Bân nói:
-Thế này đi,những căn cứ ổn định thì thôi, cứ để chúng tiếp tục phát triển, những vùng chưa ổn định thì ta báo với họ là sẽ di chuyển đến vùng không còn quân Tùy.

Mấy ngày nay tăng khẩu phần ăn của họ để họ nhanh chóng lại sức, dù gì cũng nghỉ ngơi hơn 2 tháng rồi.

Tất cả người điều đi lần này sẽ tập trung vào mấy căn cứ chưa ổn định, những vùng ổn định thì chỉ cần hỗ trợ 1 số thuốc men và muối thôi.
-Ngoài ra theo như Lão Tùng nói ta sẽ tuyển thêm 1 số lượng người khu căn cứ đã ổn định làm dân binh , tham gia huấn luyện bảo vệ căn cứ, nhờ vậy chúng ta có thể điều bớt người hoặc cho đám dân binh mới này tham gia hộ tống.
-Đội lão Lâm lần này điều 20 người thôi, lão Tùng và các trại sẽ góp người khoảng 3-400 người đi vào nam là công tác an ninh và bảo vệ.
-Khoan đã, đừng vội nghe ta nói hết đã.

Ta sẽ cho lính bính thường dùng súng và sẽ huấn luyện chúng dùng súng hiệu quả thông qua ta và quân lão Lâm.

Tuy nhiên, ta cấm hung khi xuống phía nam phô súng ra ngoài, chỉ khi nào hộ tống đoàn người ra vùng đất mới mới đc cho lộ ra, lúc đi đương lớn cấm lộ.

Tất nhiên vũ khí của các ngươi có chút khác biệt với vũ khí của đám lão Lâm.

Tất nhiên uy lực cũng như tính năng vẫn thế.
Lão Tùng quỳ xuống hô:
-Đa tạ chúa công, chúa công đúng là sáng suốt.
Vừa nói vừa quay sang cười đểu với lão Lâm với suy nghĩ : Từ nay bố đếu sợ mày rồi nhá”.

Lão chỉ dám xin cho đám ở nhà , nhưng chúa công lại cho cả đám đi vào nam, lão không gì sướng bằng.

Tuy nhiên lão Tùng không biết là bên lão Lâm không chỉ có súng và lựu đạn , còn có RPG và cối 60, mìn claymo, mìn phá tường.

Đó là những thứ mà lão Lâm ko cho lão Tùng biết , cũng là thứ mà bọn hắn tập suốt 2 năm qua.

Tất nhiên là Bân dùng đạn tập và đạn đồ chơi, mìn tập, thậm chí thuốc nổ đen theo đúng tỉ lệ vàng để nổ mà đám nghiên cứu chuyên biệt Bân tạo ra.

Thuốc nổ có nhiều loại mà mỗi công thức thay đổi tỷ lệ hoặc thêm chất phụ gia sẽ làm nhiệm vụ chuyên biệt như nổ phá đá, nổ phụt hay nổ mạnh phân mảnh hay nổ phóng.

Ví dụ mìn Claymo phiên bản fake của bọn hắn có tấm đồng đằng sau, thuốc nổ đen loại phụt, bi đồng nhỏ, cuối cùng là tấm giấy dầu dính bằng hồ dán vài - lớp hong khô chứ không phải nhựa hoặc tôn mỏng như hàng chính hãng, kích nổ bằng dây cháy chậm.

mặc dù hình dáng giống đấy nhưng nổ thì cũng được, yếu, và tầm xa cùng sức phá hoại kém hơn nhiều so với chính hãng, đủ làm hàng luyện tập.

Tuy sau này đi đánh nhau phải mang quả cỡ DH60 hoặc to hơn để tấn công tập kích quân địch, nếu như sản xuất thành công với thuốc nổ đen.
Cối và RPG thì người bây giờ chịu thua rồi, đành phải lấy khẩu thật ra để bắn nhưng đạn cũng là đạn hơi để tập bắn trên đất mềm.

Cả lũ sẽ được chứng kiến uy lực nổ khi cho phép sử dụng đạn thật, tất nhiên là mỗi 1 khóa sẽ cho phép bắn 3 quả thật lúc cho học viên xem, còn lại là đạn hơi.

