Mà thời điểm Phong Nguyệt Hề nhìn thấy Hoàng đế cùng Đế hậu, hai người này vậy mà đều thân bị trọng thương, đang bế quan dưỡng thương. Phong Nguyệt Hề thấy vậy, tự nhiên trực tiếp vận dụng đại thủ đoạn, dịch chuyển bọn họ lên Tiên Kiều.

Ngay sau đó, Phong Nguyệt Hề đã trực tiếp tìm tới người đã đả thương Hoàng đế cùng Đế hậu kia, nghĩ muốn báo thù cho hậu duệ của Phong gia. Nhưng tới lúc Phong Nguyệt Hề tìm được người này, nàng lại có chút không nỡ hạ thủ.

Bởi vì kẻ này thật sự quá ưu tú! Hắn từ một cái Văn minh cấp thấp quật khởi đi lên, lại có thể bước lên đ ỉnh phong chân chính. Cho dù là đặt ở trên Tiên Kiều, hắn cũng xem như là bá chủ một phương. Hơn nữa quan trọng nhất chính là, kẻ này vậy mà tu luyện chức nghiệp Dưỡng Tâm Sư do Chân Lý Đại Đế truyền xuống, một lần nữa tiến hành đột phá, sáng tạo ra một cái giai vị nghịch thiên Tạo Vật Chủ hoàn toàn mới.

Lần này Phong Nguyệt Hề rời khỏi Tiên Kiều, trên người vốn dĩ thân mang nhiệm vụ mà đến. Hiện tại nhìn thấy một thiên tài ưu tú như vậy, cuối cùng cũng không đành lòng hủy diệt hắn, trái lại thay sư phụ mình nhận hắn làm sư đệ, dốc lòng truyền thụ y bát.

Thiên tư kẻ này quả thật cực kỳ kinh người, dưới sự giáo dục của Phong Nguyệt Hề, thực lực của hắn không ngừng liên tiếp đột phá. Hơn nữa kẻ này tâm tư linh xảo, vậy mà trong lúc vô tình đạt được sự tín nhiệm của Phong Nguyệt Hề, ngay cả nhiệm vụ mà Chân Lý Đại Đế giao cho Phong Nguyệt Hề, cũng bị kẻ này suy đoán ra.

Dưới tình huống này, kẻ này rốt cuộc không kềm chế được, đã âm thầm ám toán Phong Nguyệt Hề, tiến hành sưu hồn nàng, sau đó đánh cho nàng trọng thương ngã gục, cuối cùng chết trong Động phủ Phong Thần tại Thế giới Đại Diễn.


Mà kẻ này sau khi đạt được tất cả bí mật trên người Phong Nguyệt Hề, lại chấp nhận mạo hiểm, tiến hành cải tạo Thế giới Đại Diễn một phen, cuối cùng tự mình tiến hành chuyển thế đầu thai, một lần nữa biến thành một phàm nhân bình thường, lấy họ của Phong Nguyệt Hề và Chân Lý Đại Đế làm họ của mình. Sau đó, gã phàm nhân này đã tu luyện trở thành Thiên Đế uy chấn Thế giới Đại Diễn. Mà Thiên Đế cuối cùng đã trở thành Phong Cửu U hiện tại.

Xuất thân Phong Cửu U đặc thù, đã định trước hắn quật khởi tại Thế giới Đại Diễn cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn. Bởi vì ở trong mắt Phong Cửu U, một cái Thế giới Đại Diễn không đáng kể chút nào, chân chính đáng để cho hắn lưu ý, vẫn là cái nhiệm vụ mà Chân Lý Đại Đế giao xuống kia.

Sau khi cảm thụ xong quá khứ của Phong Nguyệt Hề, thần sắc của Ninh Tiểu Xuyên cũng dần dần bình tĩnh trở lại. Hiện tại hắn gần như đã biết đại khái tất cả bí mật năm xưa. Cho nên đối với ân oán giữa Phong Nguyệt Hề và Phong Cửu U, hắn cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.

Hiện tại điều duy nhất khiến hắn cảm thấy hiếu kỳ, cũng chỉ còn lại có cái nhiệm vụ mà Chân Lý Đại Đế đã giao cho Phong Nguyệt Hề lúc trước. Cái nhiệm vụ này rốt cuộc là gì? Lại có thể khiến cho Phong Cửu U trực tiếp xuất thủ với Phong Nguyệt Hề? Hơn nữa còn cam nguyện mạo hiểm triệt để tử vong, một lần nữa chuyển thế trọng sinh?

