Beta: girnded_ice


Phương tình ở bên cạnh bọn họ trò chuyện một hồi, nhìn thấy Cao Niệm Vi một mình đi ăn gì đó, nghĩ đến việc cô ta vừa mới nhắc tới hồi đại học của cô, cô cũng không tin là cô ta chỉ vô tình nhắc tới, vừa đúng lúc cô cũng có chút chuyện muốn nói với cô ta, cho nên liền nói với mọi người là mình muốn đi ăn một chút. Khang tư cảnh cũng không hỏi nhiều, buông tay cô ra. 


Phương tình đến gần bàn ăn, giả vờ đang chọn đồ chậm rãi tiến đến trước mặt Cao Niệm Vi. Cô ta cũng có ý không muốn cùng cô nói chuyện, hướng cô cười cười rồi tỏ ý muốn rời đi, Phương tình liền nói: " Những lời Mạc Khởi Văn lần trước nói là do cô xúi giục đúng không?"


Cao niệm vi cũng không có tức giận, còn làm ra vẻ mặt nghi hoặc nói: "Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy?"


"Mạc Khởi Văn tuổi vẫn còn nhỏ không thể nói những lời ác độc như vậy" Phương tình chớp chớp mắt nói : " Chiêu này của cô là muốn mượn đao giết người sao, Mạc Khởi Văn là em họ của Khang tư cảnh mà tôi lại là vợ của anh ấy, cô muốn làm cho hai chúng tôi chém giết lẫn nhau khiến Tư cảnh lâm vào cảnh khó xử đúng chứ?"


Cao niệm vi nhún nhún vai, dáng vẻ không hề gì :" Chuyện đấy cô nghĩ thế nào cũng được, cô chán ghét tôi, muốn nói thế nào mà chả được, muốn ghép tội tôi thì còn sợ gì không có lí do."
Cao niệm vi nói xong lại muốn đi, Phương một bên vẫn chọn thức ăn, một bên học theo ngữ khí Khang tư cảnh chậm rãi nói:" Chỉ có điều, tôi cần phải nhắc nhở Cao tiểu thư một chút, Tư cảnh là người đã kết hôn, cho dù cô cùng anh ấy lớn lên từ nhỏ thì cũng nên biết giữu khoảng cách. 


Nếu không Cao tiểu thư không thích lời khuyên nhẹ nhàng của tôi thì tôi cũng không ngại đổi hình thức nhắc nhở một chút" Phương tình ý cười càng sâu, lần trước cô ta cũng đã chứng kiến cô đánh nhau với Viên Tâm An, Cao Niệm Vi một khi chọc giận tới cô, cô cũng không ngại mà đánh cho cô ta một trận.


Cao Niệm Vi kéo kéo khóe miệng, cũng cảm thấy chính mình đuối lý, nhất thời có chút co quắp bất an, nhưng vẫn ra vẻ đương nhiên cười nói: "Tôi cùng Khang tư cảnh lớn lên từ nhỏ, quan hệ vốn rất tốt, dù sao tôi và anh Tư cảnh cũng không như cô nghĩ, tôi vẫn biết mình nên làm gì." Cao Niệm Vi nói xong giống như nghĩ đến cái gì lại cười như không cười nói: " Nhưng mà người cô nên phòng không phải là tôi." Cô ta hướng anh mắt về phí Âu Dương Tĩnh: "Vị Âu Dương tiểu thư kia mới là người cô nên đề phòng."


Âu Dương Tĩnh? Phương tình vẻ mặt nghi hoặc, chẳng lẽ Âu Dương Tĩnh cũng thích Khang tư cảnh?


Cao Niệm Vi quan sát biểu tình trên mặt cô, thấy vẻ mặt cô mờ mịt, ý cười lại càng sâu:" Cô không biết sao? Âu Dương Tĩnh chính là bạn gái cũ của anh Tư cảnh." Cao niệm vi nói xong lời này liền nhìn chằm chằm biểu hiện của cô, nghĩ rằng cô vì những lời này mà bị kích động, nhưng mà Phương tình chỉ có chút đăm chiêu gật đầu, phảng phất lầm bầm một câu: " Thì ra là thế."


Biểu hiện này của cô làm cho Cao Niệm Vi vô cùng kinh ngạc, cô ta còn đang muốn nói thêm vài câu về Khang tư cảnh và Âu Dương Tĩnh, liền nhíu mi tâm, ngữ khí mang theo cảnh cáo hướng cô nói: " Tóm lại, cô nên tự lo liệu đi."


