Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, đi theo Ninh Hinh Nhi về phía Nghị Sự điện, xem ra chỉ có thể chọn lúc khác để tới Dưỡng Tâm Điện Kim Bằng thôi.

Kiếm Các Hầu Phủ, Nghị Sự điện.

Kiếm Các Hầu ngồi ở vị trí trên cùng, mặc dù tuổi đã quá tám mươi, ở thái dương đã có vài sợi tóc bạc, nhưng tinh thần vẫn rất dồi dào, ánh mắt lợi hại, trên người tản mát ra một luồng khí thế không giận tự uy.

Đối với nhân vật đạt tới tu vi Võ Tôn bực này mà nói, tám mươi tuổi cũng không tính là già, có Võ Tôn trường thọ, thậm chí có thể sống đến một trăm tám mươi tuổi.

Những thành viên đời thứ hai, đời thứ ba của Kiếm Các Hầu Phủ như Ninh Thiên Văn, Ninh Thiên Vũ đều ngồi nghiêm chỉnh ở dưới, không ai dám tiếp xúc với ánh mắt của lão Hầu gia, đó là vì có một luồng uy thế Võ Tôn bao quát trên tất cả Võ giả.

Ninh Thiên Vũ nói:

- Phụ thân, Phệ Huyết Ma Môn dám công nhiên giết đệ tử trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, đây quả thực chính là khiêu khích uy nghiêm của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta, thù này nhất định phải báo!

Lão Hầu gia bình thản nói:

- Chuyện này không thể là do Phệ Huyết Ma Môn gây ra!

Ninh Thiên Vũ nói:

- Nhưng hai tên gia phó kia thật sự là bị hút cạn một thân máu huyết mà chết, biến thành hai cái thây khô. Ngoại trừ Phệ Huyết Ma Môn ra, chẳng lẽ còn có người khác biết loại ma công bá đạo âm liệt này?

- Ta nói không phải là không phải. Ta còn chưa già, chẳng lẽ cần ngươi thay ta phán đoán sự tình?

Huyết khí trên người lão Hầu gia vô cùng hùng hậu, thanh âm vang dội tựa như chuông đồng, chấn cho huyết khí trong cơ thể Ninh Thiên Vũ quay cuồng, một chữ cũng không nói nên lời.

- Tu vi của lão nhân này lại mạnh hơn rồi.

Trong lòng Ninh Thiên Vũ vô cùng hoảng sợ, thanh âm lão Hầu gia phát ra chấn cho màng nhĩ hắn phát đau, chín vị trí huyết mạch trên khắp toàn thân của hắn đều bị bao trùm, Huyền Khí Võ Đạo không thể vận chuyển.

Lão Hầu gia nói:

- Lão Tứ, ta biết con của ngươi chết, trong lòng mang hận, nhưng chuyện này, ta dám cam đoan không phải do Phệ Huyết Ma Môn gây nên, hung thủ nhất định có một thân phận khác. Việc này nhất định phải điều tra kỹ manh mối, kẻ nào dám trở thành kẻ địch của ngươi và Kiếm Các Hầu Phủ, vậy thì nhất định phải khiến cho hắn trả giá đắt.

- Thiên Vũ hiểu rồi.


Ninh Thiên Vũ lui xuống, tranh cãi với lão Hầu gia là một hành vi không sáng suốt, lão gia tử đã sống gần trăm tuổi, trong mắt không lọt một hạt cát, bất kỳ chuyện gì cũng không qua được mắt hắn.

Lão Hầu gia lại nói tiếp:

- Qua ba tháng nữa là ngày chiêu sinh của Thiên Đế học cung, các đại Hầu Phủ khẳng định sẽ tranh cao thấp với nhau, càng nhiều con cháu thi được vào Thiên Đế học cung, như vậy càng đại biểu cho đời sau của Hầu Phủ càng thêm cường thịnh, lần này chúng ta cũng không thua kém những Hầu Phủ khác. Thiên Văn, bây giờ đám con cháu thế hệ trẻ tu vi đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy có tổng cộng bao nhiêu người?

Ninh Thiên Văn chính là trưởng tử của lão Hầu gia, hơn phân nửa gia nghiệp của Kiếm Các Hầu Phủ đều do hắn quản lý, đã qua tuổi năm mươi nhưng hắn vẫn rất kính sợ lão Hầu gia, nói:

- Đệ tử thế hệ trẻ đạt tới Huyền Khí tầng thứ bảy mà thấp hơn mười tám tuổi, tổng cộng có 134 người. Trong đó, Hinh Nhi không lâu trước đã đột phá cảnh giới Thần Thể, thiên tư quả thực khiến người khác phải than thở.

- Ồ!

