Nhưng số phận đưa đẩy, lần thứ hai Hạ Tử Luân gặp lại Tô Du, vào lúc vừa mới cãi nhau một trận kịch liệt với nam chính Vĩnh Duy, lang thang ngoài đường vắng giá lạnh.

Hạ Tử Luân dù sao cũng là nam nhi, vẫn là không thiết so đó với một cô gái chân yếu tay mềm, lại còn bị hào quang nữ chính làm cho lạc lối, trở thành thánh phụ đi giúp đỡ nữ chính. Nhờ đó mà quan hệ hai người tốt hơn lần đầu gặp mặt, Hạ Tử Luân trở thành người quen của nữ chính.

Từ đó phát hiện ra, cô gái này vậy mà không như những nữ nhân khác, không có xum xuê vây lấy hắn hay bị tiền tài cùng nhan sắc mê hoặc, tiếp tục ngựa quen đường cũ bắt đầu nảy sinh hứng thú với nữ chính.


Sau đó, liên tiếp các sự kiện xảy ra, vòng vo vẫn là trong lúc nữ chính bị nam chính ngược đau khổ liền vô tình gặp phải nam phụ, được nam phụ cứu giúp rồi nảy sinh tình cảm, cứ thế si tâm đến không thoát ra được.

Cuối cùng, vẫn là không có được nữ chính.

Tô Du cùng Vĩnh Duy hoà hoãn, bắt đầu một cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mới. Còn Hạ Tử Luân, may mắn được tác giả thương xót, cho kết đôi với một cô gái ngoại quốc khác, cũng có một cái đám cưới viên mãn.

Từ đầu đến cuối, Hạ Tử Luân không hề đáp lại tình cảm của em gái Hạ Y, hay là nói, nguyên thân đến nhân vật tuyến sau - bạn gái mới của Hạ Tử Luân - cũng không bằng.

Kỳ thực nguyên thân đối với người anh trai này từ rất lâu đã nảy sinh tình cảm, lúc nhỏ vẫn luôn thích thầm Hạ Tử Luân. Nhưng vẫn tự ti vì thân phận anh em trên danh nghĩa của mình, không dám ngỏ lời, lại gặp Hạ Tử Luân cũng chỉ coi cô như em gái mình mà đối đãi, suốt những năm chung sống tình cảm vẫn luôn che giấu không thổ lộ.


Bởi vì trong lòng có chấp niệm,nên nguyên thân cố gắng hết mình hoàn thành để về nước. Nhưng lại nghe từ cha mẹ Hạ trong lòng Hạ Tử Luân có người mình thích, bọn họ cũng đã nảy sinh quan hệ mờ ám , cho dù giọng điệu cha mẹ Hạ  tỏ vẻ không thích cô gái kia, nhưng nguyên thân biết rõ, Hạ Tử Luân một khi đã quyết định, sẽ rất cố chấp, không ai có thể thay đổi được quyết tâm của anh, cho nên, cô lùi bước.

Về sau, nguyên không trở về nước nữa. Chỉ nhắn tin nói với Hạ Tử Luân một câu chúc phúc, không ai biết chỉ một câu chúc phúc kia cô ấy đã chuẩn bị bao lâu, cố nén nước mắt, dùng hết cả dũng khí mới nói xong. Lại về sau, khi biết Hạ Tử Luân và cô gái kia không có quan hệ, niềm vui chưa kịp tới, đau đớn lại phủ đầy, là anh tìm được người yêu mới, mà người đó không phải cô ấy.

Rốt cuộc, tình cảm của nguyên thân, vẫn luôn chốn giấu dưới tận đáy lòng. Mà có thể nguyên thân ở nước ngoài vì điều kiện bắt buộc không liên hệ với Hạ Tử Luân, cho nên không được tác giả ưu ái, được nhắc đến chưa quá hai lần.

Đáng thương a...

Nhưng đó là nguyên thân, tự ti mặc cảm nên bỏ lỡ người yêu. Còn đây là Hạ Y, Hạ Tử Luân còn là mục tiêu công lược của cô, không chủ động chỉ có nước ăn cám.

Mặc dù... quả là tính đào hoa thì cô có chút không thích lắm, nhưng dù sao so với mấy tên hoa hoa công tử, dùng nữ nhân để thỏa mãn nhu cầu xác dục thì vẫn tốt hơn.


[Kí chủ cố lên! Tôi tin cô sẽ làm được a!] Tiếng Song Nhị hào sảng cổ vũ.

"Hừ, tất nhiên! Ta đây có miễn cưỡng thì cũng sẽ làm việc có hiệu quả chứ!" Bị bệnh nghề nghiệp đeo bám mà lại.

Thời điểm này là lúc nguyên thân còn đang du học ở Mỹ, Hạ Tử Luân lúc này đối với nữ chủ chưa xảy ra một quan hệ nào, thích hợp cho việc công lược hơn bao giờ hết.