Hyun với cơ thể đầy dấu vết ám muội, bất lực ngồi ôm mặt trên giường nhìn người đàn ông vẫn còn ngủ say bên cạnh.

Xung quanh họ là tàn cuộc của chiến trường tình ái.

Quần áo nằm ngổn ngang, vất vưởng trên mặt đất.

Trong không khí còn nồng đượm hương vị kích thích.
Hyun thở dài một cách chán nản.

Mọi ngày cô đảm nhiệm vai trò là trợ lý kiêm vệ sĩ của phó tổng giám đốc Mặc, công việc không phải tương đối là dễ dàng.

Lại cộng thêm tính chất công việc cần phải có một cơ thể khỏe mạnh, Hyun mỗi ngày đều dành nhiều thời gian cho việc rèn luyện thể chất, thể dục thể thao.
Thể dục thể thao với tần suất dày và cường độ cao, cơ thể và nồng độ Adrenaline cũng sẽ ở mức rất cao, khiến cho nhu cầu chuyện chăn gối là điều không thể thiếu.

Cũng vì lẽ đó, Hyun tự cho mình một cuộc sống buông thả và phóng túng.

Người khác dị nghị thế nào, cô vốn không để lọt vào tai.
Đêm qua Hyun đến quán ba vốn muốn tìm một người bạn tình để giải khuây, lại có men rượu kích thích nên rất hưng phấn.

Cô nhớ là, cô đã thành công lôi kéo một người đàn ông.

Ánh mắt Hyun ngỡ ngàng nhìn nam nhân kia, giờ đây khi đầu óc vô cùng tỉnh táo.

Cô mới nhận thức rõ mình đã chọc vào đâu.

Người đàn ông này là Thế Hoàng, chiến hữu thân cận cùng Tào Dịch Thiên vào sinh ra tử.

Như thế nào trùng hợp lại là anh ta?
Bức bối quá, nhưng cũng đành chịu.

Hyun nhặt quần áo mặc lại.

Thế mà, Thế Hoàng đột nhiên mở mắt nhìn chằm chằm vào người Hyun, khiến động tác của cô khựng lại.

-"Đêm qua cứ xem như là một đêm vui vẻ, anh tình tôi nguyện.


Đừng bận lòng vì tôi"
Lắng nghe lời nói vô vị của Hyun.

Thế Hoàng cảm thấy uất ức, sau vài giây ánh mắt long lanh ánh nước.
-"Không chịu! Bắt đền đi! Em đã hủy đi đời trai trong trắng của anh rồi.

Vậy mà con người nào đó lại phũ phàng chối bỏ sạch sẽ, không thèm chịu trách nhiệm.

Sao em nỡ lòng nào có thể đối xử với anh như vậy?"
Thế Hoàng nằm rúc trong chăn, tỏ vẻ ủy khuất tội nghiệp.

Hyun có chút khó xử.
-"Anh không nhất thiết phải đặt nặng vấn đề này.

Như tôi đã nói, chúng ta là vui chơi qua đường một cách tự nguyện, không nên ràng buộc lẫn nhau"
-"Không chịu đâu! Anh muốn em chịu trách nhiệm"
Hyun gạt tay anh ra, dứt khoát đứng lên rời khỏi phòng.

Thế Hoàng bỗng dưng ngồi dậy, để lộ thể hình săn chắc tiêu chuẩn, nở nụ cười ma mị đầy gian trá.
-"Ăn sạch người ta rồi còn muốn chạy? Hyun à! Em coi thường Thế Hoàng này quá rồi..."
Em cứ trốn đi.

Anh vẫn có cách khiến em hết đường chối cãi!
***
9 giờ 20 phút
Tập đoàn Mặc Thị....
Phòng họp hội đồng tập trung rất nhiều người.

Giám đốc Marketing đang báo cáo về tiến độ quảng bá sản phẩm mới trên thị trường.

Sau khi phần báo cáo kết thúc, một tràng pháo tay nồng hậu tuyên dương vang lên, kế tiếp đó vào thời gian giải lao.
Hyun đứng bên cạnh Bella, kĩ lưỡng xem xét lại văn bản cuộc họp.