Trên mặt lão Hầu gia chợt lộ vẻ mừng rỡ, bàn tay khẽ vỗ vào tay vịn của ghế, cười ha ha nói:

- Tốt! Tốt! Nha đầu Hinh nhi này thật không tệ, chỉ mới mười bốn tuổi đã bước vào cảnh giới Thần Thể, so với lão phu năm xưa còn lợi hại hơn, có thể nói đây là đệ nhất thiên tài của Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta.

Trong lòng lão Hầu gia cực kỳ vui sướng, đồng thời trong đầu lại hiện ra thân ảnh của Ninh Tiểu Xuyên, đứa trẻ mệnh khổ này nếu không phải vì trời sinh thai tật, chắc chắn hắn sẽ càng ưu tú hơn muội muội. Haizz… Đáng tiếc.

Ninh Thiên Văn mặt không đổi sắc, tiếp tục nói:

- Trong đám đệ tử trẻ tuổi của Hầu Phủ, có không ít người ra ngoài lịch lãm, trong đó thậm chí còn có người tiến vào quân doanh tôi luyện, đang gấp rút trở về, hiện tại có tổng cộng 79 người, tu vi đều đã ngoài Huyền Khí tầng thứ bảy.

Lão Hầu gia nói:

- Gọi bọn chúng vào đi! Ngoài ra… Gọi Ninh Tiểu Xuyên vào cùng! Ta có chuyện trọng yếu muốn tuyên bố.

Ánh mắt Ninh Thiên Vũ co rụt lại, biểu tình có chút mất tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ lão Hầu gia muốn lập tên bệnh lao kia làm người thừa kế Hầu Phủ?

Trong Nghị Sự điện, có rất nhiều người đều lộ ra dị sắc, đều có suy nghĩ giống như Ninh Thiên Vũ.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên trời sinh thai tật, không thể tu luyện Võ Đạo, nhưng hắn dù sao vẫn có thể cưới vợ sinh con.

Lão Hầu gia bây giờ vẫn trong độ tuổi cường thịnh, lấy tính cách thiên vị của lão Hầu gia đối với Ninh Tiểu Xuyên, hoàn toàn có thể chờ thêm vài chục năm, bồi dưỡng con của Ninh Tiểu Xuyên trở thành người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ.


Đây mới là chuyện thực sự khiến cho Ninh Thiên Vũ lo lắng, cũng là nguyên nhân khiến hắn nóng lòng loại bỏ Ninh Tiểu Xuyên.

Nghị Sự điện của Kiếm Các Hầu Phủ vô cùng nguy nga khổng lồ, cho dù chứa mấy trăm người cũng không có vẻ gì là chật chội.

Ninh Tiểu Xuyên và 79 thiên tài trẻ tuổi của Kiếm Các Hầu Phủ cùng nhau đi vào Nghị Sự điện, đồng loạt cung kính hành lễ với Kiếm Các Hầu.

Ninh Tiểu Xuyên đi trong đám đông thiên tài, trong lòng có chút giật mình, cao thủ trẻ tuổi của Kiếm Các Hầu Phủ có rất nhiều, có nam có nữ, nam thì tư thế oai hùng hiên ngang, nữ thì xinh đẹp mà cao ngạo. Mỗi người bọn họ đều là cường giả Võ Đạo, không có người nào là tu vi yếu kém hơn hắn.

Đây không chỉ là con cháu trực hệ của Kiếm Các Hầu Phủ, mà còn có không ít người là đệ tử chi thứ.

Nội tình ngàn năm của một Hầu Phủ truyền thừa, căn cơ cực kỳ hùng hậu, còn lâu một Hầu Phủ phi truyền thừa mới có thể sánh bằng.

Ngọc Lam quốc kiến quốc hơn tám trăm năm, Vương, Hầu, Tướng, vô cùng đông đảo, hiện tại là thời kỳ Đế quốc thịnh thế, Vương Hầu xuất hiện lớp lớp, Võ Đạo thịnh hành.

Vương Hầu chia làm “Vương Hầu thế tập” và “Vương Hầu phi thế tập”.

Cái gọi là Vương Hầu thế tập, chính là “mười tám công thần” lúc Ngọc Lam quốc khai quốc, gồm mười bốn đại Hầu gia và bốn đại Vương gia, những Vương Hầu này có thể truyền thừa nhiều thế hệ, phụ thân chết thì con có thể tiếp tục làm Vương Hầu, con chết thì cháu sẽ tiếp tục làm Vương Hầu.

Vương Hầu chia làm “Vương Hầu thế tập” và “Vương Hầu phi thế tập”.

Cái gọi là Vương Hầu thế tập, chính là “mười tám công thần” lúc Ngọc Lam quốc khai quốc, gồm mười bốn đại Hầu gia và bốn đại Vương gia, những Vương Hầu này có thể truyền thừa nhiều thế hệ, phụ thân chết thì con có thể tiếp tục làm Vương Hầu, con chết thì cháu sẽ tiếp tục làm Vương Hầu.

