- Ma đầu Thiên Thần Tử này không ngờ lại không bị gi ết chết, đây là một phiền toái rất lớn. Nếu cao thủ cấp bậc này mà trả thù, sẽ khiến cho toàn bộ Hoàng thành phải rung chuyển.

Nữ tử tóc lam mắt xanh quay lại nhìn chằm chằm cái thi thể, nhẹ thở dài một tiếng, nàng phát hiện trên mặt đất không ngờ còn có hai hàng dấu chân, điều này chứng tỏ đã có người tới sớm hơn bọn họ một bước.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên trở lại Hải Đường trang viên, đã là buổi chiều ngày hôm sau.

Ninh Tiểu Xuyên đặt lão nhân trọng thương trên lưng, lên cái giường băng ở trung tâm tiểu hồ.

Cái giường băng này chính là dùng một tấm băng thạch điêu khắc thành, Võ giả ngồi trên giường băng tu luyện có thể ngưng thần tĩnh khí, an thần hộ huyết, là báo vật tu luyện Võ Đạo, cũng chỉ có đệ tử của đại gia tộc, đại Hầu Phủ mới được bố trí cái giường băng tốt như vậy.

Thiên Thần Tử thực ra bị thương rất nghiêm trọng, bây giờ đã lâm vào trạng thái hôn mê sau, lục thức phong bế, căn bản không thể tự trị thương cho mình.

Cần phải dùng đến ngoại lực.

Ninh Tiểu Xuyên dùng đinh sắt cố định lại cột sống cho Thiên Thần Tử, sau đó lại dùng sợi tơ tằm để khâu vết thương cho hắn.

Cuối cùng dùng một cuốn vải trăng băng kín khắp toàn thân Thiên Thần Tử, không lộ ra một kẽ hở, thoạt nhìn giống như một cái xác ướp.

Ngọc Nhan đứng ở bên cạnh, không ngừng đưa các loại công cụ cho Ninh Tiểu Xuyên, nhìn Ninh Tiểu Xuyên dùng dao cắt huyết nhục của Thiên Thần Tử ra, sau đó dùng đinh cố định xương cốt, dùng kim khâu vết thương, thậm chí sọ đã vỡ mà cũng có thể dùng kim khâu lại.

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên đầm đìa máu, hình tượng cực kỳ máu tanh, khiến nàng nhìn mà nôn mửa vài lần, thiếu chút nữa là ngất.

- Thiếu… thiếu gia, xong rồi sao?

Sắc mặt Ngọc Nhan trắng bệch, trên trán ướt đẫm mồ hôi.

Ninh Tiểu Xuyên dùng nước sạch rửa tay, nói:

- Đưa Uẩn Huyết dịch và Đoạn Tục Phục Cốt dịch cho ta.

Ngọc Nhan lấy ra hai cái bình ngọc nhỏ, đưa cho hắn.

Ninh Tiểu Xuyên dốc ngược bình ngọc chứa hai giọt Huyền dược dịch, lại dùng Huyền Khí Võ Đạo bao phủ lòng bàn tay, hai giọt Huyền dược dịch lập tức tản ra, dung nhập vào Huyền Khí Võ Đạo, thẩm thấu vào trong thân thể Thiên Thần Tử.

Quang mang Huyền Khí Võ Đạo lóe trên thân thể Thiên Thần Tử lóe lên hai lần, liền bị thương thế của hắn hấp thu.

Môi Ngọc Nhan khẽ giật, lẩm bẩm:


- Thiếu gia, người này vẫn còn có thể sống lại sao?

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:

- Nếu là người bình thường, chắc chắn là chết rồi. Chỉ có điều, người này là cao thủ Võ Đạo, thân thể cường đại hơn thường nhân rất nhiều, nếu như ý chí của hắn đủ kiên định, hẳn là vẫn có thể sống tiếp. Ta cũng chỉ có thể làm được như vậy, tiếp theo phải dựa vào chính bản thân hắn thôi.

Ninh Tiểu Xuyên đưa Ngọc Nhan 3 vạn đồng tiền nhỏ, để nàng cầm mua Dưỡng Tâm thảo và Đoạn Tục Phục Cốt thảo, sau đó bản thân đi tới dưới gốc Huyết Thiềm Mộc, tiếp tục tu luyện, khôi phục Huyền Khí tiêu hao trong người.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một thanh đoản đao, chặt một khối gỗ chừng một cân trên thân Huyết Thiềm Mộc.