Tất cả để tiết kiệm đạn dược dù nó được lấp đầy 2 ô không gian.

Vì đơn giản hắn cần cho thế hệ sau của hắn dùng nếu như hắn chết mà chưa nghiên cứu ra được thành công.

Cuộc đời biến thiên chả biết lúc nào có thể theo ý mình.
Lão Lâm hậm hực nhưng cũng chả làm được gì, nhưng lão cũng đành thôi vì trong tay lão đồ ngon hơn nhiều, mà đám kia chắc cũng chỉ có súng đạn bình thường thôi.


Lão Lâm tin là chỉ với số người ít ỏi của lão thừa sức cho đám lão Tùng ăn hành dù đông người hơn.
Bân nói tiếp:
-Tiếp theo là vấn đề về kinh tế cũng như công cuộc chế tạo phỏng theo những gì ta cung cấp và dạy mọi ngườiTheo như các bộ phận báo cáo thì Chúng ta hiện nay có 1 số sản phẩm mới có tính vượt bậc , có thể buôn bán thu lợi lớn.

Tuy nhiên hiện tại ta chưa giao lão Phần mang đi bán vì
-Đầu tiên là xà phòng làm từ mỡ lợn, thứ này nó như cái thư ta đang cung cấp cho các ngươi.

Tuy nhiên ta tính buôn đám này cho bọn nhà giàu và đám người Hán cũng như Lâm Âp và các nước lân cận như Phù Nam, Nam Chiếu, Thổ Phồn, Cao Câu Ly, mới kiếm được nhiều nhất.
-Thứ 2 là giấy, chúng ta đã làm được khá nhiều loại giấy từ hạ đẳng đến trung đẳng, tất nhiên hiện tại nó chưa thể bằng loại giấy tốt nhất thế giới Tuyên Thành của Nhà Tùy nhưng cũng không kém bao nhiêu
-Thứ 3 là các mẫu bàn ghế gỗ mà ta đã thiết kế cho đám lão LÃO ThẢO làm và đã thử mài bóng cũng như sơn vecni, sơn mài lên gỗ khá đẹp, còn được khảm đá, xà cừ nữa, sau này có thể bán cho đại tộc giá cao.
-Chưa kể tổ thủ công Mĩ nghệ đã làm được các loại đèn, đèn lồng, đèn kéo quân, ghế mây tren đan, gùi, bồ, giỏ,làn khá đẹp, tiện dụng theo mẫu ta đưa, cũng như xử lý vật liệu theop cách ta đưa
-Thủy tinh thì khỏi đi do các ngươi mới dùng cát thường nung nóng nên chất lượng cũng như màu sắc không được đẹp, chỉ có đám thủy tinh vỡ của ta cho các ngươi là tạm được.

Coi như luyện tập.

sau này có căn cứ bờ biển chúng ta lấy cát trắng về luyện thì lúc đấy mới là thủy tinh chính gốc.
-Nghề trồng dâu nuôi tằm dệt lụa đã có những bước phát triển lớn khi mà khung cửi của chúng ta đã được Lão Thảo chế tạo thành công với con thoi bay và khung cửi dệt kiêu mới khiến cho sản lượng dệt tăng gấp 4 lần.

Chưa kể cách nuôi tằm mới khiến tằm ít bị chết cũng như năng suất cao hơn.

( Năm 1733 John Kay đã phát minh ra "thoi bay".

Phát minh này đã làm người thợ dệt không phải lao thoi bằng tay và năng suất lao động lại tăng gấp đôi.

Khung cửi dệt vải thủ công là loại đã cải tiến mới nhất mà các làng nghề như Vạn Phúc dùng, không phải như loại thời nhà Tùy hay nhà Đường dùng giống như các dân tộc thiểu số dùng, laoij các các làng nghề Việt anm hay trung quốc dùng hiện đại và phức tạp hơn.

) chúng ta cần tìm chỗ trồng vùng nguyên liệu và tìm đầu ra.
-Đội xây dựng cũng có thành tựu khi khai thác đá vôi sẵn có của địa phương, đá vôi khi nghiền nát bón vào đất 1 lượng thích hợp làm cải tạo đất trồng, khiến năng xuất hiện nay tăng vọt.

