Lô Sơn thuộc dãy núi trong Quỷ Mộng Hoang Lâm, là một tòa núi lửa đang hoạt động.

Miệng núi lửa quanh năm có hỏa diễm thiêu đốt, thậm chí ngẫu nhiên phun trào nham thạch nóng chảy. Thế nhưng, những nham thạch nóng chảy này lại không phải nham thạch nóng chảy bình thường, trong nham thạch có ẩn chứa một lượng lớn Huyền thạch, Địa Tâm Huyền Thiết, Viêm Cương,… Những loại khoáng thạch này đều là bảo vật dùng cho luyện khí, luyện dược, cho nên có rất nhiều Dưỡng Tâm Sư và Luyện Khí Sư đều tập trung ở nơi này.

Dần dần, nơi này cũng biến thành một nơi Thánh Địa của Tam Sư Võ Viện, ngay cả viện cung Võ Viện cũng được xây dựng gần Lô Sơn, thuận tiện cho đệ tử tiến vào Lô Sơn tìm kiếm trân bảo khoáng thạch.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên và Ngự Thiến Thiến đi tới địa vực Lô Sơn này, vừa tiến vào viện cung Tam Sư Võ Viện, liền gặp được Phó viện chủ Lý Đán.

Ninh Tiểu Xuyên lần đầu tiên chính thức dò xét vị Phó viện chủ này, tóc tai rối tung, trên mặt đầy râu ria, áo choàng trên người cháy đen, cũng không biết đã bao lâu chưa giặt.

Người này thực sự không giống một vị Phó viện chủ chút nào, nếu như đi trên đường lớn, chắc chắn sẽ bị người khác cho rằng là một lão khất cái.

Khó trách biệt danh của hắn lại là “Lý lôi thôi”, thật đúng là tên như ý nghĩa.

Ninh Tiểu Xuyên chắp tay cúi đầu, nói:

- Đa tạ ân cứu mạng của Phó viện chủ đại nhân, Ninh Tiểu Xuyên suốt đời khó quên.

- Không có gì, không có gì, việc nên làm thôi.

Lý Đán cẩn thận đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một phen, khẽ gật đầu, nói:

- Ừm, không tệ, tu vi thân thể không đơn giản, nhanh như vậy mà khôi phục được bảy tám phần thương thế rồi, nếu là người khác, e rằng còn phải nằm trên giường thêm mấy ngày.

Ninh Tiểu Xuyên lại lần nữa cúi đầu cảm tạ:

- Đa tạ Phó viện chủ đại nhân đã ban trung cấp đan.

- Không có gì, không có gì, Hổ Khí trung cấp đan là do những loại Huyền dược như Long Hổ Thảo, Hỏa Hổ Cốt, Băng Tâm Tuyền luyện chế mà thành, trong số trung cấp đan cũng được xem như đỉnh cấp, trên thị trường ít nhất cũng có thể bán được 2000 vạn đồng tiền nhỏ, 2000 vạn đồng tiền nhỏ a.

Lý Đán mỉm cười, chìa cái tay đầy nếp nhăn ra.

Ngự Thiến Thiến nhíu mày, hỏi:

- Phó viện chủ đại nhân, ngài có ý gì đây?


Lý Đán cười rất chân thành, đáp:

- Phó viện chủ của Thiên Đế học cung không có lương bổng, nhưng luyện dược của Dưỡng Tâm Sư lại tiêu hao rất nhiều tài nguyên, mỗi một viên Huyền đan đều là tâm huyết của Dưỡng Tâm Sư. Hôm nay ta dạy cho các ngươi một bài học, thân là một Dưỡng Tâm Sư ưu tú, đầu tiên phải quý trọng thành quả lao động của mình, mỗi một viên Huyền đan đều là mồ hôi sương máu, tuyệt đối không thể tùy ý chà đạp.

Lý Đán lại chìa tay ra.

Ninh Tiểu Xuyên giật mình tỉnh ngộ, liếc nhìn Ngự Thiến Thiến một cái, thầm cười khổ, đáp:

- Đa tạ Phó viện chủ đại nhân đã dạy bảo, đây là 2000 vạn đồng tiền nhỏ, xem như bù đắp tiền Hổ Khí trung cấp đan của Phó viện chủ đại nhân.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra 200 khối bạc lớn ở trong túi Càn Khôn ra, đặt trên bàn.