Kiếm Các Hầu Phủ chính là một trong mười bốn Hầu Phủ truyền thừa, nội tình sâu dày, thế lực khổng lồ, mạch hệ hưng vượng, chỉ tính riêng thực lực thì những Vương Hầu phi thế tập còn lâu mới có thể sánh bằng. Cho dù là so với những Tông môn, Võ Phủ, cũng không kém bao nhiêu.

Vương Hầu thế tập còn được gọi là “Vương Hầu quý tộc”, còn Vương hầu phi thế tập thì được gọi là “Vương Hầu hàn môn”.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng liếc nhìn Ninh Thiên Vũ một cái, sau đó lập tức thu hồi ánh ămts, vội vàng giấu toàn bộ Huyền Khí Võ Đạo vào trong Tâm Cung, tiếp tục giả vờ làm một tên bệnh lao.

- Ba tháng sau, chính là ngày chiêu sinh năm năm một lần của Thiên Đế học cung, các ngươi đều là những con cháu ưu tú nhất của Kiếm Các Hầu Phủ, bây giờ là giai đoạn phát triển tốt nhất của các ngươi. Trong ba tháng này, các ngươi sẽ được đưa đến “Hỏa Ma sơn” lịch lãm, lần này lịch lãm sẽ vô cùng gian khổ, thậm chí có khả năng chết, nếu kẻ nào không dám đi, bây giờ có thể đứng ra.

Lão Hầu gia ngồi trên cao, ánh mắt nhàn nhạt liếc nhìn đám con cháu Hầu Phủ trẻ tuổi.


Lúc nghe thấy ba chữ “Hỏa Ma sơn”, ngay cả những lão nhân đời thứ hai, đời thứ ba của Kiếm Các Hầu Phủ, sắc mặt cũng thoáng biến đổi.

- Theo truyền thuyết, Hỏa Ma sơn chính là một tòa cổ sơn nguyên thủy rộng mấy ngàn dặm, sinh trưởng Hắc Hỏa mộc, trong núi hàng năm đều có núi lửa phun trào, ngàn năm qua vẫn chưa tắt, đó là một ma sơn hung hiểm thực sự.

- Nghe nói trong đó còn có Huyền thú hung mãnh, thân thể to bằng một tòa cung điện, một trảo có thể xé nát cả một tòa núi lớn.

- Nghe nói đã có Võ Tôn ngã xuống trong Hỏa Ma sơn, biến thành thi nô trấn thủ Hỏa Ma sơn, ban đêm thường xuyên lui tới, chuyên giết những Võ giả xông vào Hỏa Ma sơn.

Đám con cháu trẻ tuổi này mặc dù rất kiêng kỵ Hỏa Ma sơn, nhưng tâm chí vẫn còn có chút kiên định, không một ai lùi bước.

Lão Hầu gia hài lòng gật đầu, nói:

- Các ngươi yên tâm đi! Với tu vi của các ngươi, xông vào Hỏa Ma sơn chính là tìm chết, lần này địa phương mà các ngươi lịch lãm, gần góc Tây Bắc của Hỏa Ma sơn, là “Ngũ Hoang Sơn Lĩnh”, thuộc vùng ngoại vi Hỏa Ma sơn, mức độ nguy hiểm thấp hơn nhiều.

Nghe nói như thế, những thiên tài trẻ tuổi này mới thở phào một hơi.

Lão Hầu gia lại nói:

- Lần này tiến vào Ngũ Hoang Sơn Lĩnh lịch lãm, sẽ phát cho mỗi người các ngươi 100 giọt Dưỡng Tâm dịch nhất phẩm, một trăm giọt Uẩn Huyết dịch nhất phẩm, các ngươi hãy tranh thủ đột phá tu vi, ba tháng sau cố gắng giành được thành tích xuất sắc trong cuộc khảo hạch của Thiên Đế học cung. Phàm những người có thể thi vào Thiên Đế học cung, sẽ được thưởng một viên Trung Cấp đan, trong đó, người ưu tú nhất còn được tưởng thưởng một kiện Huyền Khí.

- Ầm...

Sôi trào…

Tưởng thưởng quá mức phong phú, khiến cho mọi người đều kích động đến run rẩy. “Trung Cấp đan” chính là thứ mà tất cả Võ giả đều tha thiết ước mơ, một kiện Huyền Khí thì càng giá trị không thể đánh giá.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thán:

- Không hổ là Hầu Phủ thế tập có gần ngàn năm truyền thừa, quả nhiên giàu có rộng rãi, mỗi người 100 giọt Dưỡng Tâm dịch và Uẩn Huyết dịch, tài phú cực kỳ kh ủng bố a, lại càng không nói đến giá trị của Trung Cấp đan và Huyền Khí.

