Đi cùng mình vào Phòng Bí Mật một chuyến!

.

Dù sao ngày hôm sau cũng có trận đấu, Thời Duyệt không làm quá mức, nằm dài ra ngủ thiếp đi cùng Hứa Ấu Diên, không dám vui đùa quá nhiều.

Sáng sớm hôm sau Hứa Ấu Diên tỉnh dậy, không hề ngái ngủ, tinh thần phấn chấn.

Thời Duyệt gối lên cánh tay Hứa Ấu Diên vòng quanh eo cô, ngủ như một con mèo.

Hứa Ấu Diên khẽ động đầu gối, cảm nhận thử, cảm giác sưng đau giảm đi không ít, xem ra trị liệu chườm nóng hôm qua rất có tác dụng.

"Ừm?" Tỉnh lại vì cử động khe khẽ của Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt ngủ ra mấy mí mắt, thoáng mơ màng nhìn người yêu trước mặt, một lúc lâu sau nói, "Hôm nay chị dậy sớm thế?"

Mọi khi Hứa Ấu Diên luôn ở trạng thái ngủ không đủ giấc, cơn buồn ngủ còn nặng hơn đá, hầu như đến lúc Thời Duyệt dậy làm bữa sáng xong mới tỉnh.

"Hồi hộp à?" Thời Duyệt hỏi.

"Hơi, nhưng vẫn ổn."

Thời Duyệt phát hiện mình lại có thể đè lên cánh tay Hứa Ấu Diên bao lâu không hay, lập tức lật lên, ôm cánh tay chị xoa bóp:

"Em đè có bị tê không? Sao chị cũng không rút ra."

"Không sao, chị vẫn chịu được cái đầu nhỏ của em. Nhìn xem." Hứa Ấu Diên gập cánh tay, làm động tác khoe cơ bắp. Thời Duyệt nhận ra đường cong trên cánh tay chị quả thật đẹp hơn rất nhiều. Không thể nào có cơ bắp to lớn, nhưng một ngọn đồi nhỏ rắn chắc cũng vô cùng đẹp mắt.

"Yo, đây là tay của chị Điểu nhà chúng ta sao?" Thời Duyệt nâng cánh tay của chị cẩn thận ngắm nghía. Phải biết đôi tay nho nhỏ của chị Điểu trước kia chính là hai cây thịt mềm, xách ít hoa quả cũng ngại nặng.

"Thành quả luyện tập, ở nhà em có đủ dụng cụ tập luyện, rất tiện để tập. Thời gian làm việc của chị tự do, ở nhà cũng tập nhiều hơn. Con người càng lười càng không thích di chuyển, khi đã tiếp tục chịu khó cũng cảm thấy rất thú vị."

"Sao chị không nói là lây ảnh hưởng từ em đi?" Thời Duyệt nắm chặt cổ tay Hứa Ấu Diên, kéo chị sờ bụng mình, "Có cảm giác tốt hơn hồi trước không?"

Xúc cảm thật sự rất thích, đường nét cơ bắp ở bụng dưới lành lạnh càng rõ rệt hơn trước, nhưng không cứng rắn giống như đá, chọc một cái, còn đàn hồi.

"Sao chị còn chọc? Đừng quấy, buồn." Thời Duyệt lập tức che đồ ngủ lại.

"Thì ra em cũng sợ bị buồn ở đây, chị còn tưởng toàn thân em làm bằng sắt không có điểm yếu." Hứa Ấu Diên cười hề hề, giơ cái tay tội ác, "Cho chị sờ thêm nào Tiểu Thời Duyệt."

Thời Duyệt giật mình, bật dậy khỏi giường giống như khỉ đá xuất thế, nhanh chân bỏ chạy.

"Chạy cái gì, không phải bình thường đều bám theo mời chị sờ hả?"

"Cho em chạy, chị không được đuổi!"

Tốc độ của Thời Duyệt giống như một tên lửa thu nhỏ, chân lướt như bay, lao "vụt" vào phòng tắm, trở tay đóng cửa như thật, như thể người đang đuổi mình không phải bạn gái, mà là zombie.

"Ui da!" Hứa Ấu Diên ngoài cửa kêu một tiếng.

Thời Duyệt hoảng sợ, lập tức mở cửa: "Sao thế! Bị kẹp tay?"

Cửa vừa mở ra một khe hở, Hứa Ấu Diên liền len vào, thò tay vào trong áo ngủ rộng thùng thình của Thời Duyệt: "Lấy cái bụng nhỏ của em kẹp thử xem!"

