71. Sẽ làm cho cô nổi tiếngSắc mặt của Ôn Tâm cùng đạo diễn Lưu đều tái đi, đạo diễn Lưu tức giận đập bàn một cái, lửa giận bừng bừng vọt ra khỏi phòng họp, "Quả thực là hồ đồ. . . . . . Bộ phim này tôi không làm. . . . . ."Ôn Tâm tức muốn học máu, nhưng lại cố gắng nhịn xuống.Mọi người hai mắt nhìn nhau, đạo diễn Lưu không làm, ai tới chỉ đạo đây? !Trình Quân Hạo khinh thường cười một tiếng, "Nữ chính cứ quyết định như vậy, đạo diễn Lưu không chỉ đạo, vị trí đạo diễn này, tôi cũng sẽ sử dụng người mới. . . . . ."Mọi người xôn xao, chuyện này cũng quá đáng sợ.Sắc mặt Trình Quân Hạo chuyển lạnh, "Nếu có người nào nghi ngờ lời nói của tôi, hiện tại có thể ngay lập tức rời CBD, sẽ không ai ngăn, nếu không có chuyện gì khác thì cố gắng làm việc cho tôi. . . . . ."Mọi người cúi đầu xuống, cho dù bất mãn, nhưng cũng không muốn thất nghiệp.Mấu chốt là khi thất nghiệp, cũng không tìm được một công ty lớn giống như CBD, mọi người giận dữ, tổng giám đốc quyết định như vậy, chẳng lẽ ngay cả CBD cũng không giữ nửa sao? !Ôn Tâm cười lạnh một tiếng, đột nhiên bật cười, "Tổng giám đốc Trình, tôi rất mong đợi bộ phim này được công chiếu, nhất định làm người ta bất ngờ. . . . . ."Trình Quân Hạo vẻ mặt lạnh nhạt, "Tất nhiên sẽ khiến cho người ta bất ngờ. . . . . . Cô, một ngôi sao hết mùa, khó có thể với tới. . . . . ."Ôn Tâm giận dữ, phất tay áo rời đi.An Tâm Á 囧, biểu hiện của Ôn Tâm giống như muốn ăn thịt cô, làm cô lạnh cả sống lưng a, phụ nữ khi ghen tỵ rất là đáng sợ."Trước khi đạo diễn mới đến, phải đưa cho tôi kịch bản chính thức của bộ phim mới. . . . . ." Trình Quân Hạo phát xong nhưng lời cuối cùng, vô cùng bình tĩnh kéo tay An Tâm Á đi ra ngoài.Trong phòng họp liền xôn sao bàn luận, "Quá càn quấy, cô gái này. . . . . . Thật là nhiều thủ đoạn. . . . . .""Nhất định rồi. . . . . .""Ngay cả quay thử cũng không có, tổng giám đốc có phải bị cô ta mê hoặc đến thất hồn lạc phách rồi hay không hả? Không phải là hồ ly tinh chuyển thế chứ? !""Tôi thật lo lắng không biết đạo diễn mới là ai. . . . . ."". . . . . ."So với một diễn viên chính mới toanh, đạo diễn mới lại làm người ta lo lắng hơn rất nhiều, ngộ nhỡ thật sự là người mới, chẳng phải là. . . . . .Sắc mặt mọi người sầu khổ.An Tâm Á đến bây giờ vẫn không có kịp phản ứng, cho đến khi trở lại trong thang máy, tay mới đổ mồ hôi.Trình Quân Hạo trực tiếp châm chọc, "Thế nào? Sợ? Nếu không tin tưởng thực lực của mình, không dám kiên trì, không dám đối mặt chỉ trích, không bằng về nhà làm bà nội trợ của gia đình đi, nếu không có dám đảm nhận công việc này hay không, muốn kiếm tiền nửa không? !"Trình Quân Hạo kích cô, cô gái này. . . . . . Vậy sao lúc phát tán cái video đó lại không biết sợ hãi. Không đúng, có lẽ là hai anh em song sinh kia, trong lòng lại mềm đi.Trên thế giới này, anh lại có thêm hai đứa con trai, hai người thân.Đối mặt với chê cười của anh, An Tâm Á giận mà gấp, "Sao anh không nói với tôi một tiếng, tôi không có kinh nghiệm diễn xuất a, sao lại đột nhiên để cho tôi làm nữ diễn viên chính chứ, tại sao lại không hỏi ý kiến của tôi. . . . . ."Trình Quân Hạo bật cười, đột nhiên khuôn mặt tiền gần lại, nhẹ nhàng hô hấp ở bên tai cô, nỉ non, "Bất kể cô có thực lực hay không, có kinh nghiệm hay không, tôi muốn cô nổi tiếng, cô nhất định sẽ nổi tiếng. . . . . ."72. Ký tên đồng ý bán mình". . . . . ." An Tâm Á hết ý kiến. Bị anh làm cho thẩn thờ, người đàn ông này rốt cuộc đang có chủ ý gì, cảm giác tựa hồ căn bản không thể nào đơn giản như vậy. . . . . . Bản thân như bị lấy ra làm vật đỡ đạn, nhất là khi nhớ tới anh mắt ghen tỵ đáng sợ như muốn ăn thịt người của Ôn Tâm. Anh căn bản không quan tâm cô có kỹ năng diễn xuất hay không, anh vốn dĩ không quan tâm. . . . . .Người đàn ông này đang suy nghĩ gì, làm An Tâm Á toát mồ hôi lạnh.