" Kétttttttttttt!!! "
_ Oaoaoaoaoa!!!!!
Nó khóc òa lên.... máu mũi chảy đầy.... tay chân xước xát...
_ Oh!!! Oh!!!
Nó níu chặt tay Joe.....
_ Sao??? Sao hả???
Joe cuống quýt hét lên...
_ Cái bông.... cái bông....
_ Cái bông làm sao....
_ Chiu vô mũi gòi.... nó sắp xuống cổ gòi....
Nó nói đoạn... rùi trợn mắt.... lăn đùng ra giường bệnh...
_ Á!!!!!!!!!! Đừng có chết... cô mà chết.... tôi giết....
Nó vẫn nằm ngất lịm..... joe sợ quá hóa lú.... cứ vỗ bồm bộp cái đầu....
_ Làm gì bi h??? Ah!!! Đúng... đúng gòi....
Joe đứng dậy... chạy đi lấy cái nhíp.....
_ Thứ lỗi tôi vô phép...
Joe cầm cây nhíp... chọc thẳng vô mũi nó.... cố moi cục bông làm nó ngạt thở ra bằng được.....
" Pụt!!!! "
Động tác " lấy bông " của Joe làm nó ngứa mũi... và liên đới theo đó là cái hắt xì thổi bay hộp giấy trên bàn... và mặt Joe thì có cái gì dính dính.... Cậu đưa tay lên h.... hóa ra là cái bông....
_ Óe!!!!!
Joe giãy nảy.... bẩn quá....
_ Xin lỗi....
Nó cúi đầu ý nhị....
_ Không sao???
Joe nhăn mũi....
_ Mà này...
_ Sao???
_ Hai người kia sao gòi...
_ Chả sao cả....
_ Nghĩa là...
_ Là cô tự hành xác mình chứ sao???
---------------------------------------------
1 tiếng trước.... khi Mike và Rainie vừa chạm mặt nhau trên vỉa hè....
_ Oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!
Mike ngoạc miệng....
_ Oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!
Rainie cũng ngoạc miệng...
Joe nhìn cảnh hai đứa khóc như trẻ nhớ mẹ thì quăng đầu nó sang một bên, để ngắm rõ hơn cảnh tượng cảm động trên....
Sau 2 phút nức nở.... Mike và Rainie chạy lại ôm chầm lấy nhau...
_ Em xin lỗi....
_ Anh mới là người có lỗi....
_ Em sẽ chia tay Danson.... cùng với hai anh nữa... h em chỉ có mình anh thui...
_ Anh cũng vậy.... Nana theo bồ mới rùi.... 2 cô kòn lại thấy anh tàn tạ quá nên cũng đi... h anh chỉ còn em thùi....
_ Mike....
_ Rainie....
" Ối trời!!! Chúng nó hôn nhau..... "
Jos quay ngoắt đi..... ghê thịt... xem cảnh sống còn xúc động hơn xem trên phim....
-----------------------------------------
_ Vậy là????
Nó tròn mắt...
_ Còn sao nữa.... họ làm lành rồi, thật ra cô chỉ cần cho họ gặp nhau là xong.... bi h gãy chân....gãy mũi thế kia làm osin sao được nữa...
_ Chẳng phải các anh đều bik nấu ăn ah!!! Với lại tôi nằm viện thì tốt chứ sao... các anh lại được tự do....
_ Không... mấy hum cô ở đây... tụi tôi lười quen gòi...
_ Đồ.....
Nó định buông lời mỉa mai thì bỗng giật mình.....
_ Hả??? Nói vậy... nghĩa là các anh chấp nhận tôi....
_ Cô thật là... bây h....
_ Ai chấp nhận....
Joe vừa tính gật đầu đồng ý thì Adan xuất hiện...
_ Còn lâu cô mới ở đây được,.... anh tư nói vậy là vì cô còn phải làm sinh nhật cho anh ấy....
_ Sinh nhật.????
Nó nhìn Joe ngạc nhiên...
_ 19/6.... vậy đấy???
Adan nhún vai...
_ Đúng là có âm mưu mà...
Nó bĩu môi....
_ Hôm đấy có cả đại tiểu thư của chủ tịch Trần.... và là hôn thê của anh tôi, liệu mà đón tiếp....
_ Chị hai cũng đi hả??? Tốt..... HẢ???? CẬU VỪA NÓI GÌ????
_ Hôn thê của anh hai....
_ Cái gì???
Nó bàng hoàng.... bi h thì nó hiểu gòi.....
CHAPTER 21
_ Phập!!! Phập!!!
Nó băm cái bắp cải ra 4 khúc chỉ bằng hai nhát dao.... động tác bạo lực của nó làm Rainie thấy hơi hãi.....
_ Mày mạnh tay vậy... bắp cải bị đau đấy....
_ Thôi sướt mướt đi.... lại đây giúp tao rửa cá nào.... 50 mâm tiệc... 1 mình tao làm mới tội đây này???
_ Sao được.... tao.... tao....
_ Mày làm sao????
_ Tao sợ lắm.... cá nó cứ nhớt nhớt.... thịt thì mỡ không thể chịu được....chung quy là tao hok giống mày....với lại tao với Mike đi chơi bây h???