Phương tình ăn vài thứ liền trở lại chỗ Khang tư cảnh, anh cúi đầu nhìn cô, trong ánh mắt và giọng nói không che dấu vẻ ôn nhu: "Ăn được chứ?"


Phương tình kéo tay anh gật gật đầu. Khang tư cảnh ý cười trên môi càng đậm, lại quay đầu tiếp tục cùng Locker tiên sinh tán gẫu.


Tuy rằng nghe được những lời kia của Cao Niệm Vi, thái độ của cô với Âu Dương Tĩnh cũng không có thay đổi, cho nên ngẫu nhiên cũng cùng cô đối đáp một hai câu.


Tiệc tối chấm dứt, Phương tình cùng Khang tư cảnh trở về nhà. Tuy rằng một thân quần áo đẹp, nhưng mặc lâu cũng không thoải mái. Phương tình vừa trở về liền vội vàng đi tắm rửa, cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn. Khang tư cảnh ngồi trên giường cầm ipad xem văn kiện, Phương tình đến bên người anh ngồi xuống, lúc này mới hỏi: " Em nghe Cao Niệm Vi nói Âu Dương Tĩnh là bạn gái cũ của anh?"


"Huh?" Khang tư cảnh rõ ràng ngẩn người, ánh mắt trầm tư, lập tức đem ipad để sang một bên, xoay người ôm lấy cô đặt dưới thân. Trong mắt chứa ý cười, bộ dạng thực sung sướng: "Em đang ghen sao?"


". . . . . ." Khang tư cảnh tựa hồ hiểu lầm, nhưng mà cô thật bất ngờ, hiểu lầm mà vẫn có thể vui vẻ được như vậy, Phương tình nghĩ vẫn là nên nói ra suy nghĩ thật của mình: " Không có, chỉ là tò mò nên mới hỏi thôi."


Khang tư cảnh ý cười nơi khóe miệng đọng xuống, hai mắt híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn cô: "Em không ghen?"


Nhìn biểu tình của Khang tư cảnh như là đang ép bức cô, sao cô lại có cảm giác rằng anh đang muốn cô ghen? Chẳng nhẽ anh lại thích việc cô dùng chuyện bạn gái cũ để gây sự với anh?


Phương tình bất đắc dĩ đích lắc lắc đầu nói: " Chuyện này có gì đâu mà phải ghen? Đều là chuyện quá khứ rồi, dù sao anh cũng từng tuổi này trước đây có vài người bạn gái cũng có thể hiểu được. Chỉ là vừa mới nghe Cao Niệm Vi nhắc tới nên em mới thuận miệng hỏi một câu."


"Ha ha." Khang tư cảnh cười nhạt một tiếng, lập tức từ trên người cô trở mình nằm xuống, đưa lưng về phía cô. Phương tình nhìn bóng dáng người trước mắt rõ ràng hiện lên mấy chữ "Lão tử hiện tại rất không vui vẻ", cô có một laoij cảm giác Khang tư cảnh đang cố tình cùng cô gây sự.


Phương tình lại gần hỏi anh: "Làm sao? Em không vì chuyện này mà cãi nhau với anh không phải tốt sao? Hơn nữa chuyện quá khứ cũng không thể thay đổi huống chi em vì chuyện quá khứ mà cãi nhau với anh không phải rất phiền sao?"


" Anh không phiền." Thanh âm lạnh lùng nói " Em như vậy mới làm anh thấy khó chịu."


". . . . . ." Người này rõ ràng chính là đang cố tình gây sự thôi!


Cô thật không hiểu được, không phải mọi người thường nói đàn ông là động vật hành động theo lý tính, còn phụ nữ là hành động theo cảm tính, vì sao mà hôm nay cô lại thấy vị này nhà cô lại ngược lại. Người này, một khi liên quan đến chuyện tình cảm liền không còn lí trí, ngay cả việc từ khi còn bé ai thích cô anh cũng muốn quản.


Hoặc là, có phải hay không không thấy cô ghen, chính là không để ý đến anh? Trông bộ dáng giận dỗi cũng thật đáng thương, Phương tình không đành lòng liền nói : "Thật sự là em có để ý, nhìn thấy anh cùng Âu Dương tiểu thư còn có Locker tiên sinh vui vẻ tán gẫu như vậy tất nhiên trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái, lại lo lắng Âu Dương tiểu thư hối hận muốn quay lại đoạt anh với em thì phải làm sao đây."


Khang tư cảnh lúc này mới quay đầu nhìn cô một cái, lời này rõ ràng đã lấy lòng anh, đuôi lông mày không che dấu được niềm vui mừng hỏi: "Thật sự?"


Phương tình vội vàng gật gật đầu, "Đương nhiên."