"Ngao! Hứa Ấu Diên! Chị không đau đầu gối à sáng sớm đã làm bậy!" Thời Duyệt giãy giụa không nổi, cả hai cùng ngã xuống, Thời Duyệt bị đè ở dưới.

Hứa Ấu Diên nào đã được tận hưởng niềm vui khi đè Thời Duyệt, giống như bị tiêm máu gà sau khi thật vất vả mới tìm ra điểm yếu của em, cô dùng sức bám lấy sống chết không buông tay.

Hai người ở trong phòng tắm sờ qua sờ lại tiến triển thành nắn tới nắn lui, nắn tới nắn lui rất tự nhiên khó tránh khỏi hôn đi hôn về.

Ánh đèn ấm áp trong phòng tắm tràn vào phòng ngủ qua khe cửa, A Song vốn đã học được cách gạt cửa từ lâu lặng lẽ đi vào, phấn khích quẫy đuôi, tung tăng bốn chân nhỏ.

Nghe thấy tiếng cười trong phòng tắm, A Song liếc nhìn vào trong, rồi cúi đầu, từ từ đi ra ngoài, bụng cũng không còn đói.

......

Gặm đủ rồi, Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt hăng hái rửa mặt rất lâu, phát hiện A Thấu và Tiểu Quất vẫn đang nằm trên sô pha.

A Thấu mở rộng chân tay nằm ngủ, còn Tiểu Quất nép gọn vào ngực cô ấy, vẫn đang trong mộng.

Rèm cửa phòng khách không được đóng, ánh mặt trời chiếu vào cửa kính sáng ngời, đủ loại quảng cáo nhấp nháy trên các tòa nhà đối diện, dưới hoàn cảnh này hai cô ấy còn có thể ngủ say như vậy, cũng giỏi.

Trên bàn đặt chiếc máy tính đang chạy và bảy tám thiết bị khá hiếm gặp, có mấy cái được kết nối với máy tính, mấy cái được kết nối với điện thoại của Tiểu Quất, đang truyền dữ liệu.

Nghe thấy tiếng bước chân, Tiểu Quất nhanh chóng mở mắt.

Thời Duyệt: "Cậu là ninja à?"

Hứa Ấu Diên nói: "Hai em ngủ thêm một lát đi, bọn chị đi chuẩn bị bữa sáng."

Tiểu Quất chớp mắt, lại thiếp đi.

Thời Duyệt tự tay làm bữa sáng, cà phê, nước hoa quả, sữa tươi tùy chọn, còn chiên sườn bò non và nấu cháo, thậm chí làm cả quẩy và bánh rán.

Mở bốn hộp việt quất mâm xôi dâu tây, bóc vỏ chuối cắt cam...một bàn bữa sáng phong phú đã sẵn sàng, Hứa Ấu Diên cũng dắt A Song trở về.

Vốn dĩ trước khi dắt chó đi dạo, Hứa Ấu Diên muốn nấu ăn cùng em, nhưng bị Thời Duyệt ngăn lại.

"Tình yêu, nghe em nói. Trận đấu hôm nay rất quan trọng, vì an toàn của tất cả chúng ta, bữa ăn này vẫn giao hết cho em thì hợp lý hơn."

Thời Duyệt nói hết sức nghiêm túc, Hứa Ấu Diên cụp mi mắt nói: "Chị nấu ra đồ khó ăn, nhưng sẽ không lấy mạng ai, cứ làm như chị hạ độc các em vậy."

Thời Duyệt hôn lên trán chị: "Giao việc trong bếp cho em được không, hay là chị không thích ăn đồ em làm?"

Hứa Ấu Diên bất lực: "Kỹ thuật chụp mũ của em đúng là hạng nhất."

"Ăn nào." Thời Duyệt mặc tạp dề tay cầm dao, gọi A Thấu và Tiểu Quất vẫn đang ngái ngủ ngoài phòng khách, "Dậy nhanh lên, rốt cuộc các cậu đến đây làm gì thế."

A Thấu mơ mơ màng màng nhìn thấy một con dao, lập tức tỉnh táo: "Đâu đến mức đấy, ngủ một giấc thôi mà, không phải để nạp năng lượng cho trận đấu tối nay hả. Ủa? Sau ngực tôi đau vậy? Thời Duyệt, có phải cậu chém tôi nhân lúc tôi ngủ không?"