Ta đã phổ biến cách này cho các căn cứ khác, vùng nào không có đá vôi sẽ được chuyển đến.

ngoài ra theo cách ta chỉ chúng ta đã trộn cát với đá vôi và nung tạo ra xi măng thô hay còn gọi là vữa thô, điều đó khiến các công trình bền chắc hơn.

Cái này là bí mật, khi nào chúng ta có nó loại xi măng mới thì sẽ công bố loại này cho dân chúng.
Bân thầm cảm thấy mình may mắn khi đọc truyện và xem anime khi hắn ta rất mê bộ Dr stone.Vì bộ truyện tranh này nói về các kiến thức khoa học cơ bản, khoa học thưởng thức, các kiến thức khoa học phòng thí nghiệm timd được xung quanh chúng ta 1 cách đơin giản trong điều kiện thời nguyên thủy.
Lão Lương nói :
-Chúa công, xà phòng là thứ tốt nhưng sao không bán cho người Việt dùng mà phải bán cho đám lang sói kia.

Nó phòng chống bệnh khá tốt, lại tẩy sạch ô uế cũng như vết thương.Người Việt không dùng mà chop bọn Hán dùng thì chúng ta khác gì giao trứng cho ác
Bân nói:
-Ta đồng ý với ông , nhưng khổ nỗi nó làm từ mỡ lợn là loại nhiều mỡ nhất, tuy ta có cho cả dùng mỡ gà lẫn mỡ bò nhưng không đủ.

Viof mỡ không chỉ dùng làm xà phòng mà còn làm cái để cho mọi người xào , rán, nấu đồ ăn, ngươi không thấy hằng ngày nhà ngươi dùng mỡ làm đồ ăn đấy à.

Mặc dù ta cung cấp thêm dầu đậu nanh, dầu mè, dầu đậu tương nhưng đó là dùng cho quân đội và các nhà các ngươi.

Còn dân vùng này chuyển sang mỡ lợn, gà hết rồi, nhà nào cũng có 1 hũ.
- Lợn tại trại lợn chúng ta cung cấp cho người dân còn thừa 1 ít, do cung cấp cho người dân cực kì hạn chế, người dân không phải hôm nào cũng có mỡi lợn mà ăn.


1 tháng ăn được 10 ngày là giỏi, còn lại thay bằng mỡ gà, thay thế mà còn không đủ kia, giờ 1 tháng họ có 15 ngày ăn mỡ 1 cách dè sẻn nhất.

1 ít này thử nghiệm thôi, đang sản xuất để găm hàng số lượng lớn mang ra bán, sợ là khi bán được hàng thì khỏi cho dân ăn mỡ lơn luôn.

Lúc này dân chỉ có ăn mỡ gà, ta cũng tính cắt nửa khẩu phần dầu ăn của quân đội và các ngươi để cung cấp cho người dân để họ khỏi loạn do ít được ăn đồ ăn ngon.

Dân ăn sướng quen rồi, lúc ăn khổ không chịu được đâu.
-Ta đang tính khi nào có căn cứ cạnh biển thì chúng ta có được nguồn nguyên liệu thay thế để khỏi phải dùng mỡ lợn làm xà phòng, lúc này mới có xà phòng rẻ cho người dân Việt được.

Mà khi chúng ta bán được xà phòng rẻ cho người dân cũng là lúc chúng ta độc lập cho dân tộc, cho đất nước.
Lão Lương noi:
-Tôi đã hiểu thưa chúa công.
Bân nói tiếp:
-Chúng ta cần đất trồng cây lương thực hoặc bán lương thực, tại các vùng đất đã ổn định.

Ta sẽ cho người ngoài ruộng lúa ra thì sẽ trông thêm các loại cây công nghiệp để phục vụ cho kế hoạch sản xuất những thứ của chúng ta.
-Chúng ta không chỉ cần người mà còn vùng đất rộng lớn để trồng cấy cây nguyên liệu cho sản xuất, chưa kể chúng ta còn cần người khai thác mỏ sắt, đồng, vàng, các loại nguyên liệu khoáng sản khác nữa .
-Chúng ta cần người,Lưu dân mất đất, nhà cửa qua chiến tranh giờ ko còn nữa, lưu dân mất đất bị địa chủ, người Hán chiếm đất khá là bập bõm.

