“rất đẹp trai a......”
“Là minh tinh sao? Nhưng hình như không có thấy ở trên TV.”
“Tại sao tôi cảm giác so với minh tinh còn muốn soái hơn? Bugatti khí phách a, tôi chỉ ở trên mạng thấy qua hình ảnh!”
“Hắn giống như đang chờ người, không biết có phải hay không là đang chờ bạn gái, ô ô thật hâm mộ......”
“Muốn làm bạn gái hắn!”
Đám con gái đi ngang qua nhao nhao sợ hãi thán phục.
Khúc Yên nghe mấy tiếng nghị luận không khỏi cười một tiếng.
Nàng chậm rì rì đi qua, tựa ở ghế lái cửa sổ xe phía trước, duỗi ra một ngón tay nhẹ nâng cằm người đàn ông, mị hoặc nói: “vị tiên sinh này, hẹn hò không?”
Người đàn ông bắt lấy ngón tay nàng, trầm giọng nói: “lên xe.”
“Anh không tới giúp em mở cửa xe sao?” Khúc Yên cố ý, “đã nói sủng em cơ mà?”
Bạc Tư Yến cười nhẹ một tiếng: “chờ.”
Hắn từ ghế lái bước xuống, vai rộng eo thon đôi chân dài, một thân âu phục nhàn nhã hoàn toàn không thể che hết vóc người cao cao ngất hoàn mỹ.
Khúc Yên nghe được cách đó không xa các cô gái oa một tiếng, cảm giác giống như muốn té xỉu như vậy.
“Anh cũng sắp có fan hâm mộ.” Nàng chu chu mỏ, ra hiệu hắn nhìn chút nữ hài tử.
Bạc Tư Yến lại keo kiệt không quay đầu, một mắt đều không nhìn, vòng qua đầu xe, giúp nàng kéo cửa xe ngồi kế bên tài xế, thân sĩ nói: “Bạn gái đầu tiên của ạnh, mời lên xe.”
Khúc Yên thỏa mãn cong môi.
Bạn gái đầu tiên.
Nghe cũng rất khiến người ta vui vẻ a.
Nàng ngồi trên xe, hỏi: “chúng ta đi đâu?”
Tay Bạc Tư Yến thon dài đẹp mắt nắm lấy tay lái, nổ máy, một bên trả lời: “dẫn em đi ăn cơm trưa, thuận tiện gặp bằng hữu.”
“A, anh muốn dẫn em đi công khai sao?” Khúc Yên có chút bất ngờ.
Lúc này mới lui tới ngày đầu tiên, hắn liền nguyện ý mang nàng đi ra ngoài gặp người sao?
Bất kể nói thế nào, trong mắt người ngoài, nàng bây giờ là nữ nhân đã ly dị.
“Em muốn bị kim ốc tàng kiều*?” Bạc Tư Yến nghiêng đầu, liếc nàng một cái, “cũng có thể.
Anh đưa em một tòa biệt thự, đem em giam ở bên trong, hàng đêm pha trộn, như thế nào?”
*Kim ốc tàng kiều: Có một truyền thuyết cực kì nổi tiếng về Trần Hoàng hậu (Trần A Kiều), đó là Kim ốc tàng Kiều (金屋藏嬌), nghĩa là "nhà vàng cất người đẹp".
Là ngôi nhà rất đẹp, sang trọng để cát giấu người đẹp hay tình nhân.
“A Yến ca ca thật hào phóng.” Khúc Yên mới không tức giận, cười híp mắt phản kích, “quan hệ qua lại ngày đầu tiên liền muốn đưa em một tòa biệt thự.
Vậy em không đi ăn cơm vội, chúng ta đi xử lý thủ tục chuyển tên bất động sản trước.”
“Chỉ là một ngôi nhà mà thôi.
Em chăm sóc cho ông nội vui vẻ, cái gì đều cho em hết.”
“Ạn thuyết pháp này......!Đổi lại tại cổ đại, anh chính là hôn quân.”
Hai người cười đùa, rất nhanh đến địa điểm ăn cơm.
Đây là một nhà hàng tư nhân cao cấp.
Ở trung tâm thành phố, một khu vực yên tĩnh giữa khung cảnh náo nhiệt, nguyên một tòa nhà ba tầng lịch sự tao nhã.
Bạc Tư Yến dắt Khúc Yên đi vào một gian phòng.
Bên trong, nguyên một bàn người trông thấy hai người tay trong tay cũng là sững sờ.
“Oa a! Yến ca, anh có thể a!”
Đường Trạch bạn tốt của Bạc Tư Yến đứng lên đầu tiên, huýt sáo một cái.
Hắn đi lên trước, hướng Khúc Yên tự giới thiệu, “tiểu mỹ nữ, còn nhớ tôi không? Lần trước cô bị thương, đến bệnh viện của tôi, chúng ta có gặp qua một lần.”
Khúc Yên gật gật đầu, lễ phép nói: “chào anh.”
Bạc Tư Yến lại đem nàng kéo ra phía sau: “em đừng để ý đến hắn, hắn là phong lưu công tử.”
“Yến ca! Anh quá làm cho tôi thương tâm!” Đường Trạch ôm ngực dáng vẻ tan nát cõi lòng, “có người mới quên người cũ, chẳng lẽ anh đã quên chúng ta đã từng có nhiều ân ái sao?”
Bạc Tư Yến cười mắng: “lăn.”
Một bên nói đùa, một bên ngồi vào vị trí.
Bạc Tư Yến mang theo Khúc Yên ngồi xuống, không nói nhảm gì đơn giản trực tiếp đối với mọi người giới thiệu nói: “Bạn gái của tôi, Khúc Yên.”
- -----------------------------
Chua: hông thấy ngọt mà sao lúc edit cứ quắn quéo cả lên z????.