Khối gỗ đỏ như máu, lấp lánh trong suốt, giống như đá quý, cầm vào tay lạnh lẽo, tản mát ra một luồng mộc hương nhàn nhạt.

Ầm...

Ninh Tiểu Xuyên sử dụng Huyền Khí Võ Đạo chấn vỡ khối Huyết Thiềm Mộc này thành bột phấn, sau đó hấp thu vào trong máu, vận chuyển đến trái tim, bắt đầu luyện chế.

Chỉ mất một ngày một đêm, Ninh Tiểu Xuyên mới hoàn toàn luyện chế khối Huyết Thiềm Mộc này thành Huyết Thiềm dịch.

Tổng cộng luyện chế được hơn mười giọt Huyết Thiềm dịch, ngưng tụ thành một đoàn bảo dịch, lớn bằng trứng chim, màu sắc đỏ tươi như máu.

Nếu như đem Huyết Thiềm dịch này đưa ra ngoài, ít nhất cũng có thể bán được 80 vạn đồng tiền nhỏ.

Thế nhưng, còn chưa đợi Ninh Tiểu Xuyên kịp vận chuyển Huyết Thiềm dịch này ra khỏi thân thể, thì đã bị Ma kiếm trong Huyết khiếu hấp thu rồi.

Huyết khiếu và Tâm khiếu lại truy đuổi, hóa thành đồ án Thái Cực, điên cuồng vận chuyển, giống như một cái lốc xoáy, k1ch thích Võ Nguyên khí trong cơ thể chuyển hóa thành Huyền Khí Võ Đạo.

Ma kiếm hấp thu một đoàn Huyết Thiềm dịch, liền khiến cho tu vi của Ninh Tiểu Xuyên tăng mạnh.

Ninh Tiểu Xuyên ngồi xếp bằng dưới Huyết Thiềm Mộc, vô số Huyền Khí Võ Đạo tràn ngập xung quanh thân thể, Huyền Khí hình thành một đoàn sương khói giống như khí lưu, bao trùm lấy thân thể hắn, phàm là những sinh vật đến gần hắn trong phạm vi ba trượng, đều sẽ bị Huyền Khí công kích.

- Rào rào…

Tốc độ máu lưu chuyển trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lại tăng lên, tốc độ lưu động càng lúc càng nhanh.

Liên tục ba ngày, hấp thu ba cân Huyết Thiềm Mộc.

Tốc độ máu lưu động của hắn một phút đã đạt tới sáu chu thiên, thân thể cường đại không thể tin nổi, bây giờ cho dù là hắn cầm một tảng đá đánh vào đầu mình, thì cũng là tảng đá vỡ vụn chứ không phải đầu hắn.


Bây giờ, nếu hắn muốn ngưng tụ “Huyền Khí kiếm” thì đã hết sức dễ dàng, tùy tiện là có thể ngưng tụ ra Huyền Khí kiếm.

- Huyền Khí kiếm!

Hai tay Ninh Tiểu Xuyên tạo thành chữ thập, một thanh Huyền Khí trường kiếm ngưng tụ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, vung tay chém xuống tiểu hồ trước mặt, kiếm khí liền tách hồ nước ra trong giây lát.

- Huyền Khí kiếm!

Chỉ trong chớp mắt, Ninh Tiểu Xuyên lại ngưng tụ ra hai thanh Huyền Khí kiếm, bổ vào trong hồ.

- Huyền Khí kiếm!

Sau khi hai thanh Huyền Khí kiếm biến mất, Ninh Tiểu Xuyên lại lập tức ngưng tụ ra ba thanh Huyền Khí, chém vào trong hồ.

Huyền Khí kiếm, Tam Liên Trảm.

Hồ nước điên cuồng nhộn nhạo, tràn lên bờ, cá trong hồ cũng ào ào nhảy lên khỏi mặt nước.

Lúc tu vi Huyền Khí tầng thứ bảy, sau khi Ninh Tiểu Xuyên sử dụng Huyền Khí kiếm một lần, cần phải mất nửa canh giờ mới khôi phục Huyền Khí.