Một trong những cách nhanh nhất có người là mua nô lệ, nô lệ mua bằng đường bộ không được nhiều cũng như vận chuyển khó khăn, tốn thời gian.

Vì vậy chúng ta mua nô lệ bằng đường thủy hoặc biển thì nhanh hơn , ít tốn kém hơn.
-Tóm lại chúng ta thiếu người và tàu thuyền, kiểu này giáo dục là tiên quyết, năm nay cố gắng đào tạo các nhân viên về giáo dục, khoa học kĩ thuật.

Năm nay, dừng toàn bộ hoạt động mở rộng, có gì sau Tết chúng ta bàn tiếp.

Năm nay dồn toàn lực vào củng cố nội bộ, củng cố các địa bàn để đứng vững chân, các chỗ căn cứ có được.

Ngoài việc di chuyển căn cứ mới thì toàn bộ tạm dừng mở mới căn cứ, chỉ thu nhận thêm lưu dân vãng lai.
Tất cả đồng thanh hô:
-Vâng thưa chúa công.
Bân nói chuyện này là thật, giờ công việc hắn bộn bề rất nhiều , các máy điện tín đi xa đến 1-1,5k KM đã được phân bố cho mọi người tại các căn cứ.

Hắn trao rất nhiều quyền cho nhân viên ở tại chỗ, cũng như hiện tại nhà của hắn thành cái trung tâm truyền tin rồi.

Hắn đang tính lập 1 trung tâm điện đài cũng như phòng làm việc riêng,không thì nhà hắn không đủ chỗ cũng như còn làm nhiều việc khác, máy móc cứ rè rè lien tục nhức hết cả đầu.

Hắn tính cho 3 cái trại mới lập nhất vào mấy chỗ ven biển vì không có người,mà trại cũng không có lớn, tổng 3 cái có 2000 người, lần này dủ các thể loại .Nhân viên vào trong hỗ trợ cũng được 500 -600 người đủ sức hỗ trợ đến khi ổn định thì điều bớt về, nhưng cũng phải hết mùa mưa bão này đã.

Tháng 10 âm lịch thì điều người vào, lúc này hết bão, thời tiết cũng đã dịu mát hơn , trong đó cũng không lạnh như ngoài này nên dân cư đi lại thoải mái.
Bây giờ là tháng 6 âm lịch tức tháng 7 dương chưa hết mùa bão lũ, điện hắn báo là trong đấy nhân viên cố gắng cùng bà con làm công tác phòng chống bão, nhất là hỏi ý kiến của mấy người già ở trại.

Vì họ là người có kinh nhgieemj nhất trong việc dự đoán bão, dù có sai cũng phải chuẩn bị không chết cả đám.
Học qua manga Ds.


Stone hắn bắt đầu cày bộ truyện và phim này , cùng với việc xem các video khoa học, hắn trong mấy tháng này bắt đầu dồn sức vào mấy cái thid nghiệm với đống nguyên liệu sẵn có cũng như được lão Phần mang về để tiến hành thực nghiệm khoa học với giáo viên cũng như học sinh và người làm các ngành công nghiệp.

Hắn cố gắng thực hiện các thí nghiệm, câc bước sản xuất các mẫu
Chưa kể HẮN huấn luyện quân dội sử dụng vũ khí mới cũng như các phương án tác chiến chiến tranh quiy ước cũng như chiến tranh du kích , đào hào, hầm cho đội quân lão Tùng và các trại.

Nhiều chiến thuật có khác hơn so với đám cục 2 lão Lâm nhưng cơ bản huấn luyện giống nhau nên hắn không cần mất quá nhiều sức với đám này, có việc gì thì đám Cục 2 của lão Lâm huấn luyện cho.

Hắn cũng sử dụng đạn tập hoặc mô hình thay thế , sau đó mới cho 1 ngày bắn đạn thật làm quen, đến lưỡi lê, dao quân dụng tập cũng chỉ là hàng mà đám lão Tượng rèn theo mẫu để tập hoặc bằng gỗ.
Tóm lại làm mọi cách tiết kiệm hết sức có thể, cái gì chứ súng đạn lúc chiến tranh tiêu bao nhiêu cho đủ.

