Suy nghĩ đến đây, Tô Uyển Tĩnh không ngăn lại được nước mắt tràn ra.

"Lão gia, ngươi sao có thể đối xử với ta như vậy?"

Bách Lí Chấn Đào vốn đã phiền không chịu được, hiện tại nhìn thấy nước mắt của Tô Uyển Tĩnh càng thêm bực bội.

"Cả ngày chỉ biết khóc! Ngoại trừ khóc ra ngươi còn có thể làm gì?!"

Tô Uyển Tĩnh chấn động thân mình, nước mắt trào ra càng thêm mãnh liệt, một loại bi thương không thể nói bằng lời tràn ra từ tận đáy lòng.

Thấy thế, Bách Lí Hạo Hiên tiến lên vài bước, nói: "Phụ thân, nếu như hiện tại đã không có biện pháp nào, chi bằng đường đường chính chính tới tham dự lễ cưới. Tốt xấu gì ngài đường đường cũng là Đại tướng quân, ai dám giáp mặt nói gì chúng ta?"

"Cho dù Lý Thừa tướng sẽ nói móc chúng ta, cùng lắm thì chúng ta không để ý tới bọn họ. Ta tin tưởng Lý Thừa tướng cũng sẽ không tiến đến trước mặt chúng ta nhắc tới việc này."

Sắc mặt Bách Lí Chấn Đào lúc này mới thoải mái đôi chút, nhìn Bách Lí Hạo Hiên khen ngợi. Người một nhà chỉ có duy nhất Bách Lí Hạo Hiên có thể giúp hắn giải ưu.

Đối với Tô Uyển Tĩnh và Bách Lí Ngọc Nhan, có thể đừng tìm phiền toái tới cho hắn là tốt!

......Edit: Emily Ton....

Giờ lành đã đến, Bách Lí Hồng Trang dưới sự vây quanh của các ma ma nha đầu, đi ra khỏi Thấm Trang viên.

Vừa ra khỏi khu vườn, nàng liền nhìn thấy một thân ảnh màu đỏ oai hùng bất phàm.

Chỉ thấy Đế Bắc Thần mặc một thân hỉ bào đỏ thẫm đang ngồi ngay ngắn ở trên tuấn mã, khuôn mặt vốn đã tuấn mỹ phi phàm giờ phút này tràn đầy tươi cười nồng đậm, giống như ánh mặt trời tỏa nhiệt, hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Tại một khắc này đây, Bách Lí Hồng Trang có một cảm giác, giống như người mình yêu thương tới đón cưới mình, trong tiếng cười tràn đầy hạnh phúc.

Đế Bắc Thần cũng chấn động nhìn Bách Lí Hồng Trang, trước kia hắn từng nghĩ khi Bách Lí Hồng Trang hóa thân thành tân nương trang nhất định sẽ cực kỳ xinh đẹp.

Nhưng những gì hắn vừa nhìn thấy hôm nay đều vượt xa ngoài sự phỏng đoán của hắn.

So với dung nhan thường ngày, thiếu một phần thanh nhã và tinh tế, nhưng nhiều hơn một chút quyến rũ mị hoặc, một nụ cười đều có thể câu hồn đoạt phách!

Cho tới nay, hắn chưa bao giờ nghĩ tới bộ dáng tân nương của hắn sẽ trông như thế nào.

Mà giờ khắc này, hắn cảm thấy tân nương của mình chắc hẳn sẽ có bộ dáng như vậy.

Ánh mắt hai người chạm nhau, nhìn nhau mỉm cười, hết thảy đều không nói gì.

Trong tiếng pháo cùng với tiếng chúc phúc, Bách Lí Hồng Trang bước lên hỉ kiệu, đoàn người chậm rãi đi về hướng Thần Vương phủ.

Trong Thần Vương phủ giờ phút này đã là một mảnh náo nhiệt, rất nhiều khách khứa đã đến Thần Vương phủ, đàm tiếu nghị luận về lễ cưới lần này.

"Nghe nói lần này là Thần Vương chủ động định ra ngày cử hành lễ cưới, xem ra Thần Vương đang ước gì nhanh chóng cưới được Bách Lí Hồng Trang về phủ!"

"Ha ha, mỹ nhân như thế, ai không muốn cưới về? Ngươi không nhìn thấy Thái Tử điện hạ giống như mất hồn vì Bách Lí Hồng Trang hay sao?"

"Xuỵt, lời này đừng thể bị người khác nghe được." Một người vội vàng nói.

Qua ngày hôm nay, Bách Lí Hồng Trang chính là Thần Vương phi.

Nếu như nói ra sự tình giữa Hiên Viên Hoàn và Bách Lí Hồng Trang, đó chính là tối kỵ.

Người nói chuyện hiển nhiên cũng biết mình đã nói sai, gượng cười một tiếng nói tiếp: "Các ngươi nói hôm nay người của Tướng quân phủ có tới hay không? Cách làm của Thần Vương và Bách Lí Hồng Trang như vậy căn bản là không để bọn họ vào mắt."

"Lúc đó Hoàng thượng cũng sẽ đích thân tới dự đám cưới, ta nghĩ Bách Lí Chấn Đào không có khả năng trái lệnh Hoàng thượng, nhất định sẽ đến."

"Sự tình Bách Lí Hồng Trang lần này có chút hơi quá, tốt xấu gì Bách Lí Chấn Đào cũng là phụ thân nàng."

"Theo ta thấy, Bách Lí Hồng Trang đang trả thù mới đúng, lúc trước tướng quân phủ là đối đãi với Bách Lí Hồng Trang như thế nào, trong lòng mọi người đều rất rõ ràng."

Sắc mặt khách khứa đều thay đổi, đám cười này chỉ sợ là một đám cưới thú vị nhất hoàng thành.