Đông Phương Hạ đẩy cửa phòng khách, khi nhìn thấy Thư Lăng Vy mặc đồ ngắn cũn ngồi trên sofa xem tivi, còn cầm đồ ăn vặt trong tay, vừa ăn vừa cười, anh suýt nữa ngất ra đất!
Vãi, không phải Thư Lăng Vy này coi nơi này là nhà của mình chứ! Xem dáng vẻ cô ấy, đúng là… đúng là… còn mặc quần bò ngắn như vậy, lẽ nào cô ấy không sợ không cẩn thận bị lộ hết sao!
Thư Lăng Vy nghe thấy có người vào, liếc nhìn một cái, nhìn thấy Đông Phương Hạ, lập tức thu lại nụ cười rạng rỡ mê hoặc lòng người, đợi Đông Phương Hạ đi vào, đập mạnh bắp rang bơ trong tay về phía Đông Phương Hạ!
“Nói thật đi, hai ngày nay anh đến chỗ quái quỷ nào hả! Có phải lén lút sau lưng tôi đến trường đại học nào đó tìm các cô em mới chớm nở phải không!”
Vãi! Trong lòng cô tôi là một người như vậy sao! Đông Phương Hạ giật khóe miệng, kiềm chế sự kích động muốn đánh đòn Thư Lăng Vy, bĩu môi nói: “Cô quản được không không! Đừng nghĩ rằng cô là vợ chưa cưới của tôi thì có thể hạn chế tự do của tôi.
Tôi nói cho cô biết, đó là việc không thể nào!”
“Tôi không quản được, Đông Phương Hạ, tôi là người phụ nữ của anh đấy! Nếu không quản anh, với bộ dạng ăn bám phụ nữ của anh, ngộ nhỡ bị phụ nữ giàu có để mắt, bao nuôi, tôi và Diệc Phi há không phải chịu thiệt lớn hả! Đến lúc đó có được rồi, thì là hàng second hand!”
Mấy người Tây Môn Kiếm, Dạ Ảnh nghe xong đều bật cười! Phu nhân Huyết Lang này, không chỉ phong tình, mà ăn nói cũng khiến người ta tức chết.
Second hand? Đông Phương Hạ cạn lời! Mẹ kiếp! Tôi đã không phải là đàn ông chưa bóc tem từ lâu rồi! Cô đợi kiếp sau đi! Suy nghĩ mãi, Đông Phương Hạ bật cười, ngồi đối diện Thư Lăng Vy, hỏi: “Sao cô lại chạy đến chỗ tôi!”
“Tôi đến kiểm tra!”
Thư Lăng Vy khoanh hai tay trước ngực, sau khi đôi đồi núi chịu chèn ép, liền ưỡn lên! Đông Phương Hạ thấy vậy cũng phải thầm nuốt nước miếng, cổ họng khô rát!
Đám người Tây Môn Kiếm hoàn toàn không ngờ Thư Lăng Vy lại to gan như vậy, dám mê hoặc Đông Phương Hạ trước mặt người ngoài! Lập tức, giả bộ không nghe thấy gì, cũng không nhìn thấy gì! Tất cả đều ngồi xuống.
Thư Lăng Vy thấy toàn bộ lãnh đạo cấp cao Lang Quân đều ngồi xuống, cũng không gây chuyện với Đông Phương Hạ nữa, tắt tivi, sau khi đổi tư thế ngồi, mới nói với Đông Phương Hạ: “Bản tiểu thư đến đây muộn như vậy, chủ yếu là có chuyện muốn nói với anh! Lo anh không cẩn thận bị người khác tiêu diệt!”
“Ừm, nghe cô nói như vậy, tôi còn phải cảm ơn cô rồi! Nói đi, tôi nghe đây!”
Đông Phương Hạ cười như không cười nhìn Thư Lăng Vy đắc ý! Thư Lăng Vy bĩu môi, sắc mặt dần trầm xuống, nhìn mấy người Tây Môn Kiếm, nghiêm túc nói: “Lúc chiều muộn, tôi nhận được thông tin, hình như bên trên có ý cho mấy bang phái lớn Yên Kinh giao chiến!”
Đông Phương Hạ là thống soái Lang Quân, bây giờ Lang Quân không địch được Tào Bang và Hải Bang! Một khi thế giới ngầm Yên Kinh hỗn loạn, nói không chừng Lang Quân sẽ… đương nhiên Thư Lăng Vy lo lắng rồi! Cô nói xong, nhìn Đông Phương Hạ với ánh mắt dịu dàng,
Đông Phương Hạ nghe xong không phản ứng gì, chỉ cười nhàn nhạt.
Mấy người Tây Môn Kiếm lại nhìn nhau, nếu lời của Thư Lăng Vy là thật, tại sao bên trên lại lựa chọn đưa ra quyết định như vậy vào lúc này.
“Anh nói gì đi chứ!”
Thư Lăng Vy thấy Đông Phương Hạ không những không căng thