Hạ Tử Hy xoay người sang nhìn Mục Cảnh Thiên nói:

“Mục tổng, nếu anh tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực để tham gia cuộc thi này, nhưng nếu anh bày trò gian lận ở giữa, thì xin mời anh nhanh chóng đổi thí sinh khác tham gial” đọc full tại truyen/one. Cô tuyệt đối không muốn nhìn thấy quá nhiều thứ giả tạo xuất hiện trong cuộc thi này, nếu như vậy thì cuộc thi New Talent này đối với cô cũng không còn bắt kỳ ý nghĩa gì.

Nghe những lời này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Xem ra cô cũng rất có lòng tin vào bản thân!”

“Một cuộc thi nếu có lẫn quá nhiều thứ không sạch sẽ, nếu vậy thì tôi cũng không cần vì cuộc thi này nỗ lực!”

Hạ Tử Hy vô cùng chắc chắn nói.

Nghe câu nói này của cô, Mục Cảnh Thiên gật đầu:

“OK! Tôi sẽ mỏi mắt trông chờ vào thực lực của cô!”

“Cảm ơn Mục tổng!” Hạ Tử Hy nói.

“Thế nào, cùng nhau đi ăn chứ?” Mục Cảnh Thiên đột nhiên chuyền chủ đề.

“Không cần, tôi phải về nhài” Hạ Tử Hy không muốn tiếp tục cùng Mục Cảnh Thiên dùng cơm, tránh chọc giận tới Lăng Tiêu Vân.

Cô đã sớm khắc sâu bài học ngày hôm qua vào trong tim.

Đi một đàng khôn một dặm, cô chính là người sẽ khắc ghi từng bài học trong tim.

“Nhưng cô vẫn chưa ăn cơml”

“Đồ ăn chú Lý chiêu đãi tôi cũng đã ăn không ít, hiện tại không cảm thấy đói, anh tự mình đi ăn đi, tôi đột nhiên có linh cảm sáng tác, muốn quay trở về tiếp tục thiết kế!” Hạ Tử Hy nói.

Nói đến đây, Mục Cảnh Thiên liền quay đầu lại nhìn cô, giống như đang dò xét xem lời cô vừa nói là thật hay giả.

Cuối cùng, Mục Cảnh Thiên gật đầu, khởi động xe, sau đó đưa cô về nhà.

Cho đến khi đến trước dưới lầu tiểu khu, đọc full tại truyen88.net, Hạ Tử Hy cũng không cho Mục Cảnh Thiên bắt cứ cơ hội nào để tiếp cận gần cô, trực tiếp mở cửa xe rời khỏi.

“Mục tổng, anh lái xe cẩn thận, tôi đi trước!” Hạ Tử Hy cười nhạt rồi nói.

Ánh mắt Mục Cảnh Thiên dò xét người phụ nữ trước mặt, nếu cô càng trồn thì hắn càng muốn tiếp cận cô; nếu cô càng muốn tạo khoảng cách với hắn thì hắn càng cảm thấy thú vị.

Chỉ có điều hiện tại hắn cũng không muốn vội vàng ra tay với cô.

“Được!” Mục Cảnh Thiên nhéch môi, sau đó khởi động xe rời đi.

Nhìn anh ta dứt khoát rời đi như vậy, Hạ Tử Hy lập tức thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp bước lên lầu.

Sau khi trở về, lập tức thay một bộ đồ ngủ thoải mái, đơn giản chải lại mái tóc, liền bắt đầu ngồi trên thảm lót sàn bắt tay vào thiết ké.

Khuôn mặt nhỏ xinh xắn đeo một cặp mắt kiếng, nhìn có vẻ vô cùng tùy ý.

Bên cạnh đặt một chiếc máy tính đang mở, truyen one cập nhật mới nhất, không biết vì lý do gì, trong đầu Hạ Tử Hy cứ không ngừng nhớ lại những lời nói hôm nay của Mục Cảnh Thiên cũng như câu chuyện của chú Lý.

Cứ mãi chìm đắm trong những suy nghĩ đó, đột nhiên trong đầu cô hiện lên một cái tên.

Alexia…

Suy nghĩ một lát, Hạ Tử Hy vươn tay lên bàn phím máy tính, mở trang web tìm kiếm, không tự chủ được bắt đầu nhập cái tên đang hiện lên trong đầu.

Vừa bắt đầu nhập thông tin, không ngờ rằng lại xuất hiện nhiều tin tức như vậy.

Còn có ảnh chân dung của Alexia, là một người phụ nữ nước ngoài, rất ốm nhưng vô cùng xinh đẹp, vừa nhìn liền biết đó chính là một nữ cường nhân mạnh me.

Hạ Tử Hy lật xem tư liệu liên quan đến Alexia, vậy mà lại tình cờ phát hiện được một tin tức vô cùng quan trọng!

