*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẫn may, đây chỉ là suy nghĩ trong lòng Thư Lăng Vy, nếu thực sự nói ra, có lẽ sẽ khiến Đông Phương Hạ tức chết!  
      Dạ Ảnh thấy sắc mặt Thư Lăng Vy cũng không ngừng thay đổi, lắc đầu, đến sofa ngồi.

      Sau khi Đông Phương Hạ vệ sinh xong, vừa đi ra liền nhìn thấy Thư Lăng Vy đi về phía mình, nụ cười trên khuôn mặt vô cùng rạng rỡ!  
      “Đông Phương Hạ, nào, ăn sáng đi!”  
      Thư Lăng Vy nói xong, dịu dàng khoác cánh tay Đông Phương Hạ!  
      Đông Phương Hạ thấy vậy, trong lòng vô cùng sảng khoái! Tuy không nhịn được trêu trọc Thư Lăng Vy, nhưng không thể không phủ nhận cảm giác này, muốn cười chỉ đành nín nhịn, nếu không, công sức trước đó sẽ mất hết.


      Dưới sự phục vụ chu đáo dịu dàng khác thường của Thư Lăng Vy, rất nhanh, Đông Phương Hạ đã ăn xong bữa sáng, trở lại phòng khách!  
      “Thấy cô có thành ý, biết sai như vậy, chuyện tối qua, tôi cũng không so đo với cô!”, Đông Phương Hạ thoải mái dựa vào sofa.

      Thư Lăng Vy nghe thấy Đông Phương Hạ không giận nữa, thở dài một hơi! Cô thực sự sợ Đông Phương Hạ không nói chuyện với cô! Đã quen gây chuyện với nhau, nếu chiến tranh lạnh, cô thực sự không chịu nổi.

      “Tôi đã nói mà! Đông Phương Hạ nhà tôi rộng lượng như vậy, sao lại so đo với phụ nữ! Ừm, đây là niềm tự hào của Thư Lăng Vy tôi!”, nói đến đây, Thư Lăng Vy liếc nhìn Dạ Ảnh, lại gần bên tai Đông Phương Hạ, nói nhỏ: “Cái đó của tôi không còn mấy ngày, anh chịu khó nhịn mấy ngày! A…”  
      Tôi… trời ơi! Có phụ nữ như cô không! Sáng sớm lại bắt đầu mê hoặc tôi! Đông Phương Hạ nghe xong toát mồ hôi lạnh, khi nhìn thấy bộ dạng tiểu nhân đắc chí của Thư Lăng Vy, Đông Phương Hạ thực sự hối hận vừa nãy nói không so đo với cô ấy! Xem xem, vừa tha thứ cho cô ấy, cô ấy bắt đầu làm nghiệp cũ rồi! Vãi!  
      Nhưng, đúng lúc Đông Phương Hạ muốn nói gì, điện thoại trong túi rung lên! Sau khi thấy là số điện thoại bí ẩn và nội dung tin nhắn, đôi mắt lạnh sâu của Đông Phương Hạ nheo lại, khóe miệng nổi lên nụ cười vô cùng tà mị và tàn nhẫn.

      Các người, cuối cùng cũng đến rồi! Đến thật đúng lúc, lại cứ vào lúc tôi xin bên trên không nhúng tay vào việc tranh đoạt của thế giới ngầm Yên Kinh.

Là nhà họ Tư Mã biết được thông tin, hay là nguyên nhân khác, cảm giác những người này vô cùng hiểu tình hình của Yên Kinh.


Đông Phương Hạ nhất thời không nghĩ ra.

      Bỗng nhiên cảm thấy trên người Đông Phương Hạ có sát khí, cơ thể Thư Lăng Vy run lên! Khi nhìn thấy đôi mắt nheo thành khe hở của Đông Phương Hạ, liền hiểu ra, có chuyện!  
      Dạ Ảnh lại không sao, chuyện như này, cũng không phải là lần đầu tiên! Nhưng, sát khí của cậu chủ, sao lại sắc bén như vậy! Lẽ nào có chuyện lớn.

      Lát sau, sát khí lạnh lùng của Đông Phương Hạ dần dần biến mất, trở lại bình thường! Nhìn Thư Lăng Vy và Dạ Ảnh một cái: “Nhìn tôi làm gì!”  
      “Có phải xảy ra chuyện không?”, lần này Thư Lăng Vy nghiêm túc hỏi Đông Phương Hạ.

      “Không có, có chuyện gì xảy ra được”.

      Tuy có chuyện, nhưng Đông Phương Hạ vẫn không muốn để Thư Lăng Vy lo lắng, ít nhất đợi chốc nữa ra ngoài chơi vui vẻ, không có áp lực trong lòng.

      Nhưng Thư Lăng Vy sẽ tin sao! Đừng quên cô là cảnh sát hình sự quốc tế! Đông Phương Hạ đã không muốn nói, cô cũng không hỏi, bĩu môi cười, ánh mắt nhìn Đông Phương Hạ như đang nói: “Xí, tôi còn không nhìn ra sao! Không nói thì thôi, tôi mới không thèm biết đấy!”  
      Đông Phương Hạ thấy vậy, nhún vai, nói với Dạ Ảnh: “Gọi Dạ Phong đến, đợi tôi ở dưới”.


      Dạ Ảnh trả lời một tiếng, đứng lên quay người đi ra.

      “Em trai Đông Phương Hạ, hôm nay chị Thư Lăng Vy đưa cậu đi chơi, thế nào!”  
      Dạ Ảnh vừa đi, Thư Lăng Vy sáp lại gần, cười ha ha nhìn cánh tay của Đông Phương Hạ.

      Hôm nay Đông Phương Hạ định đưa Thư Lăng Vy ra ngoài chơi, Thư Lăng Vy lại đề xuất trước, sao anh lại từ chối chứ! Lập tức, ra dấu tay “OK” nói: “Được, cậu chủ tôi hôm nay đi chơi cùng cô”.

      “Ha ha, cậu
.