Tiểu cung nữ dịu dàng cúi đầu với Tô Oản Nhan, "Bái kiến Tiêu vương phi, nô tỳ là người được Hoàng hậu nương nương phái tới để dẫn đường cho Tiêu vương phi.
Mời Tiêu vương phi đi bên này.
"
"Làm phiền.
" Tô Oản Nhan cười nhạt, dẫn Tiểu Ngũ đi theo phía sau tiểu cung nữ, một đường nhìn xung quanh, thấy những thứ mới mẻ thú vị, nàng còn có thể kéo tiểu cung nữ dừng lại hỏi vài câu, hỏi cho tiểu cung nữ thiếu chút nữa cũng không nhịn được.
"Tiêu vương phi, Hoàng hậu nương nương còn chờ người, xin người mau đi theo nô tỳ.
"
Tô Oản Nhan ngượng ngùng cười cười, "A, được được, thật sự ngại quá, lần đầu tiên tới hoàng cung, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ.
"
Tiểu cung nữ là tiểu cung nữ tam đẳng bên người hoàng hậu, người nhỏ lời nhẹ, vốn không có tiếng nói gì ở bên người hoàng hậu, hôm nay lại được phái tới dẫn đường cho Tiêu vương phi, hoàng hậu nương nương rõ ràng không muốn cho Tiêu vương phi mặt mũi, dù sao để một tiểu cung nữ tam đẳng tới mời Tiêu vương phi, chuyện này dù nói như thế nào cũng cảm thấy hạ thấp thân phận Tiêu vương phi của nàng.
Nào biết lực chú ý của Tiêu vương phi căn bản không ở phương diện này, ngược lại cảm thấy thập phần hứng thú với đường nhỏ thông từ ngự hoa viên tới các cung, nhìn kiểu nào cũng giống như dáng vẻ chưa từng trải sự đời.
Tô Oản Nhan đi theo tiểu cung nữ được khoảng nửa giờ, còn chưa tới tẩm cung hoàng hậu, nhịn không được thở dài, đường dài như vậy, khó trách nữ nhân ở hậu cung cũng không thích ra ngoài vận động, chỉ cần ra cửa một chuyến, đều có thể đi muốn gãy chân.
Nhưng ngược lại thuận tiện nàng ở âm thầm ghi nhớ địa hình hoàng cung, cẩu hoàng đế kia vừa nhìn liền biết không có ý định buông tha cho Quý Tiêu Hàn, còn cân nhắc muốn vu khống cho Quý Tiêu Hàn, nếu xét nhà lưu đày là chuyện không thể tránh khỏi, không cho nàng hưởng thụ cuộc sống, vậy nàng cũng sẽ không để cẩu hoàng đế được sống khá giả.
Cẩu hoàng đế, ngươi cứ chờ cô nãi nãi ta đêm nay ghé thăm hoàng cung, khám xét hoàng cung của ngươi trước đi.
Rốt cục cũng đến tẩm cung hoàng hậu, vừa đi vào, phát hiện bên trong có một đám mỹ nhân muôn hồng nghìn tía đang ngồi, mỗi người mang vẻ mặt xem kịch vui nhìn nàng, được! Ba nữ nhân có thể dựng một vở kịch, trong này có mười mấy mỹ nhân ngồi đấy!
"Bái kiến Hoàng hậu nương nương, nương nương kim an.
" Tô Oản Nhan đến từ hiện đại, quanh năm vẫn luôn phải chờ đợi trong các hoàn cảnh giam cầm, độc lai độc vãng quen rồi, đối với việc gặp người liền quỳ xuống, gặp người liền hành lễ, thật sự rất bất đắc dĩ.
Nhưng người ở dưới mái hiên, sao có thể không cúi đầu, Tô Oản Nhan hành lễ qua loa với hoàng hậu, dù sao quỳ xuống là không có khả năng, nàng gặp cẩu hoàng đế cũng không có quỳ xuống.
Ai bảo nam nhân nhà nàng có đặc quyền chứ!
"Đều nói Tiêu vương phi là một đại mỹ nhân, hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền.
" Không đợi hoàng hậu kêu lên, nữ nhân đầu tiên ngồi ở phía dưới đã gấp gáp mở miệng.
Tô Oản Nhan cũng là người đã xem qua nguyên tác, biết vị mở miệng cướp lời này là một trong tứ phi của hậu cung - Đức phi, nhị hoàng tử là do nàng sinh ra, nghe nói vẫn luôn không hợp với hoàng hậu.
Nhưng hôm nay xem lại, lời đồn đãi cũng không tính là đáng tin cậy, ít nhất khi các nàng nhất trí đối ngoại, phối hợp tương đối ăn ý.
Tô Oản Nhan cũng không phải loại người nhu nhược dễ chịu thiệt, ngươi không gọi ta đứng lên, hành lễ xong ta tự đứng lên, nàng cười híp mắt nói: "Cám ơn Đức phi nương nương, ngài cũng rất xinh đẹp.
"
Ngữ khí nói chuyện thuần hiện đại hóa này, khiến cho Đức phi đều bối rối, cũng không nghe ai nói lá gan của Tiêu vương phi rất lớn a! Như thế nào các nàng bày ra trận chiến này, nàng cũng không chút nào giống như bị dọa?
Hoàng hậu thấy Đức phi thất bại, cười khanh khách nói tiếp: "Được rồi, Tiêu vương phi đừng đứng, mau ngồi xuống đi.
"