VD 1 triệu viên đạn nói thì to chứ thời hiện đại bắn 1- vài trận là hết, đến chiến tranh thời napoleon sung hỏa mai bắn 3 phát / phút hết cỡ trận Oa-tec-lo, 1 trận đánh lớn ngày đầu tiên mà mất cả triệu viên huống chi súng ống hiện đại bắn liên thanh.

Vì vậy sau khi huấn luyện sử dụng, đâm lê dánh báng, tháo lắp, vệ sinh súng, hắn chỉ cho phép lính của mình 5 ngày tập bắn 1 lần, mỗi lần 10 viên.

Gần đến hạn đi vào nam thì hắn cho đám chuẩn bị đi tập nhanh hơn xuống thành 3 ngày với 2 viên đầu bắn phát 1, 8 viên sau liên thanh bắn 2 viên.
Khi Bân đang đắm chìm trong thế giới bản thân và xây dựng căn cứ thì ở Phương Bắc nhà Tùy cũng có những thay đổi khi Tùy Dạng đế lên ngôi.

Bắt đầu thời kì hưng thịnh cuối cùng sớm nở tối tàn cuối cùng của nhà Tùy thông qua chính sách xây dựng đế quốc nhanh chóng của Tùy Dạng đế.
Ngày 21 tháng 8 năm 604, Dương Quảng lên ngôi, đổi niên hiệu là Đại Nghiệp, tức là Tùy Dạng Đế.

Em trai út của Dạng Đế là Hán Vương Dương Lượng, đang làm Tổng quản Tĩnh châu, cai quản 52 châu phía bắc Hoàng Hà, từ khi thấy Dương Dũng và Dương Tú bị Dương Quảng hãm hãi, trong lòng rất lo lắng.

Đến khi Văn Đế băng hà, Dạng Đế sai Khuất Đột Thông đến chỗ Dương Lượng báo tin.

Dương Lượng biết rằng Dương Quảng chủ mưu, bèn theo lời khuyên của Vương Khuể và Tiêu Ma Ha, cất quân làm phản, đuổi Khuất Đột Thông về Trường An.

Thứ sử Lam châu Kiều Chung Quỳ và 19 châu đem quân hưởng ứng Dương Lượng, thanh thế rất lớn.

Nghe tin Dương Lượng tạo phản, Dượng Đế sai Hữu Vệ Tướng quận Khâu Hòa làm Thứ sử Bồ Châu, trấn giữ Bồ Tân để đề phòng.

Nhưng không bao lâu sau, Dương Lượng dùng kế chiếm được Bồ châu, Khâu Hòa phải chạy về Trường An.

Nhân đà thắng lợi, Dương Lượng sai 3 vạn quân đánh tới Đại châu, nhưng sau đó bị đại bại.

Đúng lúc này, Dương Quảng sai Dương Tố đem 5000 quân tinh nhuệ tập kích Bồ châu, giành thắng lớn.

Dượng Đế bèn xuống chiếu phong Dương Tố làm Tĩnh Châu Đạo hành quân Tổng quản, Hà Bắc Đạo An phủ sứ, tiếp tục dẫn hơn vạn quân công đánh Dương Lượng.

Lý Tử Hùng ở Bột Hải cũng đem quân hưởng ứng, liên tiếp đánh bại Dương Lượng.

Lượng hoảng sợ, lại dẫn 10 vạn quân ra giao chiến với Dương Tố ở Hao Thạch, cũng bị thua phải lui về Thanh Nguyên.

Sau cùng, Lượng bị Dương Tố bắt sống ở Tấn Dương.

Dượng Đế không giết, nhưng giáng làm thứ nhân và giam vào ngục đến chết.
Từ cuối năm 604, thầy cúng Chương Cừu Thái Dực dâng tấu nói rằng kinh đô Trường An có phong thổ không thích hợp cho Tùy Dạng Đế, do đó ông chuẩn bị dời sang Đông Đô Lạc Dương, để thái tử Dương Chiêu ở lại trấn thủ Trường An.

