Mọi người chung quanh nhíu mày, cũng có người giúp bánh bao sữa nói chuyện."Đứa nhỏ nhìn chỉ mới hai ba tuổi, còn nhỏ như vậy thấy như thế nào cũng đều đáng yêu, sao đến miệng ngươi lại không đáng yêu?""Đúng vậy! Tướng mặt cay nghiệt như vậy, không muốn nhìn thấy con người khác đáng yêu hay sao!""Nhìn đứa nhỏ kia ở bên cạnh cô ta đi, cũng phải sáu bảy tuổi đi, còn phải đút cho ăn, như thế là đáng yêu?"Chu Xuân Hoa nghe mọi người nói cháu trai của mình, trong nháy mắt không vui.Giọng cô ta vốn đã lớn, khi tức giận giọng càng lớn hơn."Đào đào nhỏ nhà chúng ta tất nhiên là đáng yêu nhất rồi! Đút ăn cơm thì thế nào? Nhà các ngươi muốn đút ăn cho cháu trai ăn còn không có mà đút!"Nói xong khinh thường liếc nhìn Hoắc Trầm Lệnh bên kia: "Tiểu nha đầu “bồi giá” đó thì có gì mà bảo bối! Còn đáng yêu! Đào đào nhà ta so với con bé đó đáng yêu hơn nhiều!"// Bồi giá: tục lệ con gái ngày trước khi lấy chồng phải có của hồi môn của gia đình mang theo đến nhà chồng.Hoắc Trầm Lệnh vốn không muốn cùng loại người này so đo.Nhưng là Chu Xuân Hoa càng nói càng quá phận."Tôi nói cho các ngươi biết, một đứa con gái chỉ cần ăn đồ thừa của nam nhân là tốt lắm rồi, thế mà còn đưa đến nhà hàng, chính là thuần túy lãng phí a!"Hoắc Trầm Lệnh híp mắt, ôm bánh bao sữa đang ngủ đứng lên.Hắn mặc bộ âu phục trắng đen, trước đó tận lực thu liễm, hiện tại liền muốn bộc phát toàn bộ về phía Chu Xuân Hoa.Chu Xuân Hoa mặt mũi trắng bệch.Vội vàng hướng cháu trai bên cạnh nhích lại gần, cẩn thận che chở cháu trai."Ngươi......!Ngươi muốn làm gì?"Nhìn Hoắc Trầm Lệnh ánh mắt sắc bén, khuôn mặt lạnh băng, Chu Xuân Hoa mặt càng trắng hơn.Nhưng nghĩ tới hậu thuẫn của nhà mình không nhỏ, bà ta lập tức trở nên cứng rắn."Tôi nói cho ngươi biết, chính là đường đường gia chủ nhà họ Hoắc nhìn thấy tôi còn phải khách sáo chào một tiếng “cô”, anh dám đụng đến tôi một chút thử xem!"Trợ lý Giang Lâm tính tiền trở về, vừa vặn nghe được Chu Xuân Hoa nói lời này."Thưa ngài..."Hoắc Trầm Lệnh thần sắc hờ hững nhìn sang, Giang Lâm không còn dám nhiều lời nửa chữ, yên lặng như hòa vào không khí, miễn cho ông chủ tức giận lây.Hoắc Trầm Lệnh nghiêng đầu, phân phó vài câu.Giang Lâm gật đầu, ngay lập tức đi xử lý.Chu Xuân Hoa nhìn thấy trợ lý bên cạnh, là người trẻ tuổi giống như là bị dọa sợ bỏ đi, không khỏi càng đắc ý:"Biết tôi là ai không?"Bà dương dương đắc ý dùng lỗ mũi hất về phía tất cả mọi người."Tôi nói cho các ngươi biết, con gái của tôi là vợ cả của tập đoàn họ Trương, còn có Lý Minh Khuê, Lý tổng ở trung tâm thương mại Lý thị là con trai tôi! Là người thừa kế duy nhất của Lý thị!"Loại người này, Hoắc Trầm Lệnh ngày bình thường nhìn một chút thôi cũng thấy ngứa mắt.Nhưng hôm nay bà ta thế mà mở miệng nói Tể Tể là đồ “bồi thường tiền hàng”, chạm đến vảy ngược của Hoắc Trầm Lệnh.