Ánh mắt của cô nhìn chằm chằm lên màn hình máy tính, sau đó tiếp tục tìm kiếm thêm tư liệu hình ảnh, một cách bất ngờ Hạ Tử Hy đã phát hiện ra một chỉ tiết.

Cũng chính ngay khoảnh khắc đó, trong đầu cô đột nhiên xuất hiện một ý tưởng.

Nhưng để xác định một lần nữa tính chính xác của tin tức này, cô tiếp tục tra cứu tư liệu trên mạng, cuối cùng vươn tay lấy điện thoại gọi cho Mục Cảnh Thiên.

Mục Cảnh Thiên lúc này cũng vừa bước đến trước cửa nhà, khi nhìn thấy số điện thoại của Hạ Tử Hy liền lập tức bắt máy: “Alol”

“Mục tổng!”

“Thế nào? Nhanh như vậy đã bắt đầu nhớ tôi rồi!”

Hạ Tử Hy không muốn để ý đến lời trêu chọc của anh ta, liền lập tức cướp lời: “Alexia có phải có một người con trai, nhưng không may mắn đã qua đời hay không?”

Nghe điều này, Mục Cảnh Thiên có chút im lặng, sau đó nói: “Hình như là như vậy!”

“Được! Tôi biết rồi!” không đợi Mục Cảnh Thiên trả lời, Hạ Tử Hy dứt khoát ngắt ngang điện thoại.

Mục Cảnh Thiên nhìn vào màn hình điện thoại, nhíu mày nhưng cũng không nói bất cứ điều gì, đôi môi từ từ nhéch lên.

Sau đó, Hạ Tử Hy dành thời gian cả một buổi tối để phác thảo sơ ý tưởng của mình.

Nhìn bản thiết kế mình tự tay vẽ ra, Hạ Tử Hy mỉm cười, mặc dù không biết bản thiết kế này có thành công hay không, nhưng đây tuyệt đối là bản thiết kế có ý nghĩa đối với cô.



Lúc này, Hạ Tử Hy cần thận từng chút một đem bảng giới thiệu thiết kế kẹp vào giữa tập hồ sơ, một đêm không chợp mắt, cô nhanh chóng sửa soạn sau đó lập tức đi đến công ty.

Hai người vậy mà lại tình cờ gặp nhau trong thang máy.

Nhìn thấy đôi mắt ửng đỏ của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhíu mày nói: “Sao vậy? Cô cả đêm không ngủ?”

“Đúng vậy!” Hạ Tử Hy gật đầu, “Vậy mà anh cũng có thể nhận ral”

“Nhìn đôi mắt của cô liền nhận ra!” Mục Cảnh Thiên nói.

Hạ Tử Hy im lặng, cũng không trả lời anh ta.

“Bản thiết kế như thế nào rồi?” Mục Cảnh Thiên vừa hỏi, lúc này thang máy liền mở ra, Hạ Tử Hy nhanh chóng lách người rời khỏi, “Mục tổng, anh yên tâm, bản vẽ thiết kế tôi nhất định sẽ giao nộp đúng hạn!” vừa nói, Hạ Tử Hy liền mỉm cười, xoay người bước đến phòng Thiết Kế.

Mục Cảnh Thiên lúc này vẫn đứng im trong thang máy, nhìn theo bóng lưng của cô không tự chủ được mà nhếch môi lên, hắn ta lúc này cũng rời khỏi thang máy, bước đến văn phòng làm việc của mình.

Hạ Tử Hy rất ít khi thức khuya, một đêm không nghỉ ngơi cô có chút chịu không nổi, cả người cứ xây xảm mặt mày.

Thật sự không thể tiếp tục gắng gượng được nữa, Hạ Tử Hy quyết định xuống lầu mua ít đồ ăn.

Ngay lúc này, có một bóng người lướt ngang qua cô để tiến vào công ty, cho đến khi nhìn thấy Hạ Tử Hy liền nhíu mày, vốn dĩ muốn tiến lên xem kĩ khuôn mặt của Hạ Tử Hy, nhưng hiện tại Mục Cảnh Thiên đang cần gấp bộ hồ sơ trong tay, nên bà không thể không nhanh chóng bước vào.

“Thiếu gia, tài liệu mà cậu cần!” trong văn phòng Tổng giám đốc, dì Lý nhìn Mục Cảnh Thiên nói.

Vừa nhìn thấy người đến là dì Lý, Mục Cảnh Thiên liền mỉm cười: ‘Cháu đã nói là sẽ sắp xếp tài xế quay về lấy tập hồ sơ này, dì còn cố ý đưa đến đây!”

“Dì không phải là sợ bọn họ tay chân vụng về sao?” Dì Lý nói, bà đối với Mục Cảnh Thiên vô cùng quan tâm dịu dàng mà chăm sóc.