Trên người Ninh Tiểu Xuyên có tổng cộng tám ức đồng tiền nhỏ, vốn định dùng để chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh, thế nhưng chuyện này cuối cùng không thành, cho nên đành phải tạm thời cất lại số tiền này.

Có thể nói, bây giờ Ninh Tiểu Xuyên cũng tương đối giàu có.

Lý Đán nhìn chằm chằm 200 khối bạc lớn trên bàn, trong mắt phản chiếu bạc quang, khẽ mím môi, nghiêm túc nói:

- Tiểu Xuyên, ngươi cảm thấy Phó viện chủ là loại người nhỏ mọn vì một viên trung cấp đan mà làm khó ngươi sao? Ta không có nhỏ mọn như vậy, đây chẳng qua là phương thức giáo dục của ta, giáo dục đệ tử phải quý trọng thành quả lao động của mình.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phó viện chủ, nếu không thì ta lấy…

Lý Đán chợt xua tay, tiếp tục nói:

- Chẳng qua, ngươi đã lấy ra 200 khối bạc nhỏ rồi, chứng tỏ ngươi vẫn có tư tưởng giác ngộ, ừm, ta thân là Phó viện chủ, nên làm gương cho các ngươi, thu nhận nó vậy.

Lý Đán vung tay một cái, 200 khối bạc nhỏ đã bị thu vào trong túi Càn Khôn của hắn.

Ngự Thiến Thiến hít sâu một hơi, nói:

- Phó viện chủ, Ninh Tiểu Xuyên đến đây để nhận bảo vật được ban thưởng trong Tỷ thí Nhập học.

Phó viện chủ lấy ra một cái hộp ngọc hình vuông, dài chừng một xích, bên trên thỉnh thoảng nổi lên từng tia hàn khí, đưa cái hộp ngọc cho Ninh Tiểu Xuyên.


Ninh Tiểu Xuyên mở hộp ngọc ra, bên trong lập tức phát ra một luồng bạch quang chói mắt, Huyền Khí nồng đậm tuôn tràn.

Gần như chỉ từ Huyền Khí phát ra, Ninh Tiểu Xuyên đã cảm thấy huyết dịch trong cơ thể sôi sục lên rồi.

Đây là một viên đá màu trắng, phát sáng rực rỡ, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện viên đá này có trạng thái như chất lỏng, từng sợi Huyền Khí không ngừng lưu động, bày ra đủ hình thái thiên kỳ bách quái.

- Huyền thạch thượng phẩm.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên lập tức khiếp sợ.

Một viên Huyền thạch hạ phẩm đã có thể bán được 10 vạn đồng tiền nhỏ, đủ cho một nhà bình thường sống dư dả mười năm.

Mà Huyền thạch thượng phẩm thì lại càng trân quý hiếm có, tinh khiết gấp trăm lần Huyền thạch hạ phẩm, bên trong không chỉ chứa đựng Huyền Khí, mà quan trọng nhất là Võ giả còn có thể trực tiếp hấp thu Huyền Khí bên trong Huyền thạch, chuyển hóa thành Huyền Khí Võ Đạo cho bản thân.

Huyền thạch hạ phẩm và Huyền thạch trung phẩm thì không có được năng lực như vậy.

Nói cách khác, Võ giả đạt được Huyền thạch hạ phẩm hoặc Huyền thạch trung phẩm thì căn bản không thể hấp thu được, chỉ có thể bán đi, để Dưỡng Tâm Sư luyện dược, hoặc để Luyện Khí Sư luyện chế Huyền Khí.

Nhưng Võ giả đạt được Huyền thạch thượng phẩm, thì lại có thể trực tiếp hấp thu Huyền Khí bên trong Huyền thạch, có thể tăng tốc độ tu luyện lên gấp ba lần.

Huyền thạch thượng phẩm đối với Võ giả mà nói, chính là chí bảo.

Một viên Huyền thạch thượng phẩm xuất hiện, nhất định sẽ khiến cho không ít Võ giả chém giết nhau, thậm chí có thể trở thành bi kịch diệt tộc phá gia.

Đương nhiên, giá cả của Huyền thạch thượng phẩm cũng cao đến mức bất thường, Huyền thạch thượng phẩm bình thường đã có thể bán được 10 ức đồng tiền nhỏ, cũng tương đương 10 vạn lượng lưu ly.