Bây giờ, hắn đã có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy, liên tục thi triển ra ba lượt Huyền Khí kiếm, một kiếm nối tiếp một kiếm, uy lực tầng tầng chồng lên, kiếm sau càng mạnh hơn kiếm trước.

Đây chính là sát chiêu mạnh nhất mà hiện tại hắn có thể phát huy, hắn đặt tên chiêu này là “Huyền Khí kiếm Tam Liên Trảm”.

Đương nhiên, bởi vì đây là sát chiêu mạnh nhất mà hiện tại hắn có thể phát ra, chờ sau này tu vi của hắn đề thăng, nói không chừng còn có thể phát huy ra “Tứ Liên Trảm”, “Ngũ Liên Trảm”… Chỉ cần Huyền Khí trong cơ thể đủ mạnh, cho dù đạt tới “Cửu Liên Trảm”, cũng không phải là không thể.

- Hiện tại, trong một phút, máu trong cơ thể của ta có thể vận chuyển sáu chu thiên, mà muốn đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín, nhất định phải khiến cho máu vận chuyển được bảy chu thiên trong một phút.

Thoạt nhìn chỉ còn thiếu một chu thiên, nhưng trên thực tế là chênh lệch rất lớn.

Cũng giống như một người có thể dùng bảy giây hoàn thành một quãng đường 100 thước, nhưng một người khác thì có thể dùng sáu giây để hoàn thành quãng đường 100 thước, thoạt nhìn chỉ chênh lệch một giây, nhưng muốn vượt qua một giây này, tố chất thân thể phải tăng lên một cấp bậc khác thì mới có thể làm được.

Thoạt nhìn chỉ còn thiếu một chu thiên, nhưng trên thực tế là chênh lệch rất lớn.


Cũng giống như một người có thể dùng bảy giây hoàn thành một quãng đường 100 thước, nhưng một người khác thì có thể dùng sáu giây để hoàn thành quãng đường 100 thước, thoạt nhìn chỉ chênh lệch một giây, nhưng muốn vượt qua một giây này, tố chất thân thể phải tăng lên một cấp bậc khác thì mới có thể làm được.

Hiện nay, mặc dù ta chỉ có tu vi Huyền Khí tầng thứ tám, nhưng nếu xuất ra Huyền Khí kiếm Tam Liên Trảm, cũng có thể đánh một trận với Võ giả Huyền Khí tầng thứ chín. Hơn nữa, nhờ có Huyết Thiềm Mộc, có lẽ ta sẽ rất nhanh đột phá đến Huyền Khí tầng thứ chín.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên sắc bén, càng kiên định vào con đường trở thành cường giả của mình.

Mặc dù không cùng những đệ tử thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ đến Ngũ Hoang Sơn Lĩnh lịch lãm, nhưng hắn vẫn làm tốt hơn so với một vài đệ tử thiên tài, thậm chí càng mạnh hơn bọn họ.



Tường vây quanh Hải Đường trang viên cao chừng bảy trượng, có thể sánh ngang với tường thành của một tòa tiểu thành.

Trên tường thành, trong một tòa nhà hình tháp, có một lão giả và một nam tử trung niên mặc áo giáp ngồi đối diện nhau, hai người đang uống rượu nói chuyện.

Những hộ vệ xung quanh, đều đã bị đuổi đi.

Giờ phút này, trong tòa nhà hình tháp, chỉ còn lại hai người bọn họ.

Lão giả này chính là Khưu quản gia của Hải Đường trang viên, tuy rằng tuổi không nhỏ, nhưng lại không hề có chút biểu hiện tuổi già sức yếu nào, ngược lại còn có vài phần phong phạm cao thủ, tu vi đã đạt tới Huyền Khí tầng thứ tám đỉnh phong, quản lý toàn bộ sự vụ trong Hải Đường trang viên.

Còn nam tử trung niên mặc áo giáp kia, chính là thống lĩnh hộ vệ trong Hải Đường trang viên, Diệp Thành Long.

Diệp Thành Long thống lĩnh 500 hộ vệ quân, tu vi của bản thân đạt tới Huyền Khí tầng thứ chín, uy vọng cực cao trong Hải Đường trang viên.