Mục Cảnh Thiên cười nói: “Để cháu bảo tài xế đưa dì về!”

Dì Lý gật đầu, nhưng khi bà vừa bước đi, như đột nhiên nhớ ra điều gì liền nói, “Đúng rồi thiếu gia, cậu và cô chủ còn liên lạc với nhau không?”

Mục Cảnh Thiên đương nhiên biết cô chủ trong lời nói của bà là ai.

“Không có, sao vậy? Tại sao lại đột nhiên lại nhắc đến chuyện này?” Mục Cảnh Thiên nói.

Nhìn biểu cảm của Mục Cảnh Thiên, giống như thật sự không biết chuyện này, không lẽ lúc nãy là bà nhìn lầm người?

Dì Lý cũng không nói nhiều, chỉ cười rồi lắc đầu:

“Không có gì, vậy dì đi trước đây!”

“Được!” Mục Cảnh Thiên cũng không suy nghĩ nhiều.

Sau đó, dì Lý liền bước ra khỏi văn phòng.

Mục Cảnh Thiên vốn dĩ muốn tiễn bà, nhưng điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên.

Dì Lý liền một mình bước đến thang máy chuẩn bị đi xuống.

Vừa bước đến đại sảnh, Hạ Tử Hy lúc này cũng từ bên ngoài trở về, khi dì Lý nhìn thấy cô liền lập tức tiến lên phía trước, chỉ muốn xác định xem có phải là mình nhìn lầm không?

Cuối cùng, bà cũng không kiềm được lòng tò mò, liền tiến lên phía trước.

“Cô chủ?” lúc này một giọng nói vừa ấm áp nhưng lại mang ý dò sét từ sau lưng Hạ Tử Hy vang lên.

Cô chủ sao?

Nghe đến cách xưng hô này, Hạ Tử Hy lập tức quay người lại, sau khi nhìn rõ người đứng trước mặt mình liền lập tức ngây người.

“Dì Lý?” nói thật, có thể gặp dì Lý ở nơi này, cô cũng có chút bất ngờ.

“Cô chủ, đúng thật là cô rồi!” Dì Lý vừa cười vừa nói, khi gặp lại Hạ Tử Hy, bà vô cùng vui mừng, lần gặp mặt gần đây nhất cũng đã là chuyện của hai năm trước, lúc ấy khi Hạ Tử Hy rời đi, đã vô cùng xinh đẹp, nhưng không ngờ rằng xa cách hai năm, Hạ Tử Hy càng ngày càng có khí chất, khiến cho bà có chút nhận không ra.

Thời gian một năm khi cô ở Mục gia, sự quan tâm mà dì Lý dành cho cô, cho đến nay cô vẫn chưa hề quên, nhưng ngay giây phút này, cô chỉ cười gượng nói: “Dì Lý, cháu và Mục Cảnh Thiên đã ly hôn rồi, dì gọi cháu Tử Hy là được rồi!”

Nhắc đến chuyện này, dì Lý thoáng chần chừ, sau đó gật đầu nói: “Được, nhưng mà cô không phải đã rời đi rồi sao? Tại sao lại có mặt ở đây?” Dì Lý tò mò hỏi.

“Cháu…” Hạ Tử Hy lúc này chợt nhớ đến điều gì, liền nhìn dì Lý nói: “Dì Lý, có một việc này hiện tại giải thích rất phức tạp, sau này cháu sẽ giải thích kĩ với di, nhưng hiện tại dì phải giúp cháu việc này!”

Dì Lý chớp mắt ngạc nhiên, sau đó cười nói: “Có chuyện gì vậy?”

“Mục Cảnh Thiên không nhận ra cháu, dì có thể đừng nói với anh ta được không?”

Nghe đến đây dì Lý cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng cô gái trước mắt bà thật sự đã thay đổi quá nhiều, cậu chủ không nhận ra cũng là chuyện bình thường.

“Nhưng…”

“Dì Lý, cầu xin dì đó. Nếu như bị anh ta phát hiện, cháu nhất định sẽ sống không yên ồn!” Hạ Tử Hy năn nỉ.

Dì Lý đương nhiên biết chuyện xảy ra giữa hai người bọn họ, cuối cùng sau một hồi suy nghĩ liền gật đầu: “Được! Dì hứa với cháu, nhưng giấy không gói được lửa!” Dì Lý có ý nhắc nhở.

“Cháu biết mà, việc này cháu sẽ tự cân nhắc, cảm ơn dì!” Hạ Tử Hy vừa cười vừa nói. Dì Lý cũng cười theo cô. “Hai người đang nói gì?’ Ngay lúc này, giọng nói lạnh lùng của Mục Cảnh Thiên lập tức vang lên phía sau lưng hai người.