//“bồi thường tiền hàng” : chính là hiểu theo nghĩa “bồi giá”, thời kỳ trọng nam khinh nữ của chế độ phong kiến, khi đi lấy chồng còn cần mang thêm những thứ có giá trị sang nhà chồng.Hoắc Trầm Lệnh thần sắc lạnh hơn, sắc mặt tối đi hiện lên sự lạnh lẽo."Đã lợi hại như vậy, Hoắc Trầm Lệnh tôi làm sao cũng chưa từng thấy bà?""Hoắc Trầm Lệnh" Ba chữ vừa ra, mọi người ở đây đều cùng chấn động."Hoắc Trầm Lệnh? Hoắc gia người cầm quyền?""Các thiếu gia của Hoắc gia ta đều gặp qua, họ đều rất đẹp trai! Người này nhìn tướng mạo tuổi tác, còn rất có khí chất, không nghĩ tới thế mà chính là Hoắc gia gia chủ!""Nghe nói Hoắc gia chủ hai ngày trước nhận nuôi một bé gái, ngươi nhìn đứa nhỏ béo tròn đó có phải là chính là đứa nhỏ được Hoắc tiên sinh nhận nuôi không?""Đúng đúng đúng!""Trời ạ! Thật là Hoắc tiên sinh cùng Hoắc tiểu thư!""Bà Lý đây là đá trúng thiết bản rồi!""Đúng! Ai không biết Trương gia những năm này phát triển mở rộng nhanh như vậy còn có thể lên sàn chứng khoán đều là bởi vì nuôi được con gái tốt, gả cho Hoắc tiên sinh.



Nhưng mà mấy người xem tin tức hôm qua mới đưa chưa? Người Trương gia trốn thuế, lậu thuế còn có hối lộ, toàn bộ Trương thị tập đoàn hiện tại đang bị niêm phong điều tra.


Mấy người nhà họ Trương đều phải vào đồn công an, bây giờ còn chưa ra đâu!""Đúng! Ta cũng nhìn thấy! Cái này Bà Lý thế mà còn dựa vào mình là mẹ vợ của con trai lớn nhà họ Trương! Đầu óc có vấn đề?""Chắc là đi ra ngoài quên mang theo, hoặc là căn bản không có não!"......Đám người lao nhao lên, sắc mặt Chu Xuân Hoa một hồi đỏ, một hồi lại trắng.Lý đào đang nhìn chằm chằm điện thoại, nửa ngày không thấy được đút ăn, liền đập bàn một cái lớn giọng mà quát."Ồn ào quá! Không muốn ăn cơm liền lăn ra ngoài! Chớ quấy rầy lấy lão tử xem điện thoại!"Chu Xuân Hoa vô ý thức dỗ dành cháu trai bảo bối: "Đào đào đừng nóng giận, đều là tiểu nha đầu “bồi thường tiền hàng” kia không tốt, bà lập tức đút cho cháu ăn."Đám người: "......"Chủ nhân Hoắc gia thu nhận con gái mà còn có thể là đồ “bồi thường tiền hàng”?Kia là tiểu công chúa vô giá!Bà Lý này quả nhiên là không có đầu óc!Hiển nhiên đứa nhỏ Lý gia này là bị bà ta chiều hư.Lý đào bụ bẫm chưa đến bảy tuổi, đúng ra đang học lớp mẫu giáo lớn.Nhưng bởi vì từ nhỏ đã không đi nhà trẻ, nên bị dạy hư cũng quen tai mà mở miệng một tiếng “bồi thường tiền hàng”."Cháu không ăn! Đem cái đứa “bồi thường tiền hàng” đuổi đi! Nếu không cháu đập cái tiệm này!"Chu Xuân Hoa vội nhìn sang, lúc này mới ý thức được mình mới vừa nói điều ngu ngốc kinh khủng.Bà ta cũng đã gặp qua hai anh em Hoắc tư tước cùng Hoắc tư Thần, tự nhiên cũng có thể nhìn ra tướng mạo tuấn mỹ, khí chất lăng liệt như hàn băng của người đàn ông này tướng mạo có phần tương tự.Cho nên, đây thật sự là chủ nhân Hoắc gia, Hoắc Trầm Lệnh?Thật đáng chết!Chu Xuân Hoa vội vàng cười ha ha: "Tiểu......"Chữ "Hoắc" ở trong miệng còn chưa nói ra, thì bắt gặp anh mắt lạnh băng của Hoắc Trầm Lệnh, liền lập tức im lặng.Lý đào thấy bà nội mãi không nhúc nhích, hắn xoát một cái đứng lên, đi thẳng đến chỗ bánh bao sữa.Chu Xuân Hoa sắc mặt đại biến, vội vàng đuổi theo."