Khang tư cảnh liền xoay người lại một tay ôm lấy cô vào trong ngực, lại hôn lên trán cô một cái, thanh âm tràn đầy ý cười: "Thật sự là cái tiểu bình dấm chua."


". . . . . ."


Á. . . . . . bình dấm chua này của cô là hoàn toàn bị buộc lòi ra .


Khang tư cảnh nhẹ nhàng vuốt ve sau lưng cô trong chốc lát lại nói: "Anh cùng Âu Dương Tĩnh đều là học trò của Locker tiên sinh, bình thường cùng nhau bàn luận nghiên cứu, cho nên có một thời gian thường xuyên xuất hiện cùng nhau khiến người khác hiểu lầm, nhưng mà anh với cô ấy cũng chỉ là tình cảm bạn bè."


"A?" Nói cách khác Khang tư cảnh cùng Âu Dương Tĩnh cũng không phải quan hệ yêu đương.
Bàn tay to lớn của anh ôm lấy mặt cô, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve :"Sự thật chính là như thế."
Phương tình nhìn lên ánh mắt đang mỉm cười của anh, nghĩ nghĩ lại hỏi: "Vậy trước kia anh đã từng có bạn gái chưa?"


"Không có." Anh trả lời rất kiên quyết.


". . . . . ."


"Có phải hay không rất vui vẻ, từ trước đến nay anh chỉ yêu duy nhất một mình em!"


". . . . . ."


Phương tình hít một hơi thật sâu, không biết nên trả lời anh như thế nào. Khang tư cảnh như vậy mà trước đây chưa từng có bạn gái, như vậy không phải đời trước anh liền sống cô độc cả một đời sao? Phương tình tưởng tượng đến cảnh ấy liền cảm thấy chua xót. Cô ôm chặt lấy anh, nén nước mắt nói : "Em rất vui!"


Câu trả lời của cô khiến Khang tư cảnh thực vui mừng, ôm chặt cô sau một lúc lâu mới lên tiếng nói: "Ừ!"


Thật ra cô thật sự không nghĩ rằng Khang tư cảnh kiếp trước lại cố chấp với cô như vậy, cô càng hy vọng kiếp trước có một người xuất hiện yêu thương anh, giúp anh khép lại miệng vết thương, như vậy cảm giác tội lỗi của cô mới có thể giảm bớt. Cũng may là cô đã được trọng sinh, tất cả một lần nữa bắt đầu lại, như vậy bi kịch kiếp trước sẽ không thể xảy ra.


Rất nhanh đã đến cuối năm, công ty cũng có nhiều chuyện phải xử lí, Phương tình bận rộn nhiều việc, Khang tư cảnh ở tập đoàn cũng có nhiều chuyện phải giải quyết, so với cô còn bận rộn hơn.


Hôm nay vào thời điểm tan tầm Phương tình nhận được điện thoại của mẹ , Phương lận chi ở đầu bên kia nói cho cô biết rằng chủ nhà ở bên kia muốn huỷ hợp đồng. Nói là muốn bồi thường, bởi vì lúc Phương lận chi mua phòng tên chủ phòng viết là Phương tình nên cô phải trở về một chuyến, bà hỏi cô khi nào rảnh thì trở về.


Phương tình nghĩ nghĩ, định ở tại này chu đích chu năm buổi chiều, nếu chu sáu chu ngày có thể thu phục trong lời nói vậy không thể tốt hơn , gần nhất công ty bận quá, nàng cũng không hảo thỉnh nhiều lắm giả.


Lúc sau về đến nhà Phương tình đem chuyện kia nói với Khang tư cảnh, anh trầm tư trong chốc láy rồi hỏi cô:"Muốn đi bao lâu?"


" Có thể mất vài ngày"


"Vài ngày?" Khang tư cảnh hơi nhíu mi tâm, cũng không phải thực vui vẻ, " Để anh kêu người đi xử lí hoặc là không cần tiền bồi thường đấy cũng được"


Phương tình bất đắc dĩ cười cười, cô biết rằng vị tiên sinh nhà cô mắc chứng bệnh không có cô bên cạnh liền không ngủ được cho nên cực kì kiên nhẫn an ủi anh:" Dù sao cũng là tiền của mình tại sao lại nói không cần chứ, cũng không mất thời gian lắm đại khái chỉ cần kí một chữ là được."


Phương tình kéo anh đến phòng ngủ chỉ vào cái gối ôm bằng nhung trên giường nói:" Em sợ buổi tối anh ngủ không được cho nên lúc nãy đã mua cho anh, buổi tối anh cũng có thể ôm nó đi ngủ giống như là đang ôm em!"


