Bên ngoài kiệu hỉ chiêng trống vang trời, lại thêm dân chúng cao giọng chúc phúc, nghe thanh âm vui mừng náo nhiệt này, trong nháy mắt Tô Oản Nhan thật sự cho rằng, hạnh phúc của nàng đang ở ngay phía trước, ở ngay trong Tiêu vương phủ bị người người né tránh không kịp.
Vì biểu hiện thái độ kính yêu của của Tiêu vương phủ với Tô Oản Nhan, Tiêu vương tuy đã hôn mê, không thể tới đón người, nhưng Hòa bá lại phái tới Kim Giáp Vệ tinh nhuệ nhất trong năm ngàn tư binh của Tiêu vương phủ, phụ trách mở đường phía trước.
Tiếng ngựa đều nhịp trong tiếng nhạc vang lên, một đường trở về Tiêu vương phủ.
Tiêu vương thành thân, là do đương kim hoàng thượng tứ hôn, vì thế, tân khách đến Tiêu vương phủ tham dự tiệc cưới, đều là trọng thần trong triều, Cao công công đại biểu cho hoàng thượng tự mình hỗ trợ Hòa bá thu xếp tiệc thành thân, nụ cười trên mặt càng lúc càng lớn.
"Tiêu vương phi, đây là đại ngỗng mà Hoàng Thượng tự mình chọn lựa, mặc dù Vương gia không thể tự mình bái đường thành thân, nhưng lễ nghi này vẫn phải tuân theo.
" Cao công công cười bảo người bưng ra một con ngỗng lớn màu trắng mập mạp, đưa tới tay Tô Oản Nhan đã đứng ở hỉ đường.
Dưới khăn voan đỏ, Tô Oản Nhan và con ngỗng lớn hai mắt nhìn nhau,
"! "
Thân là người hiện đại, xem qua không ít phim truyền hình cùng tiểu thuyết, cho tới bây giờ chỉ nghe nói nữ tử bái đường thành thân cùng gà trống, như thế nào còn có tình huống bái đường cùng ngỗng lớn?
Nhưng mà ngỗng lớn này nuôi béo khỏe mạnh, ngỗng hầm nồi sắt, mùi vị khẳng định cũng không tệ.
Tô Oản Nhan xuất thân là đặc công, là một người theo chủ nghĩa ăn thịt, thể hiện sinh động thuộc tính tham ăn của người Hoa, nhìn thấy ngỗng lớn to như vậy, phản ứng đầu tiên trong đầu chính là các loại cách làm món ngỗng.
Ngỗng lớn phảng phất cảm nhận được ý xấu đến từ nữ nhân xinh đẹp trước mắt này, "Cạc cạc" bắt đầu giãy dụa.
Cứu mạng!
Nữ nhân xinh đẹp muốn giết ngỗng!
Nhưng Tô Oản Nhan há có thể để cho mỹ thực sắp đến miệng bay đi?
Nàng sảng khoái tiếp nhận con ngỗng, ném con ngỗng lên bồ đoàn đỏ thẫm bên cạnh, lạnh lùng nói: "Câm miệng, ngồi xổm xuống.
"
Thanh âm kia mang theo sát khí sắc bén, con ngỗng sợ tới mức kêu "cạc cạc" trong nháy mắt liền im lặng.
Cao công công cùng với những tân khách khác muốn xem trò cười của Tiêu vương phi, cũng đều trở nên im lặng.
Tiêu vương phi này tựa hồ không mềm yếu như lời đồn đãi!
Mắt đen của Cao công công lóe lên, lập tức gật gật đầu với người chủ trì hôn lễ ở bên cạnh như không có việc gì.
Người chủ trì lau mồ hôi trán, cao giọng hô: "Giờ lành đến, mời tân nhân quỳ!"
"Cạc cạc!" Con ngỗng lớn ngồi xổm trên bồ đoàn cứng cổ kêu to một tiếng.
Tô Oản Nhan đứng ở một bên thì ngay cả động tác quỳ gối cũng lười làm.
Người chủ trì cũng không dám sửa sai, tiếp tục hô lớn: "Nhất bái thiên địa!"
Tô Oản Nhan cùng ngỗng lớn, không nhúc nhích.
Người chỉ trì tiếp tục hô: "Nhị bái hoàng ân!"
Tô Oản Nhan: "A!"
Ngỗng lớn: "Cạc cạc!"
Coi thường hoàng ân, chuyện này nếu đặt ở trên thân những người khác, Cao công công liền có thể sai người bắt lấy ngay tại chỗ, nhưng giờ phút này, hắn chỉ có sắc mặt khó coi, cũng không dám có chút làm khó Tiêu vương phi.
Sắc mặt người chủ trì trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy xuống đều không kịp lau, "Đưa vào động phòng!"
Lần này Tiêu vương phi rất phối hợp, túm lấy tướng công của nàng! Ách, con ngỗng lớn của nàng, xoay người đi dọc theo thảm đỏ vào nội viện.
Hòa bá nhìn Tiêu vương phi kiêu ngạo của bọn họ rời đi, cười tủm tỉm chắp tay, không đợi Cao công công nói tiếp, bắt đầu tiếp đón tân khách ngồi vào bàn, "Nào nào, hôm nay là ngày đại hỉ của Tiêu vương phủ chúng ta, mọi người ăn ngon uống ngon, đừng khách khí, mau mời ngồi!"
Không hổ là nữ chủ tử sắp trở thành Tiêu Vương phủ, khí phách uy vũ!