Tiểu Quất đứng trước gương buộc tóc, vừa lườm cô ấy vừa cười nhạo: "Ngốc nghếch."

Thời Duyệt mặc kệ cô ấy, vẫy tay với A Song: "Làm đồ ăn ngon cho em này, A Song, đến đây."

A Song thấy Thời Duyệt đưa tay ra hiệu liền biết là có đồ ăn, uốn mông vẫy đuôi như điên chạy đến bếp, lúc đi qua sô pha còn vẫy ra tiếng gió vù vù, đuôi vỗ vào mặt A Thấu.

A Thấu: "?!"

Hứa Ấu Diên suýt cười ra nước mắt, khi đi đến bàn ăn lại ngây người.

Vốn nghĩ là dù có bốn người ăn, Thời Duyệt cùng lắm chỉ làm nhiều hơn một chút, nhưng lượng này rõ ràng chính là dành cho sáu người, có khả năng ăn không hết vẫn thừa.

Không ngờ sau khi ba người vào bàn, ai nấy đều ăn nhiệt tình, Tiểu Quất càng khiến Hứa Ấu Diên mở mang tầm mắt.

Vóc dáng nhỏ như vậy lại ăn hết hai bánh rán bốn quả trứng, cộng thêm hai cốc cà phê và một chậu hoa quả, làm Hứa Ấu Diên nhìn phải trợn tròn mắt.

Thời Duyệt và A Thấu đều không tỏ ra ngạc nhiên, dường như đã quen với sức ăn của Tiểu Quất. Thời Duyệt thấy cô ấy đặt đũa xuống còn hỏi:

"Đủ chưa?"

"Tạm được." Tiểu Quất sờ bụng, "Không thể ăn quá no, no bảy phần là được."

Rõ ràng là ăn gấp đôi Hứa Ấu Diên, nhưng vẫn mới là bảy phần...lại nhìn Thời Duyệt và A Thấu, mỗi người cũng đều bắt đầu bằng hai cái bánh rán. Hứa Ấu Diên cực kì muốn treo các em lên kiểm tra thử xem rốt cuộc là chỗ nào bị thủng.

Ăn xong bữa sáng, Thương Lộc gọi điện thoại đến, hỏi các cô có muốn họp trước trận không.

Hứa Ấu Diên nhìn sang Thời Duyệt, Thời Duyệt nói: "Họp, hai chị đến đây đi, tất cả mọi người đều ở đây, vừa để tối nay sáu người chúng ta ở cùng một nơi rồi vào trận đấu, chuyện gì cũng có thể trao đổi tại chỗ."

"Được, chị đón Diêm Dung đến ngay."

Một tiếng sau, sáu người cùng có mặt ở nhà Thời Duyệt, Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên chuyển bàn trà sang một bên, đổi thành thảm siêu êm, ném mấy cái gối ôm đến, tạo thành không gian lớn hơn, đủ để sáu người có thể ngồi cùng nhau lại sẽ không đánh phải nhau vì trò chơi kịch liệt.

Nước và thức ăn được đặt ở chính giữa, nằm trong tầm tay của tất cả mọi người.

A Song đã đi dạo đủ, bỏ thêm nước và đồ ăn, cho ít thức ăn vặt vào chậu vàng của nó, cách li nó ngoài ban công, ngăn chặn mọi khả năng nó đột nhiên chạy vào gây chuyện xấu, cũng không để nó lại ăn vụng.

Rất nhiều lần trước đây khi chủ chơi game, A Song đều tự mở cửa bếp đi vào ăn lấy ăn để. Qua một cửa ải trong game, chó cũng béo ra một cân.

Trước kia ở ngoại ô phía Tây cùng Hứa Ấu Diên, dù là chó già, nhưng A Song vẫn rắn chắc, cả người không có chút thịt thừa. Giờ đây đi hai bước bụng bắt đầu lắc, lúc đến bệnh viện thú y tiêm ngừa, Hứa Ấu Diên từng hỏi bác sĩ sao cái bụng kia cứ xệ xuống, bác sĩ nói:

"Đều là mỡ đấy."

Mỡ...mỡ...

Hứa Ấu Diên quyết định, đợi trận đấu kết thúc, chuyện đầu tiên phải làm chính là đưa A Song ra ngoài đi bộ hai lần mỗi ngày, mỗi lần chân chưa mềm thì chưa cho về.

**

Còn hai tiếng cho đến khi trận chung kết chính thức bắt đầu, các người chơi lần lượt đăng nhập trò chơi, bắt đầu khởi động.

Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên vẫn lựa chọn đạo cụ và thú cưng giống như giai đoạn trước, đương nhiên vẫn có điểm không giống, thùng giao hàng của Hứa Ấu Diên nặng trịch đầy vật tư, Thời Duyệt còn có thêm một chiếc xe tải đông lạnh.

Alpha mặc vẻ ngoài nữ chiến Phật, thú cưng là rồng lửa trong mắt, không thay đổi.

Vì yêu cầu chiến thuật, A Thấu giữ lại thú cưng tắc kè hoa, đổi vũ khí sang phương tiện, mang theo phương tiện cấp truyền thuyết "xe bán tải đa năng trên biển và đất liền".

Sinh tồn nơi hoang dã, có vẻ bản đồ rất rộng lớn, nếu không có phương tiện rất có thể sẽ chịu thiệt. Xe tải đông lạnh chở được tối đa hai người, những người khác có thể ngồi xe bán tải.

Sau khi vào trò chơi, xe tải đông lạnh và xe bán tải chạy cùng nhau, sáu người các cô là một liên minh, tốt nhất không nên tách rời.

Trận so tài càng lúc càng cận kề, hệ thống bắt đầu xác nhận từng người chơi tham gia trận chung kết, đồng thời dịch chuyển tất cả các người chơi đến bối cảnh xuất phát của trận chung kết.

Nền tảng phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu, trước trận đấu là phần phỏng vấn đơn giản các người chơi, tỉ lệ người xem tăng vọt khi phỏng vấn chuẩn bị bắt đầu. Số người theo dõi trận chung kết Phòng Bí Mật trên toàn thế giới đã lên đến gần sáu trăm triệu.

"Xin chào các bạn khán giả của trạm 1 và các bạn đang theo dõi trên nền tảng trực tiếp Express, buổi tối tốt lành! Hiện giờ các bạn đang theo dõi trận chung kết mùa giải Phòng Bí Mật năm 2036 do Express live tài trợ độc quyền! Khoảng hai tiếng nữa, quán quân của Phòng Bí Mật mùa giải đầu tiên sẽ xuất hiện trước hàng trăm triệu người xem!"

Hứa Ấu Diên Thời Duyệt và những người khác tiến vào bối cảnh xuất phát, nơi đây giống như một sân vận động khổng lồ, xung quanh đều có khán giả, lượng khán giả ở đây tổng cộng là bốn mươi nghìn, bốn mươi nghìn khán giả này là những người đã nhận được vé theo dõi tại hiện trường hologram tốt nhất thông qua đăng ký online trên nền tảng Express live. Chỉ cần dùng tinh thể truy cập tiến vào trò chơi là có thể lựa chọn góc nhìn của người chơi tham gia trận chung kết bất kì tùy theo ý muốn, hoặc cũng có thể theo dõi trận đấu qua góc nhìn của 100 ong trực tiếp. Trải nghiệm theo dõi cuộc đấu hoàn toàn khác với xem qua tivi và internet, gần hơn trực tiếp hơn, cũng càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn, giống như chính bản thân là người tham gia thi đấu.

Vẫn là hai bình luận viên nam nữ từ giai đoạn trước, miệng không ngừng nghỉ ngay từ khi trực tiếp bắt đầu, đưa khán giả cùng nhớ lại những phân đoạn nổi bật của giai đoạn trước. Khi nền tảng trực tiếp phát lại cảnh Bánh Kem Bơ Hoa Plasma càn quét các đối thủ ở phần thi trí tuệ, toàn bộ nền tảng nổ tung bởi đủ loại quà đến mức bị nhiễu, thậm chí bị đứng hình.

Hiện trường bình luận cũng chiếu hình ảnh như trực tiếp, hai bình luận viên xem đến cảnh này cũng bắt đầu nói đùa:

"Tuyển thủ Bánh Kem Bơ Hoa Plasma có vẻ nổi tiếng ghê."

"Thật vậy, biểu hiện ở giai đoạn đầu rất sáng chói, mặc dù tổng đầu ra xếp vị trí thứ 6, nhưng biểu hiện ở phần thi trí tuệ đã để lại ấn tượng sâu sắc cho mọi người."

"Biểu hiện khi ở vùng đất tâm ma cũng rất xuất sắc."

"Nghe nói tỉ lệ người xem truyền hình ở phần thi đấu trí tuệ đã đạt đến giá trị đỉnh, xem ra mọi người rất quan tâm đến tuyển thủ Bánh Kem Bơ Hoa Plasma."