Tháng 3 năm 605, Dạng Đế sai Thừa tướng Dương Tố, Nạp ngôn Dương Đạt và Tương tác Đại tượng Vũ Văn Khải nhận lệnh xây dựng Đông Đô Lạc Dương, yêu cầu tháng 1 năm sau phải hoàn thành.

Khi xây Đông Đô, cần số nhân công rất lớn, mỗi tháng lại trưng thêm hơn 200 vạn người, số người chết do quá sức đến 4, 5 phần, đội thu xác chết phải dùng xe chở tử thi, chết ở hướng đông thì đem chôn ở Thành Cao, chết ở hướng tây thì chôn ở Hà Dương, liên tiếp không dứt.

Sau khi xây xong Đông Đô, Tùy Dạng Đế chuyển hẳn sang đấy và rất ít khi trở về Trường An, mặc dù trên danh nghĩa vẫn giữ Trường An là kinh đô của đế quốc.
Dạng Đế lại ra lệnh đào hố rãnh có chu vi lớn quanh Đông Đô để tiện việc phòng thủ.

Đến khi hoàn thành, Đông Đô có chu vi hơn 50 dặm, chia làm hơn 1000 phố, ba chợ buôn lớn là Phong Đô, Đại Đồng, Thông Viễn.


Riêng chợ Phong Đô có 120 dãy, hơn 3.000 cửa hiệu, hơn 400 căn khách sạn, hao tốn tiền bạc và nhân công không kể xiết.

Sang tháng 5, Tùy Dạng Đế cho xây Tây uyển, chu vi 200 dặm, xây biển nhân tạo hơn 10 dặm trong vườn, bên trong lại cho dựng các núi Bồng Lai, Phương Trượng, Doanh Châu, vượt cao khỏi mặt nước hơn trăm thước, đền đài miếu vũ la liệt trên núi.

Ở cung Duyên Cừ, có tới 16 viện, mỗi viện do một Tứ phẩm Phu nhân làm chủ, quy mô hết sức xa hoa tráng lệ.
Năm 605,Tùy Dạng Đế lại sai đào Thông Tê Cừ, tiếp nối công trình kênh đào Đại Vận hà dưới thời Tùy Văn Đế.

Đoạn tây bắt nguồn từ Tây Giao Lạc Dương hiện nay dẫn nước Cốc Thủy và Lạc Thủy nhập vào Hoàng Hà.

Đoạn đông bắt đầu từ Tỉ Thủy Huỳnh Dương, theo đường của Ngô Phù Sai cho đào khi xưa, dẫn nước Hoàng Hà qua Biện Thủy, Tứ Thủy thông đến Hoài Hà; qua các thành thị là Biện châu, Tống châu, Túc châu, Tứ châu.

Cùng năm, triều Tùy lại huy động hơn 10 vạn dân Hoài Nam một lần nữa xây dựng Sơn Dương độc.

Từ bấy giờ đường từ Sơn Dương đến Trường Giang không còn phải vòng qua hồ Xạ Dương mà có thể tiến thẳng theo dòng nước mà đến.
( Đại Vận Hà thời Tùy-Đường đóng vai trò thúc đẩy phát triển kinh tế ở địa phương nằm ven tuyến, sau khi hoàn thành thì đóng vai trò là tuyến đường liên kết chính trị, kinh tế, văn hóa bắc-nam Trung Quốc trong 600 năm sau đó, xúc tiến giao lưu kinh tế và văn hóa giữa các châu huyện nằm ven tuyến.

Tổng chiều dài của hệ thống kênh đào này vào thời kỳ đó là khoảng 2.500 km).
Cùng trong năm 605, tướng Tùy Lưu Phương vốn được lệnh Tùy Văn Đế đánh chiếm vùng Giao Châu năm 602, lại tiến xuống nước Lâm Âp, bị quân của Lâm Ấp đánh bại theo quan niệm của người Trung quốc.

Thực chất quân Tùy đánh bại Lâm Ấp, nhưng đầu não và tài sản cùng với hệ thống quân đội, quý tộc của Lâm Ấp vẫn còn giữ được vùng đất cuối cùng là tỉnh Quảng Nam ngày nay.