- Thiên Đế học cung quả thật xa xỉ, không ngờ lại ban thưởng cho hạng hai một viên Huyền thạch thượng phẩm, đây chính là bảo vật mà ngay cả Võ Tôn cũng phải động tâm a.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ như vậy, đồng thời cũng thoáng liếc nhìn Phó viện chủ.

Một Phó viện chủ vì 2000 đồng tiền nhỏ mà giảng một đống đạo lý với Ninh Tiểu Xuyên, bây giờ lại không hề có chút hứng thú nào đối với Huyền thạch thượng phẩm, thậm chí còn không thèm liếc mắt nhìn một cái.

Nếu như vị Phó viện chủ này thật sự là một người tham tài, nhất định đã nuốt riêng Huyền thạch thượng phẩm của Ninh Tiểu Xuyên rồi, mà Ninh Tiểu Xuyên thì tất nhiên cũng không dám khiêu chiến với một vị Phó viện chủ, chỉ có thể ngậm quả đắng này, nhưng trên thực tế, đối phương lại không làm như vậy.


Vị Phó viện chủ này quả thật là một người nguyên tắc. Tiền thuộc về mình thì một xu cũng không thể thiếu. Còn tiền không thuộc về mình, thì ngay cả một xu cũng không lấy.

Phó viện chủ nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi phải sử dụng viên Huyền thạch thượng phẩm này thật cẩn thận, đối với ngươi mà nói, có lẽ nó sẽ có công dụng rất lớn.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phó viện chủ ám chỉ là dùng nó để dung luyện Chân Đỉnh ư?

Phó viện chủ lập tức trở nên nghiêm túc,nói:

- Thiên phú của ngươi tại phương diện Dưỡng Tâm thuật rất cao, tuổi còn trẻ đã trở thành Dưỡng Tâm Sư trung cấp, tương lai rất có thể trở thành Dưỡng Tâm đại sư. Nhưng muốn trở thành Dưỡng Tâm đại sư, thì nhất định phải dung luyện ra Chân Đỉnh.

Dưỡng Tâm đỉnh bên trong Tâm khiếu của Ninh Tiểu Xuyên, chính là do Huyền dược tạo thành, chỉ có thể gọi là “Tâm Đỉnh”.

Nhưng Dưỡng Tâm đỉnh này cực kỳ không ổn định, tối đa thì chỉ có thể luyện chế ra Trung Cấp Đan.

Chỉ dựa vào Dưỡng Tâm đỉnh thì không thể luyện chế ra được Huyền đan cấp bậc cao hơn.

Lúc này, Dưỡng Tâm Sư trung cấp nhất định phải tìm kiếm tài liệu, đúc luyện thành dược đỉnh chính thức, dược đỉnh do kim, thạch, thiết,… luyện thành mới được gọi là “Chân Đỉnh”.

Chỉ có Dưỡng Tâm đỉnh trong cơ thể và Chân Đỉnh ở bên ngoài hòa hợp làm một thể, thì mới có thể trở thành Dưỡng Tâm đại sư, luyện chế ra được Huyền đan càng trân quý hơn so với Trung Cấp Đan.

Đạt tới cảnh giới Dưỡng Tâm đại sư, lúc luyện đan có thể đưa dược đỉnh ra khỏi cơ thể, lợi dụng “ngoại hỏa” mà luyện chế. Sau đó có thể thu dược đỉnh vào trong cơ thể, dùng “tâm hỏa” để dưỡng đan.

Có thể nói, đạt tới cảnh giới Dưỡng Tâm đại sư, thì mới có thể xem là từng bước tiến xa trên con đường Dưỡng Tâm luyện đan, có địa vị hô phong hoán vũ trong giới Dưỡng Tâm Sư, thậm chí là toàn bộ giới Võ Đạo.

Mà Dưỡng Tâm Sư trung cấp muốn “dung luyện Chân Đỉnh”, thì nhất định phải có một viên Huyền thạch thượng phẩm.

Cho nên, Phó viện chủ nói như vậy, chính là muốn Ninh Tiểu Xuyên giữ lại viên Huyền thạch thượng phẩm này, để tương lai chuẩn bị tấn chức Dưỡng Tâm đại sư.

Phó viện chủ lấy ra một cái hộp gỗ, cầm trong tay, tiếp tục nói:

- Lần này xem như ngươi đã giành được thể diện cho Tam Sư Võ Viện chúng ta, đoạt được thành tích hạng hai, bây giờ Tam Sư Võ Viện và rất nhiều đệ tử đều vì ngươi mà vẻ vang. Rất nhiều nữ đệ tử đã si mê ngươi, đây cũng là một loại vinh quang. Tam Sư Võ Viện chúng ta cũng định ban thưởng cho ngươi một kiện bảo vật, mở ra xem đi!