"Tán gẫu một chút. Trong cuộc bỏ phiếu tuyển thủ nổi tiếng nhất trên nền tảng chính thức của Phòng Bí Mật, tuyển thủ Bánh Kem Bơ Hoa Plasma cũng đã lấy được vị trí số một."

"Hy vọng lần này cô ấy sẽ thể hiện càng xuất sắc hơn, chúc tất cả các người chơi đều thể hiện trạng thái tốt nhất, mọi người đều mong chờ!"

Trận chung kết sắp bắt đầu, Thời Dã đã đi siêu thị chuẩn bị cả đống đồ ăn vặt từ sớm, dành để ăn trong lúc theo dõi trận đấu.

A Phù cũng thông minh hơn, không mua dâu nho gì đó, Thời Dã một khi phấn khích sẽ ăn cả chậu, cô căn bản không rửa được. Dứt khoát mua luôn một quả dưa hấu, cắt hai nửa rồi xúc, đủ cho cô ấy ăn.

Bố mẹ Thời Dã cũng đến, gọi Hứa Nghị Thụ đến cùng. Xem một mình thật sự quá căng thẳng, lập nhóm xem cùng nhau đỡ thót tim hơn. Lúc xem đến đoạn hồi hộp còn có người bên cạnh để bấu véo, giảm áp lực.

Giang Uẩn chị Huệ A Can Trần Thúc cũng tới, mang theo rất nhiều đồ ăn thức uống, gần như không thể đặt hết trên bàn trà.

Nhà Thời Dã giống như Tết, trận chung kết Phòng Bí Mật chính là chương trình cuối năm, tất cả mọi người đều ngồi đây đợi trận đấu bắt đầu.

Trước khi đến bố mẹ Thời Duyệt còn tới miếu cúng bái, hy vọng con gái có thể phát huy tốt, giành được chức quán quân.

Hứa Nghị Thụ đứng bên cửa sổ chắp tay trước ngực, thầm nói trong lòng: Đình Đình, em trên trời có thiêng hãy phù hộ con gái...phù hộ cô con gái kiên cường dũng cảm không bao giờ bỏ cuộc của chúng ta có thể hạnh phúc, nhận được tất cả những gì con bé xứng đáng.

Phỏng vấn sắp bắt đầu, Thời Dã tranh thủ thời gian rảnh rỗi ngồi xuống bên cạnh A Can:

"Cậu và Trần Thúc đã vào Phòng Bí Mật chơi chưa?"

A Can vốn đang ăn bánh quy, nghe cô hỏi vậy liền vô thức liếc Trần Thúc.

Trần Thúc: "?"

A Can đổi vị trí với A Phù, cách xa Trần Thúc, để A Phù và Trần Thúc ngồi cạnh nhau.

"Cậu làm gì đấy." Trần Thúc đuổi theo, nghiêng người về phía trước, nắm vạt áo A Can, "Chạy xa thế làm gì?"

Không cần A Can nói, Thời Dã nhìn dáng vẻ này đã hiểu. Trước kia Trần Thúc đều lười đến các buổi hội họp cùng A Can, A Can đi đâu cô ấy cũng chẳng buồn quan tâm, dù sao còn sống về nhà là được. Giờ đây đổi chỗ ngồi còn kéo áo nhau, có vẻ quan hệ của hai người đã ấm áp trở lại không ít.

"Mình nói mấy câu với chị em của mình, đừng túm!"

A Can tràn đầy sức mạnh, Trần Thúc "chậc" một tiếng, bảo thả liền thả thật.

Thời Dã nhìn A Can bằng ánh mắt khác xưa: "Được đấy người chị em, cây già hai cậu đâm chồi nảy lộc rồi?"

A Can: "Cây già vẫn còn gốc đấy."

Thời Dã "ồ" lên, suýt rơi nước mắt hâm mộ.

A Phù và Trần Thúc đều bối rối: "Các cậu nói gì đấy?"

Thời Dã dứt khoát kéo A Can vào phòng ngủ nói chuyện, A Phù muốn đi cùng Trần Thúc theo sau nghe lén, Trần Thúc không đi: "Cậu ấy còn có thể nói gì, tôi dùng tóc cũng nghĩ được."

A Thấu dán ngoài cửa nghe ngóng một lúc lâu, đáng tiếc hiệu quả cách âm của cửa cực kì tốt, không thể nghe được gì.

