Lý Cầm cũng nghĩ giống vậy nhưng bà ta chỉ là mẹ kế của Chu Chí Quốc, bây giờ trong phòng còn xảy ra chuyện kia, một người mẹ kế như bà ta cũng không thể xông vào phòng vào lúc này để kéo người phụ nữ trên người Chu Chí Quốc xuống được.

“Bình thường nó không phải như vậy? Sao bây giờ lại ngủ với Tần Lâm?” Lý Cầm vừa tức vừa xấu hổ.

Chu Hồng Tinh tức giận nói: “Anh… Anh cũng là kẻ đáng khinh! Hạng phụ nữ ngàn người gối vạn người cưỡi lên mà anh cũng cần!”
Lý Cầm khó chịu nói: “Ở vùng nông thôn này, Tần Lâm cũng có dáng dấp không tệ, bằng không sẽ không kiêu ngạo mà chọn tới chọn lui.


Chu Hồng Tinh cắn răng nói: “Cái gì mà kiêu ngạo? Đó là chị ta không biết liêm sỉ, chẳng những cấu kết với thanh niên trí thức làm bậy mà còn bỏ trốn với người ta, con không tin chị ta trong sạch.


Lý Cầm cũng không tin, bà ta cho rằng cho dù Tần Lâm có giữ chặt quần mình thì cũng không thể ngăn được đàn ông khác.

Hai người không tiếp tục đứng chờ trong nhà nữa mà chỉ có thể quay ra đồng làm việc.


Vừa ra khỏi cửa thì đã có người hỏi thăm, có phải Chu Chí An đang dạy dỗ vợ mình không, có chặt gẫy chân vợ mình không.

Lý Cầm và Chu Hồng Tinh có thể trả lời thế nào? Lẽ nào nói bây giờ Chu Chí An đang dạy dỗ vợ mình ở trên giường sao?
Lý Cầm khẽ cắn môi.

Tuyệt đối không thể để chuyện này dễ dàng trôi qua như thế.

Bà ta không muốn Tần Lâm lười biếng lại thích gây họa này tiếp tục ở lại nhà họ Chu thêm nữa.

Trong phòng ngủ, Tần Lâm mệt đến mức mắt mở không lên và mê man ngủ mất rồi.

Chu Chí Quốc nằm một bên, ánh mắt sâu âm u, lạnh lùng nhìn gương mặt đã ngủ mê của người phụ nữ.

Khi ngủ, trông người phụ nữ này có vẻ yếu đuối, ngoan ngoãn, sợi tóc đen rơi tán loạn trên trán cô, khiến gương mặt vốn đã nhỏ nhắn của cô càng trở nên xinh đẹp hơn.


Chuyện đã đến bước này đã vượt qua ngoài dự tính của anh nhưng thật ra cũng do anh phóng túng, nếu không cho dù cô có cởi sạch thì anh cũng không chạm vào cô.

Tuy nói anh đã giải ngũ nhưng ý chí của quân nhân như sắt như thép, không phải chỉ dùng mỹ nhân kế là có thể đẩy ngã được anh.

Trừ Chu Chí Quốc và người nhà họ Chu ra, không có bất kỳ người trong thôn nào nhìn ra anh không phải Chu Chí An.

Vậy làm sao cô lại nhìn ra?
Cô còn biết điều gì nữa?
Chu Chí Quốc không tin lời cô nói, một phần nguyên nhân anh thuận theo ý cô là vì anh và Chu Chí An đã thay đổi thân phận, lúc này tuyệt đối không thể để lộ ra ngoài, nếu không sẽ làm ảnh hưởng đến ông bà của anh.

Sức khỏe của ông bà không thể chịu được bất kỳ sự kích động nào nữa…
Suy nghĩ một hồi, đột nhiên ánh mắt của Chu Chí Quốc không tự chủ được mà rơi đến một vết đỏ rực trên giường, lỗ tai anh nóng bừng, ánh mắt như bị thiêu đốt, phải nhanh chóng nhìn sang chỗ khác.

Cho dù nói thế nào thì hiện tại cô đã là người phụ nữ của anh.

Lúc Tần Lâm tỉnh lại, đập vào mắt cô đầu tiên chính là gương mặt của Chu Chí Quốc, cô bị dọa sợ phải co rụt người lại.