Trước khi Ninh Tiểu Xuyên tới Hải Đường trang viên, hắn gần như là Trang chủ của Hải Đường trang viên, tất cả mọi chuyện trong Hải Đường trang viên đều do hắn định đoạt.

Khưu quản gia đưa một cái hộp gỗ màu đen tới, nhẹ nhàng cười, nói:

- Đây là thứ mà Tứ gia muốn ta chuyển giao cho Diệp thống lĩnh, Tứ gia nói, làm việc cho ông ấy, sau này sẽ không thiếu chỗ tốt cho Diệp thống lĩnh.

Diệp Thành Long mở một góc của hộp gỗ lên, bên trong liền bắ n ra ánh sáng màu xanh, chính là một hộp lưu ly, ít nhất cũng phải có đến 100 lượng.

Trái tim Diệp Thành Long đập mạnh một cái, 100 lượng lưu ly, tương đương 100 vạn đồng tiền nhỏ, có thể nói là một khoản tài phú rất lớn, khiến hắn động tâm không thôi, chợt hỏi:

- Làm việc cho Tứ gia chính là vinh hạnh của ta. Tứ gia có gì phân phó không?

Khưu quản gia thấp giọng nói:

- Tứ gia nói, có một vị cao thủ ở sau lưng trợ giúp Ninh bệnh lao, hi vọng chúng ta có thể phối hợp với ông ấy tìm ra vị cao thủ này.

Ánh mắt Diệp Thành Long co rút lại, đột nhiên chấn động, nói:

- Tứ gia hoài nghi tên cao thủ đó đang ẩn thân trong Hải Đường trang viên?


Ánh mắt Khưu quản gia sắc bén như chim ưng, tàn nhẫn nói:

- Gần đây, Ninh bệnh lao hạ lệnh không cho phép bất kỳ ai tiến vào Tử Khí viên của hắn, ở trong đó chắc chắn có giấu bí mật nào đó, hãy tìm thời cơ tiến vào điều tra một phen.

Diệp Thành Long cười lạnh một tiếng, gật đầu nói:

- Mấy ngày nay hắn đều không rời khỏi nhà một bước, muốn thần không biết quỷ không hay lẻn vào, e rằng khó khăn không nhỏ.

Khưu quản gia nói:

- Chỉ có thể nghĩ biện pháp mà thôi, phải tiến vào Tử Khí viên của hắn, như vậy mới có thể điều tra được bên trong Tử Khí viên có che giấu bí mật gì.

- Có biện pháp gì không?

Diệp Thành Long chợt nghĩ.

Lúc Khưu quản gia và Diệp Thành Long đang bí mật nói chuyện, bên dưới tường thành, một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi đang đi tới Hải Đường trang viên.

Thiếu niên này chính là Mộ Dung Vô Song.

Hôm nay hắn đã thay một bộ quần áo sạch sẽ, thế nhưng tên quần áo vẫn có vài chỗ chắp vá, cũng không biết đã mặc bao lâu rồi.

Trong tay của hắn còn cầm theo một con gà mái, hai chân của gà mái đều dùng cỏ cột chặt, bị hắn xách ngược trong tay.

Miệng của con gà mai không ngừng kêu “cục cục”.

Mấy ngày qua Mộ Dung Vô Song đều tu luyện “Quy Hấp Bất Động Công”, đã có chút thành tựu, tu vi đột phá đến Huyền Khí tầng thứ tám, hôm nay chính là đến bái phỏng Ninh Tiểu Xuyên.

Hắn nghĩ rằng tay không mà đến thì có chút xấu hổ.

Phải đem theo tặng lễ.

Vì vậy hắn đã trộm con gà mái mà Hoàng Tam Chỉ nuôi, từ sáng sớm liền đem con gà mái này đến Hải Đường trang viên, đến bái phòng Ninh Tiểu Xuyên.

Mộ Dung Vô Song đứng dưới tường thành, mắt nhìn cửa lớn đỏ thắm trước mặt, không ngừng lẩm bẩm:

- Con mẹ nó đúng là có tiền, thôn trang này e rằng chỉ riêng người hầu cũng đã có vài trăm người rồi.

Sau đó hét lên trên thành lâu:

- Này! Ta nói cái trang viên này lớn như vậy, tại sao mà ngay cả một người trông cửa cũng không có?