Khang tư cảnh nhìn cái gối ôm trên giường kia,mặt đầy vạch đen, liền trực tiếp đem nó ném vào trong tủ quần áo lạnh lùng nói:" Ai muốn dùng thứ đồ trẻ con này chứ!"


". . . . . ."


"Được rồi, đến lúc đó ta làm cho người ta tặng ngươi quá khứ."


Tuy rằng Khang tiên sinh trên mặt đầy vạch đen nhưng cũng may là cuối cùng anh cũng đáp ứng rồi, Phương tình ôm lấy cổ anh cừoi tủm tỉm nói:" Chồng của em là tốt nhất!"


Khang tư cảnh sắc mặt cuối cùng cũng tốt lên không ít, nhìn đến cái đầu xù xù trước ngực lại nhịn không được giơ tay vuốt vuốt.


Buổi chiều thứ năm Phương tình gọi điện cho mẹ mình rồi cả hai cùng lên phi cơ mà Khang tư cảnh đã chuẩn bị riêng cho họ. Bay đến nơi đó cũng đã là hai giờ sau, sau đó họ phải đi xe đến chỗ căn hộ, tính ra đến nơi cũng muộn, hai người liền vào nghỉ ở một khách sạn gần đó.


Phương tình đi rồi lúc sau khi Khang tư cảnh trở về liền cảm giác thật trống trải, nằm ở trên giường thế nào cũng không ngủ được, trong đầu luôn hiện lên khuôn mặt cô thật sự ngủ không được. Anh liền rời giường đến phòng đọc sách rồi lại uống hết hai chai rượu vẫn không thể ngủ được.


Trằn trọc hồi lâu anh liền nhớ tới cái gối ôm bị nhét trong tủ kia, anh suy tư trong chốc lát mới đem gối ôm ra.......


Ôm gối ôm trở lại trên giường, liền lập tức ôm vào trong lồng ngực, sau đó lại ngửi thấy trên cái gối này có mùi của Phương tình liền nghĩ rằng chắc là trước đây cô đã từng ôm qua. Hương vị này quả thực như một.....,, khiến tâm tình của anh nháy mắt được an ủi.


Khang tư cảnh cảm thấy được thói quen này thực đáng sợ, tuy rằng ở cùng phòng với Phương Tình chưa được bao lâu, nhưng là hắn đã sinh ra cái thói quen có nàng bên cạnh, không có nàng ôm trong ngực liền cảm thấy khó chịu. Tuy rằng hiện tại trong ngục không có nàng, nhưng là tạm thời vẫn là có thể chấp nhận một chút, đối với hắn buổi tối ngủ vài tiếng cũng có thể đủ .


Tuy rằng là thứ bảy, nhưng công việc của Khang Tư Cảnh vẫn còn rất nhiều, vẫn an bài hành trình như cũ, hôm nay là cùng thương lượng với mấy đối tác về hiệp  nghị đầu tư.


Mấy người bọn họ đi đến một sân golf, Khang Tư Cảnh đánh golf cũng không phải tốt lắm nhưng mà mỗi khi anh đánh mọi người xung quanh liền liên tục khen ngợi. Khang Tư Cảnh nhìn thấu hết tâm tư của bọn họ, mỉm cười khiêm tốn đáp lại.


 Quả nhiên nghỉ ngơi đích thời điểm bọn họ mà bắt đầu cùng nhau bộ sách võ thuật hắn, Khang Tư Cảnh cũng không phải dễ dàng như vậy đã bị bộ sách võ thuật khuất phục, bốn lạng đẩy ngàn cânà, thoải mái hóa giải bộ sách võ thuật. Đợi đến mấy hiệp xuống dưới, cái trấn mấu người kia đã đổ mồ hôi , Khang Tư Cảnh vẫn như cũ ung dung thoải mái, nhún nhường tỏ vui vẻ đến vô cùng.


Khang Tư Cảnh đánh trong chốc lát cảm giác mệt mỏi, đề nghị nghỉ ngơi một chút, mấy người thật ra cũng rất biết điều cũng không có tiếp tục thuyết phục anh hợp tác. Anh đi vào phòng nghỉ, Tấn dương theo sau nói:" Khang tổng, ngoài kia có một người ..... muốn gặp ngài, có cần để tôi giúp ngài từ chối không ạ?"


Khang Tư Cảnh mang theo cái bao tay chậm rãi đặt sát gậy golf, nghe vậy động tác chậm lại một chút, thoáng trầm tư một lát nhân tiện nói: "Dẫn hắn vào đi."


