Edit: Vân Linh Nhược Vũ

Bởi vì Triệu Đại Dũng không khống chế được trạng thái cho nên buổi họp báo buộc phải kết thúc giữa chừng.

Khách sạn của Đế Đô bị truyền thông vây đến không lọt, hai vợ chồng Triệu thị không có cách nào rời đi được.

"Triệu tiên sinh, đối với sở thích yêu thích trẻ con và việc xâm hại con gái ruột, ông có gì muốn nói không?"

"Triệu phu nhân, bà cảm thấy việc này thế nào?"

"Ngoại trừ con gái của mình, ông đã từng xâm hại những đứa trẻ khác chưa?"

Bốn phía đều là ánh đèn flash điên cuồng chớp nháy, đủ loại vấn đề sắc bén giống như thủy triều vọt tới, Triệu Đại Dũng bị chen lấn đến chóng mặt, trong hỗn loạn đã đụng máy quay tới mấy lần.

Lý Xảo Hồng chỉ biết hung hăng nói không biết, cái gì cũng không biết.

Nghe những câu hỏi càng ngày càng hoang đường kia, Triệu Đại Dũng giận đến nổ phổi: "Nói bậy nói bạ! Là vu oan! Tất cả đều là vu oan! Là người phóng viên kia đang vu khống tôi! Tôi căn bản không yêu thích trẻ con! Càng không thể nào làm việc đồi bại đó với con gái mình! Các người bị ngu sao, ngay cả lời như vậy cũng tin!"

"Vậy lời ông nói trên internet thì sao? Có gì để giải thích không? Chẳng lẽ không phải ông nói những lời đồi bài với đứa bé năm sáu tuổi, còn muốn tuyên bố xâm phạm con gái trên mạng xã hội sao?"

"Đó là tôi nhất thời lỡ lời, tôi căn bản không có làm qua!"

"Lời của hàng xóm kia ông giải thích thế nào?"

"Là tiểu tử kia có mâu thuẫn, cố ý vu khống tôi! Hắn ta đang muốn trả thù tôi! Tôi đã giải thích một trăm lần rồi! Các người muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa mới tin đây!"

"Một người có thể là mâu thuẫn với ông, nhưng tất cả hàng xóm đều nói thì có thể là giả sao?"

"Mẹ!"

"Lúc trước ông một mực khẳng định Hàn Thiên Vũ dùng từ thiện dâm ô con gái ông, có khi nào sự thật là ông bán con gái cho cậu ta hay không?"

"Tao bán mẹ mày!"

"Ông vì tiền mà cố ý bêu xấu Hàn Thiên Vũ sao?"

Truyền thông điên cuồng truy hỏi Triệu Đại Dũng, không biết nhìn thấy gì, mọi người liền kinh hô vọt theo một hướng khác.

Là Cao Phi bước ra.

"Phóng viên Cao, từ đầu anh đã nghi ngờ Triệu Đại Dũng sao?"

"Tôi chẳng qua đưa ra một số suy đoán hợp lí dựa theo tình báo mà thôi."

"Vậy xin hỏi phóng viên Cao, đối với sự xoay chuyển này, anh có ý kiến gì không?"

Cao Phi liếc qua khuôn mặt khó coi của Nghiêm Chỉnh Dương, không nhanh không chậm trả lời: "Nhìn rõ bản chất sự việc, đem chân tướng cho mọi người. Chẳng qua đó là việc tôi phải làm, tôi tin tưởng chính nghĩa sẽ vĩnh viễn không vắng mặt!"

Nghe trong giọng của Cao Phi có bóng gió giễu cợt, Nghiêm Chỉnh Dương quả thật giận đến hộc máu.

Khoảng thời gian này hắn một mực minh oan cho Triệu Đại Dũng, vốn dĩ hắn mới là phe chính nghĩa, lại bị Cao Phi nháo như vậy, toàn bộ thanh danh của hắn đều xong rồi, bây giờ hắn đã trở thành đồng lõa bao che cho tên rác rưởi Triệu Đại Dũng kia.

Nghiêm Chỉnh Dương trơ mắt nhìn tình cảnh phát triển tới mức này, không ngừng muốn tìm cơ hội chen vào giải thích, làm thay đổi cục diện, muốn nói những chứng cứ kia của Cao Phi là hoang đường.

Nhưng không có ai để ý tới hắn.

Sự chú ý của tất cả mọi người đã dồn vào việc cha ruột xâm hại con gái cực kì bùng nổ kia rồi.

Dù sao việc Hàn Thiên Vũ dâm ô đã lớn tới mức không ai không biết, đột nhiên mọi việc lại xoay ngược một trăm tám mươi độ như vậy, đương nhiên không thể nhỏ rồi.

Truyền thông rất rõ việc gì đáng giá.

Hắn không sao nghĩ ra được vì sao tất cả mọi việc đã nằm trong bàn tay lại nghịch chuyển đến như vậy.

Chỉ bằng tòa soạn sắp sập đó sao?

Là ai đang đứng sau thao túng?

Là thế lực nào mới có thủ đoạn như vậy?