Ninh Tiểu Xuyên nhận lấy hộp gỗ, hộp gỗ này không phải dùng vật liệu bình thường tạo thành, mà là một loại Huyền Linh mộc.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ mở hộp gỗ ra, bên trong lập tức tản mát ra mùi dược nồng đậm, trong hộp gỗ có một cây linh chi màu trắng, lá như đám mây, thân như bạch ngọc.


- Huyền dược thất phẩm, Ngọc Chi.

Ninh Tiểu Xuyên cực kỳ kích động, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Huyền dược quý báu như vậy, đối với Dưỡng Tâm Sư mà nói, đây quả thực là báu vật vô giá.

Ngọc Chi còn được gọi là “Ngọc dược”, sinh trưởng trong ngọc thạch, hấp thu tinh hoa của ngọc thạch mà thành.

Trong ngọc thạch, ngay cả ngọc tinh còn rất khó sản sinh ra, càng không nói đến sản sinh ra Ngọc Chi.

Cho nên, Ngọc Chi quý hiếm vô cùng, Ngọc Chi có thể sinh trưởng được 700 năm thì lại càng ít.

- Đa tạ Phó viện chủ.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức thu Ngọc Chi và Huyền thạch thượng phẩm vào trong túi Càn Khôn.

Phó viện chủ khẽ gật đầu, biểu lộ vẫn nghiêm túc như trước, nói:

- Lần này ngươi và Danh Dương hòa nhau, đều đứng vị trí thứ hai, nhưng ngươi ngàn vạn lần không được kiêu ngạo, một năm sau, ngươi và Danh Dương sẽ tái chiến một trận, đến lúc đó sẽ quyết định thắng bại chính thức. Người nào thắng, có thể tiến vào trong Thiên Cung tu luyện bảy ngày. Có lẽ ngươi cũng biết tiến vào Thiên Cung tu luyện bảy ngày là có ý nghĩa như thế nào rồi. Ý tứ chính là ngươi có thể bỏ xa những đệ tử cùng thế hệ bảy năm.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta nhất định sẽ toàn lực tranh thủ cơ hội này.

Phó viện chủ khẽ nâng mí mắt lên, nói:

- Đương nhiên, cũng không phải chỉ có Khôi thủ mỗi kỳ mới có tư cách tiến nhập Thiên Cung tu luyện, vẫn có thể thông qua một vài biện pháp khác để tiến vào Thiên Cung, chẳng qua là rất khó mà thôi.

- Còn có thể thông qua biện pháp khác để tiến vào Thiên Cung tu luyện?

Hai mắt của Ninh Tiểu Xuyên lập tức tỏa sáng, liền biết rõ Phó viện chủ đang muốn nhắc nhở mình.

Thử nghĩ mà xem, nếu như Ninh Tiểu Xuyên có thể tiến vào Thiên Cung tu luyện một ngày trước khi quyết chiến với Danh Dương, như vậy thì chẳng khác nào có nhiều hơn một năm tu luyện, lúc quyết chiến sẽ càng chiếm được nhiều tiện nghi hơn.

Phó viện chủ lại nói:

- Trong Thiên Đế học cung, có ba cách để tiến vào Thiên Cung tu luyện. Phương pháp thứ nhất, đương nhiên chính là trở thành Khôi thủ một kỳ, có thể vào Thiên Cung tu luyện bảy ngày, đây là phương pháp đơn giản nhất, đương nhiên cạnh tranh cũng lớn nhất, cứ năm năm mới có một người đạt được tư cách này.

- Phương pháp thứ hai, vượt ải Thông Thiên Kiều (*), mỗi khi vượt qua một tầng Thông Thiên Kiều, sẽ được tiến vào Thiên Cung tu luyện một ngày.

(*) cầu

- Ngươi ngàn vạn lần đừng cho rằng vượt ải Thông Thiên Kiều là chuyện đơn giản, tân sinh mới nhập học, e rằng không có mấy người có thể vượt qua tầng thứ nhất của Thông Thiên Kiều đâu. Tân sinh có thể vượt qua được tầng thứ nhất của Thông Thiên Kiều, cũng đã được xem là tuyệt đỉnh thiên tài rồi.