Vương Hầu phủ đệ bồi dưỡng con cháu thiên tài, quả thật là không tiếc tiền, cũng chỉ có thiên tài mới có thể nhận được đãi ngộ như vậy.

- Còn một chuyện nữa ta muốn tuyên bố!

Ánh mắt lão Hầu gia đột nhiên tập trung lên người Ninh Tiểu Xuyên, ánh mắt lộ ra thần sắc cực kỳ phức tạp, có yêu thương, có tiếc hận, có bất đắc dĩ, sau một hồi giằng co, cuối cùng tựa như đã hạ quyết tâm, nói:

- Tôn nhi Ninh Tiểu Xuyên của ta, bởi vì trời sinh thai tật, không thể tu luyện Huyền Khí Võ Đạo, cho nên ta muốn đem “Hải Đường trang viên” ở ngoại thành Nam Sơn Tập phong thưởng cho hắn, từ nay về sau, hắn chính là Trang chủ của Hải Đường trang viên, cũng không cần ở lại Hầu Phủ nữa. Tiểu Xuyên, ngươi có bằng lòng không?

Tất cả mọi người đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên với vẻ thương hại.


Mặc dù lão Hầu gia phong thưởng cho hắn một tòa trang viên, nhưng chỉ cần là người sáng suốt, đều có thể thấy được lão Hầu gia đã muốn từ bỏ hắn, đem hắn sung quân đến Nam Sơn Tập, mặc hắn tự sinh tư diệt.

Hắn ngay cả tư cách ở trong Hầu Phủ cũng không có, đã hoàn toàn trở thành người ngoài của Hầu Phủ, càng không có khả năng trở thành người thừa kế Hầu Phủ.

Trong lòng Ninh Thiên Vũ vô cùng mừng rỡ, xem ra lão Hầu gia đã hoàn toàn từ bỏ Ninh Tiểu Xuyên, chẳng qua đây cũng là chuyện thường tình của con người, có ai lại muốn suốt đời nuôi dưỡng một tên bệnh lao chứ? Chỉ mất công lãng phí một lượng lớn tài nguyên của Hầu Phủ.

Ninh Hinh Nhi vội hét lên:

- Gia gia, Hải Đường trang viên mặc dù cách Hoàng thành không xa, nhưng thân thể của ca ca ta suy yếu, nếu đi Hải Đường trang viên, không có ai chiếu cố huynh ấy, huynh ấy…

- Hinh nhi, Hầu gia làm vậy cũng là suy nghĩ cho Tiểu Xuyên mà thôi, Hải Đường trang viên hoàn cảnh tao nhã, không khí trong lành, chính là nơi thế ngoại đào viên, còn có người hầu chiếu cố hắn, là một nơi dưỡng bệnh rất tốt a!

Ninh Thiên Văn quát lớn.

- Đại bá.

Ninh Hinh Nhi cắn chặt răng, sau đó dùng ánh mắt khẩn cầu nhìn về phía lão Hầu gia, nói:

- Gia gia, nếu người thật sự muốn đưa ca ca ta đến Hải Đường trang viên, ta cũng sẽ không đi Ngũ Hoang Sơn Lĩnh lịch lãm nữa, cũng không muốn đi Thiên Đế học cung gì đó, ta phải đến Hải Đường trang viên chiếu cố ca ca của ta, ta chỉ có một ca ca, không ai quan trọng hơn huynh ấy!

Nàng cắn răng, hai tay ôm chặt lấy cánh tay của Ninh Tiểu Xuyên, sợ rằng sẽ có người mang ca ca nàng đi mất.

Ninh Tiểu Xuyên nhẹ nhàng vỗ cánh tay nhỏ bé của Ninh Hinh Nhi, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Ta đồng ý đi Hải Đường trang viên, ta nhận phong thưởng của Hầu gia.

- Ca…

Ninh Hinh Nhi hô lên một tiếng bi thương.

- Hinh nhi, muội có còn nghe lời của ca hay không? Đi Ngũ Hoang Sơn Lĩnh tu luyện cho tốt, chờ sau khi tu vi của muội cường đại, hãy đến Hải Đường trang viên gặp huynh, huynh nhất định sẽ rất vui.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói.

Ninh Tiểu Xuyên sợ bại lộ chuyện mình có thể tu luyện được Huyền Khí Võ Đạo, đã sớm nghĩ cách rời khỏi Hầu Phủ, bây giờ gặp được một cơ hội tốt như vậy, hắn làm sao có thể bỏ qua chứ?

Đúng là ông trời cũng muốn giúp ta mà.

Ninh Thiên Vũ thấy hắn chủ động đồng ý đi Hải Đường trang viên, trên mặt chợt lộ ý cười, tiểu tử này xem như đã hoàn toàn bị phế rồi.