạn chung trà, Triệu sư phụ đã cắt tất cả thành khối.

Khi cắt xong củ cải cuối cùng, song đao của Triệu sư phụ đồng thời chặt lên tấm thớt, lùi về phía sau một bước, thở phào một hơi, trên trán xuất hiện một tầng mồ hôi mịn.

Chung quanh vang lên tiếng hoan hô và ủng hộ to lớn, càng khiến lòng hư vinh của Triệu sư phụ đạt được thỏa mãn cực lớn, hắn tin tưởng Đao công này, Bộ Phương tuyệt đối không bằng hắn.

- Bộ lão bản, đến ngươi!

Triệu sư phụ nói.

Bộ Phương liếc nhìn hắn một cái, lắc đầu nhỏ bé không thể nhận ra, cũng thở dài một hơi.

- Ngươi đã muốn chết, vậy thì thành toàn cho ngươi đi, hệ thống yêu cầu dạy ngươi một bài học, không lấy ra chút thủ đoạn... Thật không thể nói nổi.

Bộ Phương nói, về sau cũng không có sử dụng Hoàng Kim Long Cốt Thái Đao, hắn cầm một thanh dao bầu bình thường.

Hắn cũng không biểu diễn Đao công hoa lệ, Bộ Phương vuốt nhẹ lưỡi đao, sau đó gật đầu.

- Vậy thì bắt đầu tính thời gian!

Tiễn Bảo vừa cười vừa nói, trên mặt hắn tràn ngập tự tin, Triệu sư phụ ngày hôm nay đã phát huy rất tốt, biểu hiện vô cùng ra sức.

- Ngô, bắt đầu đi.

Bộ Phương thản nhiên nói, về sau vươn tay, chân khí bắt đầu khởi động tới lòng bàn tay, chợt vỗ bàn, hắn khống chế chân khí không hủy cái bàn này đi, hắn chỉ muốn hất tất cả củ cải trên bàn bay lên trời.

Ông...

Đôi mắt Bộ Phương sắc bén giống như chim ưng, khí thế toàn thân phát sinh biến hóa vô cùng rõ ràng.

Một trăm củ cải bay lên cao, về sau thái đao trong tay Bộ Phương bắt đầu xoay tròn, tốc độ xoay tròn làm lòng người lạnh lẽo, dao bầu hóa thành một tia sáng, hàn quang kim loại lóe sáng.

Phốc phốc! Phốc phốc!

Tất cả mọi người há hốc mồm, về sau vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn cảnh tượng trước mặt, trong mắt bọn họ, tất cả ánh sáng đều biến mất, chỉ còn lại một trăm củ cải đang bay lên không trung, cùng với từng tia sáng xuất hiện liên tục, tia sáng không khác gì sao băng trên bầu trời đêm lướt qua những củ cải kia.

Khi bóng tối biến mất, vào lúc mọi người khôi phục tinh thần, về sau bọn họ đều phát hiện một trăm củ cải đang lơ lửng vỡ ra, mỗi một khối củ cải đều bị cắt thành hình vuông vức, càng tinh xảo và đẹp hơn cả Triệu sư phụ...

Hoa lạp lạp!

Tất cả củ cải rơi xuống như mưa, Bộ Phương một tay bưng một cái rổ, hắn hứng tất cả củ cải đang rơi xuống, khi khối củ cải cuối cùng rơi vào rổ, Bộ Phương đã hoàn thành hạng mục tỷ thí thứ nhất.

Bốn giây… Đây là thời gian củ cải bay lên và rơi xuống

Trong hẻm nhỏ yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, tất cả mọi người đờ đẫn nhìn Bộ Phương, nụ cười tự tin trên mặt Triệu sư phụ đã sớm đọng lại, hắn biến thành kẻ buồn cười.

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Bộ Phương, nội tâm Triệu sư phụ xuất hiện một vạn con lợn chạy qua... Đkm! Ngươi đang dùng Đao công? Ngươi mở auto sao?