*Ôn Tâm giận muốn bốc hỏa, ở trong sảnh lớn phim trường mà phát tiết, cô gái An Tâm Á kia, dùng chút thủ đoạn mờ ám liền nghĩ có thể uy hiếp cô, cô Ôn Tâm sẽ không dễ bị uy hiếp như vậy, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu. . . . . Địa vị ảnh hậu của cô sẽ không bị cô ta cướp đi dễ dàng như vậy.Trình Quân Hạo, anh điên rồi. Nhất định phải làm cho anh phải trả giá thật đắt.*"Thư ký Lâm, chuẩn bị hợp đồng. . . . . ." Trình Quân Hạo trực tiếp phân phó."Vâng . . . . ." Chuyện này khiến thư ký Lâm cũng khó hiểu, liếc An Tâm Á một cái, lập tức đi thảo hợp đồng.Cái nhìn này, làm An Tâm Á cảm thấy rất không thoải mái.Cô là một người đâm ngang mới vào a, tự nhiên bị bao vây tứ phía, cũng là chuyện bình thường, ánh mắt ám muội của mọi người buổi sáng cũng biến thành ý vị không rõ, An Tâm Á biết, cô đang trong một tình huống chẳng tốt chút nào.Cô liếc nhìn qua Trình Quân Hạo, liền chửi thầm anh: đồ âm hiểm, đại biến thái."Ký. . . . . ." Trình Quân Hạo ném tập hợp đồng cho cô, động tác kia giống như chủ nhân nếm xương cho chó ăn, làm An Tâm Á rất bi phẫn."Tôi vì cái gì mà phải ký? !" An Tâm Á giận muốn bốc hỏa.Trình Quân Hạo nguy hiểm nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào cô, "Cô xác định mình không muốn ký. . . . . ."An Tâm Á cả người run lên, nhưng vẫn muốn giữ lập trường của mình, quả thật đối với chuyện mèo mù vở phải cá ràn này không nên không nắm lấy, cô không phải là vì nổi tiếng sao, ư, giờ sao lại đột nhiên kiểu cách , cuối cùng thở dài một hơi, nhận mệnh.Ký tên, đồng ý bán mình! !Về sau trên người của cô sẽ không thể nào xóa được các mác dựa vào Trịnh Quân Hạo mà nổi tiếng, cái nhãn hiệu gặp may, thật là đau đầu a. . . . . .Nhưng Trữ Trữ nói rất hay, nổi tiếng như thế nào không quan trọng, quan trọng là nổi tiếng.Trình Quân Hạo nheo mắt lại, hài lòng nhếch miệng khẽ mỉm cười, đem hợp đồng thu hồi, bình tĩnh hỏi cô, "Bây giờ đã chính thức trở thành nữ diễn viên chính rồi, cảm giác như thế nào? Mục đích của cô đã đạt được, bây giờ có thể nói cho tôi biết tại sao nhất định phải nổi tiếng? Chẳng lẽ. . . . . . Là bởi vì nuôi trai? !"Vẻ mặt thật rất bình tĩnh, ánh mắt cũng rất đáng sợ.An Tâm Á chột dạ, ". . . . . . Không phải."Trình Quân Hạo thế nhưng lại cười một tiếng, thái độ mưa nắng thất thường làm An Tâm Á hoa mắt, oán hận thầm mắng chửi.Không phải trai là tốt rồi, nuôi hai đứa con trai đúng là cần một số tiền lớn, đột nhiên tâm tình Trình Quân Hạo tương đối tốt."Cô ở đâu? !" Trình Quân Hạo lại đột nhiên đặt câu hỏi.Hả? !An Tâm Á không có kịp phản ứng, há to miệng, không hiều câu hỏi này của anh là hỏi đến chỗ ở nào.Kéo ra ngăn kéo, móc ra một cái chìa khóa, ném cho cô, "Đây là chìa khóa căn hộ riêng của tôi, về sau cho cô ở, lập tức chuyển đến. . . . . ."". . . . . . Không cần, tôi ở nhà tôi." An Tâm Á đỏ mặt phản bác, ngộ nhỡ bị phát hiện ra sự tồn tại của An Bình An Tĩnh phải làm thế nào? ! Huống chi ở chỗ của anh, anh chẳng phải là tùy lúc có thể cầm chìa khóa mở cửa vào nhà sao? !