Đến khi cửa lại mở ra, khuôn mặt Thời Dã vẫn chìm trong cơn sốc.

"Cậu sao thế? Không có chuyện gì chứ?" A Phù nắm chặt tay Thời Dã, sợ em bé xúi quẩy không chịu được sốc này lại đột nhiên ngất xỉu.

Không ngờ lần này Thời Dã đứng vững, nắm lại tay A Phù thật chặt.

"Đi cùng mình vào Phòng Bí Mật một chuyến!" Hai mắt Thời Dã sáng ngời, trong ánh sáng còn có nỗi tham lam và khát vọng khó tả.

A Phù cảm thấy ớn lạnh khắp lưng: "...?"

"Các cậu làm gì đó!" Giang Uẩn ở phòng khách gọi: "Đến đây nhanh! Bắt đầu phỏng vấn tuyển thủ rồi!"

Mấy người Thời Dã nhanh chóng trở lại sô pha, ong trực tiếp và hamster có cánh cùng bay trên cao, lần lượt phỏng vấn các người chơi.

"...đối với bạn, đối thủ lớn nhất trong trận chung kết là ai?"

Hamster đặt câu hỏi, ba con ong trực tiếp vây quanh A Tuyết, ưỡn bụng về phía trước, nơi vốn là vòi chích lại có micro vươn ra, ba micro cùng hướng về phía A Tuyết.

Trong lúc trả lời, ánh mắt của A Tuyết đã nhìn về phía Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt ở bên trái.

"Không có người nào là đối thủ của tôi." A Tuyết nói, "Bất kì ai ngăn tôi giành vị trí quán quân, tôi sẽ đánh bại họ."

Không hề khiêm tốn, thể hiện rõ cá tính và sự tự tin tuyệt đối, đây là đặc điểm rõ nét nhất của nhóm sinh sau 10, A Tuyết nói những lời quyết liệt trước hàng trăm triệu người xem cũng không ngoại lệ, Thời Duyệt chuẩn bị được phỏng vấn cũng không hề tỏ ra yếu thế.

"Độ nổi tiếng của tuyển thủ Bánh Kem Bơ Hoa Plasma luôn ở mức cao không xuống. Xin hỏi bạn có bí quyết gì để thu hút khán giả không?"

"Không có bí quyết gì." Thời Duyệt nói, "Đè bẹp tất cả đối thủ, khán giả tự nhiên sẽ chỉ nhìn một người."

Trong lúc nói chuyện, Thời Duyệt cũng nhìn về phía A Tuyết, tất cả mọi người ở đây cũng như các khán giả theo dõi trực tiếp đều cảm nhận được bầu không khí gươm súng sẵn sàng căng thẳng.

Trận đấu sắp bắt đầu, Phong Gian và Bá Đao của chiến đội Phát điện bằng tình yêu phát hiện, ngoài hai người họ, các nhóm còn lại đã chia làm hai liên minh.

Đứng đầu là Nothing và Bánh Kem Bơ Hoa Plasma, Alpha A Thấu, Sơn Sơn Thiếu Nữ Phép Thuật, ba nhóm tuyển thủ này đã hợp thành một chiến tuyến. Không cần nói đến ba nhóm từ Câu lạc bộ các bà cô nhà bên, ngay cả Chiến đội DL và Chiến đội cá voi xanh dường như cũng đã gia nhập với họ...

"Đừng lo." Phong Gian liếm đôi môi khô khốc vì căng thẳng, động viên đồng đội, "Họ chia làm hai phe cũng tốt, để họ đấu với nhau trước, chúng ta ẩn đi không lộ mặt, đợi họ tiêu diệt nhau gần hết rồi trở ra thu hoạch, tranh thủ ngư ông đắc lợi."

Bá Đao phồng má: "Kế này rất hay!"

Trận chung kết chính thức bắt đầu!

Cả chín nhóm lập tức hỏa tốc xuất phát!

Phong Gian và Bá Đao vừa đi một bước, bỗng nhìn thấy trên đầu bị mây đen dày đặc bao phủ, sấm sét vang dội. Một con rồng lửa uốn lượn trong mây, gầm thét với hai người họ.

Phong Gian và Bá Đao còn chưa kịp kêu một tiếng, đã bị A Tuyết dùng áo choàng thời tiết và Alpha gọi rồng lửa trong mắt tiêu diệt ngay lập tức, không còn một mảnh vụn.

A Tuyết và Alpha mỗi người loại một người, tạm thời song song đứng đầu.