Sau một thời gian dài cọ rửa, lòng bàn tay cô đều bị chà đỏ.

Nói chung loại công việc này phải cần đến hai ba người mới có thể hoàn thành.

Kỳ Hàn Lâm yêu cầu cô chuẩn bị hồ tắm, rõ ràng là nhắm vào cô!
Lâm Mạn không có chú ý tới người đàn ông đứng phía sau, tiếp tục cố sức đến cọ rửa.

Kỳ Hàn Lâm bị đôi chân ngọc của cô hấp dẫn.

Cô để chân trần đứng ờ trong bồn tắm, một đôi trắng nõn như ngọc, làn da trắng như tuyết non mịn, dường như là chạm khắc ra từ ngọc, vô cùng mê người.

Nhiệt độ trong phòng suối nước nóng tàng lên.

Cả người cô đầy mồ hôi, mái tóc đen nhánh hơi rối, rơi nhẹ dán trên gương mặt, lộ ra một loại vẻ đẹp cấm dục hấp dẫn.

Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.

č0m
Lâm Mạn thật vất vả cọ rửa toàn bộ hồ xong, vừa mới xoay người, thì nhìn thấy một người đàn ông đứng ở bên cạnh hồ, cúi đầu nhìn xuống cô.

Lâm Mạn nhíu mày: “Anh đi vào khi nào vậy?”
Kỳ Hàn Lâm không nói chuyện, ngồi trên ghế, không chút để ý mà đánh giá cô.


Không biết vì sao, nếu nhìn kỹ vào mặt cô gái này, thế nhưng lại có vài phần giống với Mộ Tuyết.

Không thể nói rõ được giống ở đâu.

Đường nét, đuôi mắt, thậm chí là những hành động nhỏ trong lúc lơ đãng đều không có khác biệt.

Thấy Kỳ Hàn Lâm nhìn chằm chằm vào mình, Lâm Mạn chỉ cảm thấy da đầu tê dại một trận.

“Cậu chủ Kỳ nhìn chằm chằm tôi làm cái gì?”
Kỳ Hàn Lâm ẩn ý sâu xa hỏi: “Cô đã kết hôn rồi?”
Lâm Mạn ngẩn ra một chút, không chút do dự thừa nhận: “Đúng vậy.


“Vậy chồng của cô đâu?”
Lâm Mạn sửng sốt một lần nữa.

Người đàn ông này, quan tâm đến cô vì lí do gì?
Lâm Mạn thuận miệng nhẹ nhàng trả lời: “Anh ta đã chết.


Kỳ Hàn Lâm ngẩn ra.

Đã chết?

Cách nói này, làm sao không giống cùng đứa bé kia nói với anh?
Kỳ Hàn Lâm đột nhiên có chút tò mò.

“Làm sao biết đã chết vậy?”
Lâm Mạn đâu biết giải thích của mình, cùng Bắc Bắc căn bản không giống nhau.

Xác thực trước đây cô đã dạy
Bắc Bắc, nếu là có người hỏi đến chuyện cùa bố, nên làm sao trả lời.

Nhưng đã bao lâu đi qua, cô quên mất là nói với Bắc Bắc làm sao rồi.

Người đàn ông này đột nhiên hồi đến, cô chỉ có thể tùy tiện bịa ra một “Kiểu chết”.

Lâm Mạn nói, “Chồng kia của tôi uống rượu lái xe, kết quả đâm vào xe tải lớn, cũng bao nhiêu năm trôi qua, bây giờ cỏ ở mộ phần cũng có cao hơn một mét rối.

Kỳ Hàn Lâm:
Lâm Mạn còn cố làm vẻ buồn bã thở dài một cái, xúc động nói: “Lúc anh ấy xảy ra chuyện, Bắc Bắc còn chưa có đầy tháng đâu! Ai kêu tôi gặp người không tốt chứ ?”
Kỳ Hàn Lâm híp mắt một cái.

Anh nhạy cảm nhận ra được, người phụ nữ này rõ ràng là tùy tiện tìm một cái cớ lừa gạt anh.

Cô cho rằng anh là dễ lừa gạt như vậy?
Kỳ Hàn Lâm sâu kín nói, “Nhưng là, phiên bản tôi nghe được, dường như không phải như vậy.


“Cái gì?” Tiếng nước bắn quá lớn, Lâm Mạn nhất thời không có nghe rõ.

Kỳ Hàn Lâm nhìn Lâm Mạn, bỗng chốc trong lòng sinh ra ý nghĩ đen tối.