Tấn Dương không hỏi nhiều, xoay người đi ra ngoài, rất nhanh đưa theo một người vào đây. Người này quần áo...... không nhiều lập tức mang theo một mình vào đây. Người này quần áo cách ăn mặc nhưng thật ra đĩnh thuỷ triều, chính là khuôn mặt có chút hiển lão, hắn vóc dáng không cao, bộ dạng lại xấu xí, chỉ cần nhìn qua là biết ngay không phải người tốt


Triệu Tuấn tiến vào lúc sau liền cười ha hả hướng Khang tư cảnh nói: "Khang tổng ngài rốt cục cũng đã đồng ý gặp tôi rồi sao" Thời điểm anh ta cười rộ lên ánh mắt mị thành một cái phùng, kia biểu tình nịnh nọt nhìn một cái không sót gì.


Khang Tư Cảnh ngồi gác chân ở sô pha, cười cười nói: "Thật sự là không nghĩ tới Triệu tiên sinh lại có kiên nhẫn đến như vậy."


Triệu Tuấn vội vàng tỏ vẻ: " Tôi là thành tâm muốn cùng Khang tổng hợp tác, để được hợp tác với ngài thì kiên nhẫn bao lâu cũng được"


Khang Tư Cảnh uống một ngụm trà, khách khí nói: "Triệu tiên sinh thành tâm như vậy nhưng tôi thật ra cũng có ý muốn hợp tác. Chỉ là bởi vì thời gian trước kia thật sự bận quá cho nên khônng có cơ hội cùng Triệu tiên sinh bàn bạc".


Triệu tuấn nghe được lời này trong lòng nhất thời vui vẻ, cũng không ngờ Khang tư cảnh lại nói tiếp:" Thời gian trước kia vốn muốn gọi điện hẹn Triệu tiên sinh cùng gặp mặt, lại không nghĩ rằng vợ tôi đã từng nhận điện thoại của bạn gái cậu mà hoá ra người bạn gái của Triệu tiên sinh lại chính là chị họ của phu nhân nhà tôi. Chỉ là trong điện thoại ngữ khí của cô ta không được tốt lắm. Nói rằng cậu hợp tác với tôi là vì nể mặt vợ tôi là em gái của cô ta nên coi như là bố thí cho tôi."


 Triệu tiên sinh.....


Triệu tuấn nghe nói vậy liền sợ ngây người, sắc mặt biến hoá mãi mới tìm được thanh âm nói:" Khang tổng ngài đừng hiểu lầm, quả thật trước đây tôi có bảo cô ta gọi điện cho Khang phu nhân,.... chỉ là muốn nói không biết Khang phu nhân có thể hay không khuyên nhủ Khang tổng cho tôi một cơ hội, thật sự không hề có ý định như lời cô ta nói. Xin Khang tổng hãy tin tưởng tôi, tôi vô cùng thành tâm"


Khang tư cảnh bưng cái chén, chậm rãi vuốt ve bên cạnh chén, nhíu mày, ý cười có chút lạnh:" Có thành tâm hay không thì chỉ có cậu biết, tôi thực không đoán được hoá ra Triệu tiên sinh có khẩu khí lớn như vậy, bố thí cho tôi? Sợ là ngay cả cha cậu cũng không dám nói với tôi như vậy". 


Khí thế của Khang tư cảnh quả thực vô cùng mạnh mẽ, Triệu tuấn trong lòng lộp bộp một tiếng, nuốt nước miếng bởi vì khẩn trương nên giọng có chút run run nói:" Khang tiên sinh, là do bạn gái của tôi không hiểu chuyện,ngài không cần cùng cô ta chấp nhất. Ngài hãy nhìn thử qua kế hoạch của tôi, tôi đối với ngài quả thực là mười phần thành tâm"


Triệu tuấn nói xong liền cầm trong tay một tập tư liệu đưa qua, Khang tư cảnh hướng Tấn dương ra hiệu, ngữ khí chuyển lạnh, lộ ra vài phần không khách khí:" Tiễn khách!"


Tấn Dương vóc dáng so với triệu tuấn cao hơn nhiều, trực tiếp túm lấy anh ta kéo ra ngoài Triệu tuấn tránh không được vội hướng Khang Tư Cảnh nói:" Khang tổng, trước tiên ngài hãy xem qua bản kế hoạch này được không? Dù sao bạn gái của tôi cùng với Khang phu nhân cũng là chị em, chúng ta cũng coi như thân thích phải không". Tấn dương không cho anh ta cơ hội nói thêm, trực tiếp túm hắn ra cửa.


Khang tư cảnh cũng không