Chương 475


Người đàn ông từ từ ngước mắt lên, ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ: “Ý của cháu là sau này ông cứ an tâm ở đây dưỡng già đi ạ”


Mặt ông Tô chợt thay đổi: “Tại sao?” Ông nheo mắt nhìn đứa cháu trai trước mặt, lúc này ông mới nhận ra, cháu nội đã trưởng thành đến mức ông không thể khống chế được nữa: “Vì người phụ nữ kia sao?” Ông Tô hít một hơi, tiếp tục nói: “Người phụ nữ đó chết rồi, cháu là niềm tự hào của nhà họ Tô… Cháu nhìn cháu bây giờ xem, cháu muốn đối phó với nhà họ Ôn, có rất nhiều cách, tại sao phải chọc giận những người khác chứ?


Ở nước Z tuy nhà họ Tô chúng ta có chút tiếng tăm nhưng cũng không nên chọc giận người khác!”


“Im miệng!” Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông bỗng lạnh như băng: “Ông quả nhiên lợi hại, chuyện gì cũng biết!


Trong lòng ông, Tiểu Ý không phải là một người phụ nữ tốt, nhưng trong lòng cháu, Tiểu Ý là toàn bộ hạnh phúc của cháu, bây giờ hạnh phúc của cháu không còn nữa, nhà họ Ôn, nhà họ Ôn đáng chết! Cả đời này Ôn Chấn Hải đừng mong được ra khỏi tù! Còn những người trước đây từng đánh đập Tiểu Ý, đều sẽ phải chịu tội!” Ánh mắt anh chợt rơi lên khuôn mặt của ông Tô: “Đương nhiên, còn có cả ông đó ạ… Nếu ông không nhiều chuyện, Tiểu Ý sẽ không mang theo hiểu nhầm mà rời đi!”


“Thế nên cháu dùng biện pháp này sao? Cháu muốn hủy hoại nhà họ Tô, cháu muốn trả thù ta?” Ông Tô dường như không dám tin… Hóa ra, hóa ra là vì lí do này!!


“Ông Tô, ông nên cảm ơn cháu, cháu vẫn còn chưa hủy hoại Tô Thị” Người đàn ông quay người rời đi, “Nếu không có chuyện gì, cáo từ” Lúc cơ thể cao lớn đi qua cửa trông vô cùng cô đơn hiu quạnh.


Trong bệnh viện ở San Francisco, Lương Tiểu Ý sinh một cặp sinh đôi.


Lương Tiểu Ý còn chưa nghe thấy tiếng khóc của hai đứa còn đã mệt lử mà chìm vào giấc ngủ.


Cô ngủ đến tận 10 rưỡi sáng hôm sau, ánh nắng chiếu vào trong phòng, rất ấm áp rất thoải mái.


Cô dường như không muốn mở mắt ra, bên cạnh không phải mùi thuốc khử trùng thì là mùi cỏ xanh quen thuộc.


Cô vẫn còn chưa mở mắt ra, khóe miệng cong lên với tâm trạng cực kì tốt, cô gọi một tiếng: “Savvy”


Lương Tiểu Ý mở mắt ra, quả nhiên bên cạnh giường cô là người đàn ông tóc nâu. Thời gian này… cô không còn bài xích, thậm chí… có chút quen với việc anh ta luôn ở bên cạnh cô.


Nhưng tình yêu… coi điều này là tình yêu, nhưng dường như lại không phải là tình yêu.


“Bé cưng…” Lương Tiểu Ý vừa mới mở miệng, một giọng nói đã vang lên: “Hai đứa rất tốt, em yên tâm nhé” Đôi mắt màu nâu tràn ngập sự dịu dàng, nhưng Lương Tiểu Ý lại không nhìn thấy, “Em muốn nhìn hai đứa” Cô nói.


Savvy Wayne Klutz hơi chau mày… “Sế gặp thôi. Bây giờ em nghe lời anh, nghỉ ngơi là nhiệm vụ duy nhất của em.


Những chuyện khác cứ giao cho anh”


Lương Tiểu Ý có chút chần chừ, nhưng cuối cùng vẫn nói: “Vâng ạ”


Bên ngoài bỗng có tiếng gọi “Thiếu chủ”, Savvy không thay đổi sắc mặt, sau đó nói: “Anh đi một lát rồi quay lại”


Lúc Savvy đi ra khỏi phòng đã có người đợi sẵn ở bên ngoài”


“Như thế nào rồi?”


Giọng nói của Savvy bỗng lạnh đi rất nhiều, thuộc hạ của anh ta cũng quen với điều đó, đây mới là bộ mặt thật của Thiếu chủ, lúc Thiếu chủ ở bên cạnh Lương Tiểu Ý chắng giống Thiếu chủ chút nào.


“Anh trai đã thoát khỏi nguy hiểm. Em trai rất khỏe mạnh.


Hiện tại tất cả các chỉ số đều bình thường”


Ừ” Savvy hững hờ đáp một tiếng, bước đi: “Tôi đi xem sao.


Không sai, Savvy có chuyện giấu Lương Tiểu Ý.


Lương Tiểu Ý sinh hai bé nam, anh trai ra trước em trai một phút, Nhưng vừa sinh ra mặt anh trai đã tím ngắt, em trai rất khỏe mạnh, Savvy không thể để hai đứa con của Lương Tiếu Ý có chuyện, sau khi dốc hết sức cấp cứu, quan sát suốt cả đêm, ông trời cũng không phụ lòng người, anh trai đã giữ được tính mạng.