Nhìn lại Phong Nguyệt Hề đang nằm trong ngực mình, Ninh Tiểu Xuyên còn chưa kịp hỏi, nàng đã yếu ớt mở miệng:

- Ngươi hẳn là đã đoán được, nhiệm vụ lúc trước Tổ tiên giao cho ta, chính là truyền thừa bí mật của lực Thế giới đi xuống. Nếu bản thân ta có thể đạt được lực Thế giới tự nhiên là tốt nhất. Nếu không được, liền để cho ta bồi dưỡng ra một gã thiên tài có được lực Thế giới!

- Mặc dù thiên phú của Phong Cửu U vô cùng tốt, nhưng lúc đó hắn đã tu luyện tới đại thành, không thể lại có được lực Thế giới nữa. Cho nên ta mới nói bí mật này cho hắn biết, muốn hắn giúp ta cùng tìm kiếm nhân tuyển thích hợp để truyền thừa lực Thế giới. Nhưng không ngờ…

Phong Nguyệt Hề quả thật không ngờ thiên phú của Phong Cửu U so với nàng tưởng tượng còn kinh người hơn. Cho nên nàng bị Phong Cửu U ám toán mà chết, còn Phong Cửu U thì chuyển thế trùng tu, rốt cuộc trở thành kẻ thừa kế lực Thế giới chân chính.

Đoạn dĩ vãng này khiến cho Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa kinh ngạc, hỏi:

- Nói như vậy, lực Thế giới này chẳng phải là cực kỳ quan trọng sao? Tiền bối có biết vì sao Chân Lý Đại Đế lại muốn truyền thừa lực Thế giới này xuống không?


Phong Nguyệt Hề chậm rãi nói:

- Tồn tại của lực Thế giới tự nhiên là cực kỳ quan trọng. Bởi vì lực Thế giới này chính là lực lượng đặc thù do Tổ tiên đặc biệt sáng tạo ra, dùng để cứu vớt thế giới này!

- Cứu vớt thế giới này? Tiền bối có thể nói minh bạch một chút hay không?

Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc hỏi. Ngữ khí Phong Nguyệt Hề thoáng biến hóa, nói:

- Tu vi của Tổ tiên cực kỳ kinh người, gần như đã đạt tới cảnh giới nhìn thấu thiên địa. Cho dù là những Tiên Linh đã đạt tới Bỉ Ngạn kia, ở phương diện này cũng không bằng được Tổ tiên! Bởi vậy, có lẽ là trước đây Tổ tiên đã cảm giác được thế giới này đang ẩn chứa nguy cơ. Mà một khi nguy cơ này bạo phát, toàn thể thế giới cũng sẽ vì vậy mà bị hủy diệt. Bởi vậy, từ rất lâu trước đây, Tổ tiên cũng đã bắt đầu nghĩ biện pháp cứu vãn cỗ nguy cơ này!

Ninh Tiểu Xuyên cúi đầu nhìn Phong Nguyệt Hề, lẳng lặng lắng nghe. Phong Nguyệt Hề dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục nói:


- Vừa rồi khi ngươi tiến vào Pháp Tắc Bản Nguyên Hỗn Độn Trường Hà này, có cảm giác được cái gì đặc biệt không?

- Cảm giác được cái gì đặc biệt trong Pháp Tắc Bản Nguyên Hỗn Độn Trường Hà?

Cặp mày Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu lại, sau khi trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:

- Mặc dù Pháp Tắc Bản Nguyên Hỗn Độn Trường Hà này tạo ra cảm giác là đã cực kỳ hoàn mỹ, gần như đại biểu cho Quy tắc cực hạn của một thế giới. Nhưng trong đó tựa hồ lại thiếu khuyết một chút Quy tắc Bản Nguyên phương diện hủy diệt. Ví dụ như Pháp tắc Diệt Thế Đạo mà ta tu luyện. Nếu không phải ta đã tu luyện qua Pháp tắc Diệt Thế Đạo, sợ rằng căn bản không thể cảm giác được điểm ấy!

- Ngươi nói không sai! Đây chính là cỗ nguy cơ đó!

Phong Nguyệt Hề gật gật đầu, nói.