Tô Oản Nhan biết Dung ma ma đang sợ cái gì, an ủi nàng nói: "Ma ma không cần sợ, người của Tiêu vương phủ không hung tàn như bên ngoài đồn đãi, chẳng qua là bị người có tâm dẫn dắt dư luận mà thôi.

"
Dung ma ma lại nhìn Tiêu vương gia đang nằm bất động trên giường, hạ giọng hỏi: "Tiểu thư, người không cảm thấy Tiêu vương gia rất đáng sợ sao?"
Hôm nay lá gan của tiểu thư cũng thật lớn!
Tô Oản Nhan nâng đầu nhìn Quý Tiêu Hàn, "Hiện nay hắn đều bị người ta hại trúng độc hôn mê, bất tỉnh nhân sự, đáng sợ chỗ nào? Nhìn tới ngược lại có chút đáng thương.

"

Nam nhân tôn quý đã từng hăng hái, quyền khuynh triều dã kia, hiện nay lại biến thành như vậy, chỉ sợ ngay cả việc tự bảo vệ mình cũng khó có thể làm được.

Nhưng cũng may là hắn hôn mê, bằng không từ cao cao tại thượng, lại rơi xuống thần đàn, chênh lệch cực lớn như vậy, thế gian lại có bao nhiêu người có thể bình tĩnh chấp nhận?
Cũng không trách Quý Tiêu Hàn sau này sẽ dẫn binh san bằng hoàng thành, tạo phản đăng cơ xưng đế.

"Ai ui, ma ma, người mau mau giúp ta gỡ đồ trang sức xuống, đầu của ta thật sự không chịu nổi.

" Thấy Dung ma ma còn muốn nói gì đó, liền đưa đầu đến trước mặt Dung ma ma làm nũng.

Dung ma ma làm sao kháng cự được Tô Oản Nhan làm nũng, đành phải động thủ giúp nàng tháo hết phượng quan cùng trang sức xuống, nhìn Tô Oản Nhan nặng nề thở ra một hơi, cười hỏi: "Khá hơn chưa?"
"Ừm, vẫn là ma ma thương ta nhất.

" Tô Oản Nhan vặn vặn cái cổ cứng đờ, dư quang khóe mắt lại nhìn thấy đôi môi tái nhợt của Quý Tiêu Hàn, suy nghĩ một chút, nàng nói: "Ma ma, ngươi bảo Thược Dược đưa chút nước nóng vào đây, sau đó các ngươi cũng lui xuống nghỉ ngơi trước đi, chờ có việc ta sẽ gọi các ngươi.

"

Dung ma ma làm sao đồng ý dược? Nhưng vẫn không lay chuyển được Tô Oản Nhan, cuối cùng, đành phải nghe lời cho người mang nước vào, cùng Thược Dược lui ra.

Trong phòng không có người ngoài, Tô Oản Nhan mới đi tới bên giường, nhìn Quý Tiêu Hàn vô tri vô giác nằm ở trên giường, nói, "Tiêu vương gia, tuy rằng ta biết người của ngươi nhất định đang dốc hết toàn lực tìm kiếm thuốc giải cho ngươi, nhưng ta vẫn muốn nhìn xem tình huống thân thể ngươi trước, cho nên, Tiêu vương gia, đắc tội.

"
Trong không gian của Tô Oản Nhan có một gian phòng chữa bệnh, công tác đời trước của nàng quá nguy hiểm, nàng lại yêu tiền tiếc mạng, vì mạng nhỏ của mình, nàng bỏ ra số tiền lớn mua sắm trọn vẹn đầy đủ thiết bị chữa bệnh, mỗi lần ra ngoài làm nhiệm vụ bị thương, trừ phi nhất định phải mổ bụng đại động giải phẫu, thương tích bình thường, bệnh lâu thành y, tự nàng có thể xử lý.

Dụng cụ kiểm tra đo lường cũng là loại tiên tiến nhất toàn thế giới, việc kiểm tra thử tình huống thân thể trước mắt của Quý Tiêu Hàn, Tô Oản Nhan vẫn rất có lòng tin.

Nói xong, Tô Oản Nhan xốc chăn lên, một thân hình thon dài to lớn lập tức xuất hiện trước mắt nàng.


Hôm nay thành thân, trên người nam nhân cũng thay hỉ phục giống như Tô Oản Nhan, y phục dán ở trên người, triển lộ ra thân hình hoàn mỹ của nam nhân, ngoại trừ lộ ra làn da ở cổ tay có chút tái nhợt, thoạt nhìn, cũng không khác gì với người bình thường.

Trong sách cũng có đề cập đến độc của Quý Tiêu Hàn, là Quan Âm độ Tây Vực hiếm thấy trên thế gian, tác giả đại khái đã dùng tới toàn bộ loại độc âm hiểm ở cổ đại vào trên người của Quý Tiêu Hàn, sở dĩ không thể kịp thời giải độc cho hắn, chính là vì không rõ liều lượng độc mà người hạ độc đã dùng.

Nhưng những thứ này không làm khó được Tô Oản Nhan, chỉ cần lấy một ít máu trên người Quý Tiêu Hàn, ném vào không gian kiểm tra đo lường một phen, nàng dựa theo chỉ số trên bản báo cáo số liệu, lại để cho người của Vương phủ đi tìm giải dược, còn cần phải mất mấy năm sao? Nói không chừng mấy tháng là có thể tìm đủ thuốc giải cần thiết.