Khi tiếng trống trường vang lên, thầy dạy môn Toán còn cố gắng dạy thêm kiến thức một lúc, giao bài tập về nhà rồi mới cho nghỉ.
Vì phải ở lại trực nhật nên Lâm Yên Nhiên và Chương Tuyết Trình đã phân công công việc với nhau.

Trong lúc Chương Tuyết Trình quyét dọn thì Lâm Yên Nhiên đi múc nước và giặt khăn lau bảng.
Khi Lâm Yên Nhiên mang chậu và khăn đến bồn nước xử lí quay lại vì thấy Tống Tranh còn đang loay hoay gì đó.
Cô hỏi:
“Cậu sao lại ở đây?”
Tống Tranh ngoảnh người, thấy Lâm Yên Nhiên cũng không có phản ứng gì bất ngờ cả, chầm chậm trả lời:
“Đang tìm phòng giáo vụ”.
À, phải rồi, lúc chiều vào giờ ra chơi, lớp trưởng Vu Ứng Hải đã báo cho Tống Tranh đến phòng giáo vụ lấy đồng phục.
Nhưng từ lúc nãy giờ thì phòng giáo vụ đã khoá cửa chưa ta? Hình như trong trường ngoài những học sinh ở lại trực nhật thì chỉ còn bác bảo vệ thôi, chắc là khóa rồi.


Nhưng mà Lâm Yên Nhiên không chắc lắm.
Thế là cô giơ tay chỉ về một hướng bảo Tống Tranh đi thử, cũng không quên nhắc hắn rằng nếu phòng giáo vụ đóng cửa thì ngày mai đến lấy cũng được.
Một lúc sau, khi Lâm Yên Nhiên còn đang làm việc với Chương Tuyết Trình thì Tống Tranh quay lại lớp, mang theo một túi đồng phục và 1 lon Coca.
Lâm Yên Nhiên thầm suýt xoa trong lòng, may mà cô không bảo phòng giáo vụ đóng cửa rồi.
Khi thấy Chương Tuyết Trình còn ở, hắn nói:
“Không biết là có hai người, tớ chỉ mua một phần Coca, để tớ đi mua một lon nữa”.
Chương Tuyết Trình vẫy tay:
“Không cần, hôm nay tớ không uống nước có ga nữa.

Tớ phải dành bụng ăn cơm nữa”.
Thế là lon Coca vào bụng Lâm Yên Nhiên.
Tống Tranh cũng không về ngay mà ở lại giúp hai người dọn dẹp, rác cũng là do hắn đổ.
Tống Tranh này nhìn có vẻ thân thiện hơn bề ngoài.
Đến khi về sắp đến nhà, Chương Tuyết Trình mới tra hỏi Lâm Yên Nhiên, và Lâm Yên Nhiên đương nhiên rất nhanh đã khai ra hết.
Năm cuối cùng của cấp 2 nên đa số các học sinh đều nỗ lực học tập với mong muốn thi đậu trường cấp ba Thanh Tùng.
Số lượng học sinh cuối cấp của trường cấp hai Hướng Nhật thi đậu vào trường chuyên Thanh Tùng không ít nhưng số người bị loại cũng không kém.

Dù sao thì Thanh Tùng cũng là trường cấp ba hàng đầu khu vực.
Học sinh cuối cấp nhưng thời kỳ này nhà trường còn chưa tổ chức các lớp học buổi tối, chỉ cần kết thúc tiết cuối vào lúc năm giờ chiều là được về nhà.

Đương nhiên, cũng có một số người ngoại lệ.
Lớp 9A1 tuy là lớp chọn của trường nhưng không phải tất cả các học sinh đều có gia đình hoàn cảnh khá giả, hơn phân nửa lớp đều là học sinh nghèo vượt khó.
Có hôm, một bạn, một vài bạn hoặc thậm chí là cả nhóm sẽ ở lại trường giải quyết bài tập về nhà luôn vì nếu về nhà thì sẽ không có đèn để chiếu sáng, một bộ phận bọn họ còn phải làm việc phụ giúp cha mẹ nữa.

Hơn nữa, không phải ai cũng có đủ cha và mẹ.
Nhưng vì Hướng Nhật vẫn là một trường trọng điểm ở khu vực nên vẫn có nhiều đơn vị, tổ chức từ thiện giúp đỡ cơ sở vật chất và tài trợ cho các học sinh.
Phần lớn những học sinh có hoàn cảnh khó khăn trong lớp đều được miễn học phí và nhận được trợ cấp hàng tháng nhưng khoản tiền ấy không đủ để thay đổi hoàn cảnh của cả gia đình, chỉ là trợ giúp phần nào mà thôi.
Nên khi còn ngồi trên ghế nhà trường, còn có cơ hội đi học, nhiều học sinh đều không thể buông bỏ cơ hội này.

Học tập tốt không có nghĩa là luôn thành công, nhưng đó là một con đường dễ đưa chúng ta đến với thành công.
Đương nhiên, nếu xét về yếu tố tự thân phấn đấu, cơ hội thường chỉ dành cho người có chuẩn bị hoặc có năng lực.
Trong một thời gian ngắn, Tống Tranh cũng rất nhanh đã quen thuộc với mọi người trong lớp cũng có phần quen thuộc hơn, từ những người không quen biết đến thân thiết hơn, và quan hệ của hắn và cậu bạn Minh Trạch Dã ngồi cùng bàn có vẻ ổn nhất, dù sao thì Minh Trạch Dã cũng là người hoà đồng thân thiện.

Tuy Tống Tranh là kiểu người không nói nhiều nhưng cũng không bắt bẻ ai cả, thành tích tốt, ấn tượng cũng trở nên tốt hơn trong mắt mọi người.
Cuộc thi tháng thường sẽ diễn ra vào ngày mùng 5 và mùng 6 hàng tháng.

Trước cuộc thi tháng, cả trường sẽ phải tổng dọn vệ sinh một lần và tất cả những thành viên trong lớp đều phải vào cuộc, phải chùi dọn hết từ những ô cửa dính bụi đến sàn nhà, từ cuối lớp đến bục giáo viên.
Theo phân công nhiệm vụ, cả lớp sẽ chia thành ba tổ rồi tổ trưởng sẽ chia việc cho nhau.
Lâm Yên Nhiên và Chương Tuyết Trình cùng một tổ, Chương Tuyết Trình là tổ trưởng.
Công việc mà Lâm Yên Nhiên được chia chính là lau dọn khung cửa sổ thấp phía dưới, còn phần trên sẽ cho hai bạn trai khác chia nhau làm.
Sau khi Lâm Yên Nhiên lau dọn phần dưới xong, cô còn phải cùng Chương Tuyết Trình sẽ bảng thi đua ở cuối lớp nữa.
Chương Tuyết Trình không thành thạo chuyện vẽ tranh lắm, cô ấy mất công cả nãy giờ chỉ viết được hàng chữ “9A1 Chào mừng tháng 3” to tướng.

Tuy nét vẽ của Chương Tuyết Trình không đẹp lắm nhưng rất đều và vừa vặn kích cỡ, kết cấu và màu sắc cũng rất hoà hợp.

Lâm Yên Nhiên cầm viên phấn màu sửa lại đôi chút, hàng chữ trở nên có khí thế hơn liền..