Mà lúc này, Tần Hiểu Nguyệt đã bị ôm tới tầng tám, cô đã nhìn thấy được người nam nhân yêu nghiệt ôm mình, cô cảm giác người nam nhân này lớn lên so với mình đều xinh đẹp.
Mới vừa nhìn thấy hắn trong nháy mắt, Tần Hiểu Nguyệt cũng bị mê hoặc.
“Nha đầu, em nhìn vừa lòng sao?” Nam nhân yêu nghiệt đột nhiên nở nụ cười.
Tần Hiểu Nguyệt lúc này khôi phục tỉnh táo, hung hăng mà trừng mắt liếc hắn một cái, hiện tại toàn thân cô vô lực, nhưng là nói chuyện thì vẫn có thể, “Buông tôi ra.
”
“Không buông.
” Ngữ khí của người nam nhân yêu nghiệt có chút cảm giác làm nũng.
Tần Hiểu Nguyệt bị đưa tới nơi đó, nam nhân yêu nghiệt ở bên người cô, “Nhớ kỹ tên của anh, anh gọi là Tiêu Thần.
”
“Tiêu Thần!” Tần Hiểu Nguyệt theo bản năng lặp lại một câu, cô cảm giác hình như mình quên mất cái gì, tên này rốt cuộc đã nghe nói qua ở đâu?
Mà Tiêu Thần lúc này đã bắt đầu cởϊ qυầи áo Tần Hiểu Nguyệt, thời điểm Tần Hiểu Nguyệt phản ứng lại, quần áo của mình đã bị cởi đi một nửa, “Không cần!”
“Muốn!” Tiêu Thần thực bá đạo mà tuyên bố, nhìn đến làn da mê người của Tần Hiểu Nguyệt, trong ánh mắt anh che kín cảm giác, cô là của anh, ai cũng đừng nghĩ chạm vào.
Hiện tại Tần Hiểu Nguyệt không có một chút sức lực, sao có thể phản kháng, hơn nữa rất nhanh cô liền bị mê hoặc ở trong người người nam nhân yêu nghiệt này ( chỗ này lược hai vạn từ )
Chờ đến khi Tần Hiểu Nguyệt tỉnh lại từ trong mê hoặc, thân thể của cô đã khôi phục năng lực hành động.
Nhìn thời gian, đã qua ba tiếng đồng hồ, trời biết anh trai bọn họ sẽ gấp thành bộ dáng gì.
Tần Hiểu Nguyệt cũng mặc kệ nam nhân yêu nghiệt ngủ bên cạnh mình, quần áo đã nhăn, may mà bên cạnh có đặt một bộ quần áo, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp thay, sau đó xử lý mình một chút, liền chạy xuống tầng 3.
Cũng may yến tiệc này thời gian đủ dài, hơn nữa lúc này chuyện xảy ra tầng dưới, đã truyền tới trong miệng nhóm người trên tầng, hiện tại mọi người truyền sôi nổi, Tần Hiểu Nguyệt vừa xuống tầng dưới, Tần Hiểu Đông liền chạy tới, “Nguyệt Nhi, em chạy đi đâu, anh phái thật nhiều người đi ra ngoài tìm em.
”
“Anh, em không có việc gì, chỉ là tìm chỗ ngủ một lát.
” Tần Hiểu Nguyệt có chút may mắn, người kia không có thói quen cắn người, bằng không hiện tại mình không thể gặp người.
Tần Hiểu Đông kéo cô đến một bên, hắn nhỏ giọng nhi hỏi, “Chuyện tầng 5 có phải em làm hay không?” Chuyện này liên lụy rất lớn, anh có chút lo lắng em gái mình nhúng tay.
“Anh, chuyện gì?” Tần Hiểu Nguyệt giả bộ một bộ nghi hoặc hỏi.
“Di? Quần áo em giống như là thay đổi?” Tần Hiểu Đông đột nhiên phát hiện chỗ bất đồng.
“Em ở tầng 4 nghỉ ngơi một lát, quần áo bị nhăn, em liền thay đổi một bộ.
” Tần Hiểu Nguyệt cười tủm tỉm nói, “Anh, anh còn chưa có cùng em nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Giáng Trần bị người hạ dược, mà Hoàng Hân cũng trúng xuân dược, còn đại chiến cùng ba người nam, nghe ba nam nhân kia nói, bọn họ đều là vịt, là Hoàng Hân gọi bọn họ đến, hình như Hoàng Hân còn cho bọn họ năm vạn.
” Tần Hiểu Đông cảm thấy chuyện này rất kỳ quái.
Hoàng Hân sao có thể làm chuyện này? Nhưng chuyện này cố tình lại là cái dạng này, bởi vì trong di động của cô ta thật sự có một bút giao dịch, hơn nữa vẫn đã giao dịch trước khi yến tiệc bắt đầu.
Hoàng Hân kia ngủ cùng ba nam nhân, còn không thừa nhận, còn nói là cô ta cùng Giáng Trần ở cùng một chỗ, kết quả Lạc lão gia tử trực tiếp đâm thủng chuyện này, ông ta vốn dĩ muốn cho Hoàng Hân một cơ hội, kết quả Hoàng Hân còn muốn đổ lên người cháu trai ông ta, ông ta sao có thể thừa nhận chuyện này?
Vì thế Hoàng Hân bị ném ra ngoài, Lạc gia không bao giờ có khả năng cho cô ta vào cửa lớn nhà bọn họ.
Hoàng Hân không biết rốt cuộc sai sót chỗ nào, cô ta thật sự đi tìm người, nhưng tuyệt đối không phải ba người kia, người cô ta tìm là bạn học khi còn nhỏ, cô muốn cho những người đó xuống tay với Tần Hiểu Nguyệt.
Chỉ tiếc Hoàng Hân cũng không biết, ba người cô ta tìm hiện tại đang bị trói vào một cái kho hàng bỏ đi, không thể động đậy, thậm chí ngay cả tự cứu cũng không có cách nào, bởi vì bọn họ bị trói thật chặt.
.