Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Cừu Hồng Hải dần dần lộ ra vẻ hoài nghi, cùng lúc đó, cô gái cũng bắt đầu có động tác.

Chỉ thấy các khớp tay phải mảnh khảnh của cô gái nhẹ nhàng quấn lấy một lọn tóc, sau đó chậm rãi thả tóc ra, kéo tay áo từ cổ tay xoăn đến khuỷu tay, một chiếc vòng tơ vàng cũng hiện ra trước mặt Eugene...

Con ngươi phía sau lớp vải đen của cô gái giống như dã thú dừng lại trên người Eugene, âm thanh mềm mại lại âm u như âm thanh đến từ địa ngục: "Cậu nói... Cái này sao?"

Kiếp trước, bất luận là thương nghị việc quan trọng gì, Tư Dạ Hàn cũng không kiêng dè cô, cho nên những việc cô biết không chỉ có nhiêu đây.

Chỉ là không ngờ, kiếp trước nhàm chán nghe chơi, bây giờ lại có tác dụng...

Từ góc độ của Eugene, có thể thấy rõ chiếc vòng làm bằng tơ vàng cực kì đơn giản, không có bất kì trang sức dư thừa gì trên tay cô gái.

Biểu cảm  trào phúng của Eugene chợt cứng đờ, đồng tử bởi vì hoảng sợ mà co rút kịch liệt, hơn nữa cơ thể theo bản năng lui nhanh về sau một bước.

Tất cả mọi người đều cho rằng vũ khí của Hắc Quả Phụ vô cùng phức tạp đáng sợ, nhưng chỉ có người từng thấy qua mới biết, vũ khí gϊếŧ người khiến người khác sợ hãi trong truyền thuyết chỉ là một sợi tơ màu vàng.

Nhưng sợi tơ vàng này lại lấy máu của vô số cao thủ trong hắc bạch đạo.

Sau khi nhìn thấy chiếc vòng kia, sự trấn định của Eugene đã tan vỡ hoàn toàn, cơ thể run lẩy bẩy, ngôn ngữ cũng trở nên rối loạn: "Cảm... Cảm ơn phu nhân... Hôm nay thấy... Quả... quả nhiên danh bất hư truyền..."

Eugene nói năng xộn lộn, bởi vì gã đã thấy rõ sát ý trong mắt đối phương. Chỉ cần đối phương động ngón tay, tính mạng của gã sẽ khó giữ.

Quả nhiên, lúc gã muốn xoay người quay lại chỗ cũ, giọng nói thản nhiên của cô gái lại vang lên: "Nếu cậu hiểu biết về tơ Kim Thiền của tôi như vậy, đương nhiên cũng biết, người thấy nó sẽ có kết cục gì nhỉ?"

Đương nhiên biết... Tất cả người thấy qua tơ Kim Thiền... Đều đã chết...

Thấy sát ý trong mắt Hắc Quả phụ càng lúc càng đậm, cơ thể Eugene cứng đờ, không dám trả lời, vội vàng nhìn Cừu Hồng Hải: "Lão đại, rút đi, không cần thiết vì một nhiệm vụ mà bỏ mạng ở đây!"

Đối phương là Death Rose, nếu chọc giận, toàn bộ Thí Huyết Minh sẽ đi xuống quan tài!

Nhìn phản ứng này của Eugene, Cừu Hồng Hải liền biết gã đã xác định được đối phương đúng là Hắc Quả Phụ, vì thế nhanh chóng quét qua thuộc hạ của mình, mở miệng: "Mọi người lập tức lui lại!"

Nói xong vội vàng ôm quyền, cúi đầu với cô gái: "Người phu nhân muốn, chúng tôi đương nhiên không dám mơ tưởng, bây giờ lập tức rời đi! Hôm nay đã đắc tội, xin phu nhân tha thứ!"

"Ha..."

Thí Huyết Minh đang muốn rời đi, sau lưng lại truyền tới một nụ cười quyến rũ khiến bọn họ lạnh cả sống lưng.

Cô gái biếng nhác lấy tay ra khỏi bàn tay đang đỡ của thuộc hạ, quay đầu đi, nhìn nhóm thuộc hạ sau lưng, tùy ý mở miệng: "Lâu lắm rồi mới gặp người không biết sống chết như vậy, thật là thú vị! Các người nói xem, phải không?"

Nghe Diệp Oản Oản nói thế, Thập Nhất lập tức phối hợp, quét mắt về Thí Huyết Minh đang muốn bỏ trốn ở đối diện, lạnh giọng nói: "Đứng lại! Chủ nhân cho phép các người đi sao? Nếu biết quy củ của chủ nhân, còn dám chơi loại trò này! Thủ lĩnh Cừu, ông chưa nghĩ tới hậu quả sao?"

Nghe được lời này, bước chân Cừu Hồng Hải tức khắc cứng đờ, lưng của Eugene đã bị mồ hôi ướt đẫm.

Ý của đối phương, hắn phải để lại mạng ở đây!