Bella ngồi bắt chéo chân, thong thả lướt một vài bài báo.

Swan chính thức công khai bạn trai bá đạo tổng tài với truyền thông! Bên người tình mới, nữ ca sĩ xinh đẹp ngày càng trưởng thành và chín chắn hơn trong chuyện tình yêu!

Thị trường chuyển nhượng mùa hè ghi nhận sự biến động lớn, Peky Regardnio trở thành cầu thủ trẻ tuổi đắt giá nhất lịch sử bóng đá với mức phí chuyển nhượng khoảng gần nửa tỷ euro khi cập bến bến đỗ mới, khả năng anh sẽ là siêu tiền đạo lợi hại nhất của Ngoại Hạng Anh và đội bóng thành Manchester!
Tập đoàn tài phiệt Andor ngày càng khẳng định vị thế anh cả của thương giới, đủ sức chi phối nền kinh tế Mỹ!
Những bài báo sốt dẻo liên tục được cập nhật.

Trong lúc Bella mải mê đọc báo, bên ngoài một người đàn ông đột ngột xông vào.

Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh ta.
-"Chị hai! Em muốn gặp chị"
Bella tròn mắt nhìn Thế Hoàng đang đứng trước mặt mình.

Đôi lời muốn nói như bị nghẹn lại.
-"Thế Hoàng! Cậu tới đây làm gì?"
-"Em muốn bắt đền!"
-"Tôi có thiếu nợ gì cậu sao?"
-"Không có! Chị hai không có thiếu nợ em.

Mà là người của chị hai đó, trợ lý Hyun!"
Thế Hoàng cùng Tào Dịch Thiên là đồng đội vào sinh ra tử, nghĩa nặng tình thâm.

Thế Hoàng mất cha mẹ từ nhỏ, trở thành trẻ mồ côi, lang thang phiêu bạt khắp chốn giang hồ.

Sau này anh tình cờ gặp lão đại, một đại ma vương băng lãnh khét tiếng, lão đại chẳng những không khi dễ, còn hết lòng giúp đỡ anh.

Vì cảm kích, Thế Hoàng đã tình nguyện trở thành người anh em tâm đắc của lão đại, cùng anh xưng bá kiêu hùng.
Với Thế Hoàng, Tào Dịch Thiên giống một người anh trai của anh hơn.

Vậy nên, có đôi lúc, Thế Hoàng thân thiết gọi Tào Dịch Thiên một tiếng "anh hai".

Cho nên lúc này, Thế Hoàng gọi Bella là "chị hai" cũng không có gì quá đáng.
Bella ngờ nghệch, biểu cảm đa nghi trừng mắt với Hyun.

Trông thấy tình cảnh trước mắt chị hai sẽ bảo vệ mình, Thế Hoàng cảm thấy hả hê biết nhường nào.

-"Chị hai! Hyun quá đáng lắm! Cô ấy đã làm ra chuyện có lỗi với em, lại chối bỏ phũ phàng làm em rất tổn thương.


Chị hai nhất định phải làm chủ cho em"
Thế Hoàng bất chấp liêm sỉ, nói những lời ngả ngớn như thế.

Cả phòng hội đồng phút chốc xì xầm.

Tình tiết này giống với tình huống cẩu huyết trong các tiểu thuyết ngôn tình.

Nhưng sao mà nó lạ thế? Lời thoại rất hay, nhưng vai vế không phù hợp.
-"Chị hai! Hyun đã chà đạp tấm thân chưa một lần đò này của em.

Em muốn cô ấy phải chịu trách nhiệm.

Nếu không, em sẽ nằm lì ở đây ăn vạ cho tới khi nào được thì mới thôi"
Thế Hoàng mưu mô xảo trá.

Đúng thật là: thượng bất chính, hạ tắc loạn.

Chủ nào thì tớ nấy.

Mấy anh chị đây chính là học tập lẫn nhau đi.
Hyun cúi gầm mặt, sắc mặt đỏ bừng.

Một phần vì ái ngại, một phần vì cảm thấy xấu hổ không nói nên lời.
-"Hyun! Làm người lớn thì phải hiểu luân thường đạo lý.

Đã làm sai, lẽ tất nhiên phải chịu trách nhiệm".