Ôi, Đào Đào, không thể, đó là Hoắc gia......!Ôi......"Lý đào đẩy bà ta ra, rất nhanh vọt tới trước mặt Hoắc Trầm Lệnh, đưa tay liền muốn bắt được bánh bao sữa trong ngực hắn.Bánh bao sữa bị quấy rầy đến mức không ngủ được cũng tức giận, nhận thấy đối phương đang đi tới liền nhướng mi, một cước đá văng ra ngoài."Ah …!"Lý đào bị đánh đau, không những không lùi, ngược lại càng hung hăng hơn."Dám đánh ta, ta đánh chết ngươi cái đồ “bồi thường tiền hàng”!"Lý đào như là một toà núi nhỏ lần nữa nhào tới, Hoắc Trầm Lệnh vừa muốn xuất thủ, bánh bao sữa cũng từ trong ngực hắn tuột xuống giống cá chạch, trực tiếp lao thẳng vào Lý Đào.Ai cũng không thấy rõ bánh bao sữa làm thế nào đánh, nhưng theo sau tiếng lý đào hét thảm, là thằng nhóc to khỏe như tòa núi nhỏ trùng điệp ngã sang một bên.Ngay cả cái bàn phía sau cậu ta cũng bị xê đi.Chu Xuân Hoa đau lòng hô lên, vội vàng đi qua đỡ cháu trai bảo bối."Ôi, Đào Đào bảo bối nhà ta! Hoắc Trầm Lệnh, dù nói thế nào hai nhà chúng ta cũng là thân thích, một người lớn như ngươi sao có thể đối với một đứa bé ra tay tàn nhẫn như vậy?"Bánh bao sữa hầm hừ nâng cái cằm nhỏ biểu lộ sự hung dữ."Là Tể Tể đánh! Không cho phép ngươi vu khống cha của Tể Tể!"Bên cạnh lập tức có người gật đầu: "Đúng! Chúng ta cũng nhìn thấy Hoắc tiên sinh căn bản không nhúc nhích.""Rõ ràng là cháu trai nhà mình tiến lên đánh người trước, sau lại bị đứa bé hai ba tuổi đánh, bây giờ lại bắt đầu tính toán lên đầu người lớn!""Không tin ngươi nhìn camera giám sát xem!"......Không cần Hoắc Trầm Lệnh hoặc là Giang Lâm giải thích, bên cạnh quần chúng vây xem thấy rất rõ ràng, lao nhao nói Chu Xuân Hoa đến á khẩu không trả lời được.Chu Xuân Hoa giận mà không dám nói gì, nhưng lại quá đau lòng cháu trai bảo bối nên vẫn còn già mồm."Hoắc tiên sinh, đứa con gái này của ngài cũng quá thô lỗ!"Bánh bao sữa nhếch miệng, lộ ra hai cái răng mèo xinh đẹp lóe sáng, tức chết người không đền mạng."Ngươi trách cha nuôi dưỡng Tể Tể quá tốt sao!"Chu Xuân Hoa: "Ngươi!"Hoắc Trầm Lệnh nhanh chân tới bế bánh bao sữa lên: "Giang Lâm, làm xong chưa?"Giang Lâm cùng chủ nhà hàng cùng đi tới, ông chủ liên tục gật đầu chào."Hoắc tiên sinh, nhà hàng đã chính thức chuyển nhượng sang tên cho anh."Hoắc Trầm Lệnh gật gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn về phía Giang Lâm.Giang Lâm hiểu ý, chờ sau khi ông chủ bế con gái rời đi liền quay đầu nhìn mọi người tuyên bố:"Đây là ý của ông chủ, hôm nay tất cả tiền ăn của khách đều miễn phí, tặng thêm khuyến mại mệnh giá một vạn nhân dân tệ, không giới hạn thời gian sử dụng!"Ánh mắt rơi xuống Chu Xuân Hoa trên thân hai người: "Đem hai người này, đuổi ra!"Lập tức có bốn người bên anh ninh tiến đến, đem hai người kéo ra ngoài.Chu Xuân Hoa mặt xám mày tro, ánh mắt dữ tợn."Các ngươi......!Các ngươi chờ đó cho ta!"Có tiền là giỏi lắm sao?Bà ta còn biết bà đồng kia!.