Ngày tháng không có Hoàng Hân, Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều, mỗi ngày có một đám trẻ con làm bạn, bọn họ như cũ nơi nơi làm nhiệm vụ thu thập và rửa sạch.

Thời gian dần dần đi qua một tháng, hiện tại vốn dĩ nên là mùa nóng bức, nhưng không biết vì cái gì, nhưng vẫn còn giống như đã tới cuối mùa thu, có người đã thay quần áo cuối mùa thu, có người cũng đang ở tìm tòi quần áo.

Hiện tại thế cục toàn bộ Kinh Đô căn cứ đã ổn định, Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần dị năng cấp bậc cũng đã tới cấp bảy, trừ vài người Tần gia còn có thể đuổi lên cấp sáu, những người khác thúc ngựa cũng không đuổi kịp.

Mà lúc này, căn cứ Kinh Đô nhận được tín hiệu cầu cứu từ Lạc Thiên căn cứ, Lạc Thiên căn cứ bị tang thi vây khốn.


Tân tướng quân tụ tập mọi người cùng nhau, sau đó dò hỏi chuyện này nên làm sao bây giờ.

Lạc Thiên căn cứ tuy rằng cách bọn họ cũng không gần, nhưng là cũng không xem như quá xa, hiện tại thế cục nơi này đã ổn định, bọn họ cũng muốn cho thế cục ở xung quanh cũng ổn định một chút.

“Mọi người là có ý gì không?” Tân tướng quân hỏi.

Những người khác bắt đầu ở phía dưới thương lượng, Lạc Thiên căn cứ cùng Kinh Đô căn cứ cũng không có bao lớn liên hệ, rốt cuộc thì Kinh Đô căn cứ cũng không có nhận được viện trợ gì từ Lạc Thiên căn cứ, hiện tại thời tiết đã trở lạnh, nếu nửa đường đột nhiên có tuyết rơi thì làm sao bây giờ?
Tân tướng quân cũng không lên tiếng, từ lúc mọi người thương lượng, ông đã đi về phía Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần, “Hai vị đoàn trưởng không biết có ý kiến gì?”
Hiện tại người Tân tướng quân không dám đắc tội nhất chính là Tần Hiểu Nguyệt và Tiêu Thần, hai người họ hiện tại đều là dị năng cấp bảy, hơn nữa không chỉ như thế, người Tần gia hiện tại cũng đều là cấp năm trở lên, Thượng Quan Vân là trọng sinh giả cũng mới cấp năm.

Hơn nữa hiện tại toàn bộ Nguyệt Tiêu dong binh đoàn, cũng khoảng 90% người đều là dị năng giả, mà trong căn cứ cho dù là đã cùng Tần gia thương lượng qua, Tần gia cũng chỉ phân cho bọn họ 300 bình thí dịch, bộ đội bọn họ có vạn, mới 300 căn bản không giải quyết được vấn đề a.

“Chúng tôi không có gì ý kiến, mặc kệ phái không phái người, đều là quân đội hỗ động, chuyện này dong binh đoàn chúng tôi không cần phải tham dự đi!” Tiêu Thần trực tiếp từ chối, Lạc Thiên căn cứ lúc trước khi dễ người như thế nào, anh cũng không tin vị tân tướng quân trước mắt này sẽ không biết.


Tân tướng quân có chút buồn bực, nhưng ông cũng biết Lạc gia và Tần gia lúc ấy nháo ra phong ba, đúng là bởi vì những người phía trên bọn họ không làm gì, khiến người Tần gia rời xa quê hương tới Kinh Thành.

Bất quá, nếu không phải lúc trước bọn họ náo loạn mâu thuẫn, những người Tần gia này cũng không đến Kinh Đô căn cứ, có lẽ đến lúc đó xin giúp đỡ lại chính là Kinh Đô căn cứ.

Tân tướng quân nghĩ đến đây, liền nghiêm túc nói, “Chuyện này tôi sẽ để quân đội ra mặt, chẳng qua tôi sợ chuyện này cuối cùng sẽ ảnh hưởng tới chúng ta.

Tục truyền tới tin tức, bên kia tang thi vây quanh căn cứ là có khoảng mấy chục vạn.


“Mấy chục vạn? Có nhiều như vậy?” Tần Hiểu Nguyệt nhíu mày, nghĩ nghĩ Kinh Đô căn cứ bọn họ nhân số hiện tại cũng chỉ là mấy vạn, nhưng số lượng tang thi bọn họ tiêu diệt đã không dưới trăm vạn, Lạc Thiên căn cứ chẳng qua là bị mấy chục vạn tang thi vây quanh, cũng không biết bọn họ bình thường có rửa sạch tang thi chung quanh hay không.

“Mấy chục vạn cũng không tính là quá nhiều.

” Tiêu Thần nhíu mày, “Lạc Thiên căn cứ hiện tại có bao nhiêu người?”

“Mười vạn, so chúng ta nơi này nhân số có nhiều hơn.

” Tân tướng quân nói.

Kỳ thật tang thi chung quanh Kinh Đô căn cứ bởi vì rửa sạch nhiều, nên vẫn có không ít người hoạt động ở chung quanh, nhưng những người này cũng không ở trong căn cứ, bọn họ ngẫu nhiên cũng sẽ tiến vào giao dịch.

Tần Hiểu Nguyệt cảm giác được Tiêu Thần cố ý muốn đi một chuyến, liền hỏi, “Anh muốn đi một chuyến?”
Tiêu Thần nhướng mày nói, “Dù sao hiện tại Kinh Đô bên này cũng không có nhiều việc lắm, đi xem cũng không tồi.

” Anh cũng muốn biết một chút, lần này không có không gian trợ giúp, Giáng Trần rốt cuộc sẽ biến Lạc Thiên thành dáng vẻ gì?
Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt, “Anh không sợ sau khi đi bị bọn họ chơi xấu?”