Bella giảng giải cho Hyun.

Cô biết tính tình ngang ngạnh của cô trợ lý này, chỉ muốn khuyên nhủ để cô ấy hiểu.

Vì Hyun là trợ lý của Bella, cũng ảnh hưởng ít nhiều đến vị thế của cô trong mắt nhân viên.
-"Phó tổng giám đốc Mặc! Tôi không có làm gì sai"
-"Không sai thì làm sao người ta lại đích thân tìm tới cửa?"
-"Cái này..."
Bella thẳng thừng bẻ lái về phía Hyun, muốn mượn cơ hội này chọc ghẹo Hyun một chút.
-"Anh...đi theo tôi!"
Hyun tiến bước, kéo lấy tay Thế Hoàng lôi ra ngoài.

Chà chà, trợ lý Hyun thường ngày nghiêm túc làm việc, là mẫu người tiêu chuẩn của cánh đàn ông trong công ty.


Người như vậy mà không ngờ, trên phương diện tình yêu lại táo bạo như vậy.

Đến nỗi con nhà người ta phải tìm đến tận công ty để hỏi cho ra lẽ nữa cơ.

Hyun kéo theo Thế Hoàng đến phòng nghỉ ngơi riêng tư của cô.

Vừa buông tay, quay người lại, anh ta từ phía sau đã kịp lấn tới, hai cánh môi chạm nhau trong vô vàn đắm đuối.
Hyun mở to mắt nhìn khuôn mặt phóng đại vô sỉ trước mặt, cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng làm thế nào cũng vô ích.

Mới vừa nãy thôi, anh ta trước mặt bao nhiêu người làm ra bộ dáng yếu đuối nhu nhược kia.

Trông có vẻ vô hại biết bao nhiêu.

Vậy mà bây giờ chớp nhoáng một cái, liền đè cô vào bức tường hôn sâu kịch liệt.
Tiếng âm thanh va chạm vang dội trong không gian, tưởng chừng có thể khiến người người đỏ mặt.
Thế Hoàng đẩy ngã Hyun xuống nền đất, mỉm cười mị hoặc nhìn cô với ánh mắt của kẻ bị sa vào lưới tình.
-"Hyun à! Anh đã cho em cơ hội để em chịu trách nhiệm với anh, nhưng em từ chối như thế cũng không thể trách anh được.

Còn bây giờ mới là màn đặc sắc nhất, quyền chủ động trở về tay anh, anh sẽ khiến em phải mở miệng cầu xin anh chịu trách nhiệm".

Thế Hoàng miệng vừa nói, hai tay lưu loát tự cởi quần áo trước mặt Hyun.
Hyun há miệng, không tin vào mắt mình, mặt đỏ bừng bừng.

Trong đầu nảy sinh ý đồ chạy trốn, chưa kịp làm gì đã bị Thế Hoàng đoán được mà nhào tới, khống chế cô nằm dưới thân.
-"Ở đây là công ty, anh đừng hòng làm bậy"
Lời đe dọa vừa rồi với Thế Hoàng, chỉ là gió thổi qua tai.

Anh cởi phăng áo sơ mi công sở của Hyun, cúi người xuống, đôi mắt chu du hôn lên chiếc cổ mảnh khảnh.

Dấu vết hoan lạc của đêm hôm qua vẫn còn rõ, vậy mà giờ đây anh còn dùng kĩ thuật & paste, dấu hôn ngày càng đậm rõ và chi chít hơn.
Phút chốc, một cỗ nóng bức như luồng điện chạy dọc khắp người Thế Hoàng, mang theo xúc cảm nồng nhiệt, anh hít một hơi thật sâu, ghé xuống vành tai của Hyun mút nhẹ một cái.

Cất tiếng nói khản đặc.
-"Giúp anh một chút! Anh sẽ không làm em đau"
Sau câu nói đó, quấn quýt ngày càng sâu.

Hyun ban đầu kiên định chống trả, nhưng rồi cuối cùng cũng bị sự tấn công dồn dập của Thế Hoàng làm cho quay cuồng, tiếp nhận anh.

Triệt để, triệt để bị anh chinh phục.
....._•• to be continued ••_......