Theo quan niệm Trung quốc phải diệt được hẳn nước, giết vua và đầu não mới tính là thành công, việc Lưu Phương không diệt được vua và triều đình, cũng như quân đội , chưa chiếm được hết nước coi như không đạt được mục đích chiến lược đề ra, quân số lại bị thiệt hại nặng nên tính là thất bại.

Lúc này , lại thêm dịch bệnh tràn lan, mười người chết hết 4,5.

Lưu Phương cũng chết trên đường về nước.

Tuy vậy, xét theo nghĩa thời chiến tranh hiện đại thì nhà Tùy đã đánh bại Lâm Ấp, vì Lâm Ấp lúc này mất đến 80% đất đai cũng như 60-70% dân số.

Bắt buộc họ phải mở rộng về phía Nam, tấn công những vùng đất của các bộ tộc người Lào, Phù Nam, người Tây Nguyên để có thêm đất đai, tyaif nguyên cũng như dân số.

Để rồi hơn 10 năm sau, sau khi bình định yên ổn và phát triển những vùng đất chiếm được cũng như đã dưỡng đủ sức thì họ tấn công lên phía bắc, đánh bại quân Tùy lấy lại vùng đất đã mất đến mãi Hà Tĩnh mới chịu ngừng.
Cũng trong năm 605, Tùy Dạng Đế cho đào kênh Thông Tế Cừ nối Lạc Dương đến bờ sông Hoàng Hà.

Sau đó ông tiếp tục cho đào kênh đào Hàn Câu nối sông Hoài với sông Dương Tử.

Đây là hai dự án kênh đào quan trọng được xây dựng dưới thời nhà Tùy, tuy nhiên lại phải tốn một nguồn kinh phí vô cùng lớn, gần một nửa số nhân công bị chết trong giai đoạn đào kênh.

Sau đó, để phục vụ cho sự lãng phí xa hoa, Dạng Đế lại ra lệnh xây 40 hành cung khắp cả nước để tiện việc tuần du.

Mùa thu năm 605, Tùy Dạng Đế đem theo nhiều cung nhân xuôi dòng từ Lạc Dương tới Giang Đô tuần du bằng một chiếc thuyền lớn, trên thuyền có sẵn các gian phòng theo lối kiến trúc như các cung điện.

Sang tháng 8 cùng năm, Dạng Đế đến được Giang Đô và lưu lại ở đấy một thời gian
Tùy Dạng Đế đã xây dựng bộ mặt cho đế quốc mới phục vụ cho triều đình cũng như hoàng tộc và các đại công trình phục vụ cho quân sự, kinh tế giao thông cả nước trong vòng có 2 năm trên 1 vùng đất rộng lớn.Vì việc xây cung điện và kinh đô mới 1 cách nhanh chóng cũng như quá lớn cũng như quá xa hoa , chưa kể lúc này nhà Tùy vừa mới xong cuộc nội chiến anh em hoàng tộc.

Lúc này đã bòn rút gần như toàn bộ nhân lực, vật lực, ngân sách nhà Tùy.
Các công trình xây dựng trên nền tảng bắt phu, tăng thuế, chưa mang hoặc không mang lại lợi ích thiết thực cho người dân khiến lòng dân đã xuất hiện bất mãn.

Nhất là khi nhìn thấy đống công trình xa hoa cũng như số người bị bắt phu và chết khổng lồ, nó ảnh hưởng rất nhiều đến việc phát triển kinh tế cũng như thu thuế má vẫn còn tính trên đầu ruộng của người dân khi mà người lao động chính của nhiều gia đình bị bắt phu và chết.

Nhà Tùy cũng chủ chương xây dựng 1 quân đội mạnh đông đảo nhưng kinh tế chưa theo kịp, nó khoét rỗng quốc khố nhà Tùy .
Biện pháp vẫn là tăng thuế, tuy nhiên nếu đội quân này chỉ ở trong nước giải quyết nội loạn hoặc ngoại xâm nước ngoài thì vẫn trong khả năng chịu đựng của dân chúng và quốc khố nhà Tùy.
Chính nhờ những lí do này mà Bân có thời gian phát triển yên ổn của mấy năm đầu khó khăn khi xây dựng căn cứ cũng như lực lượng.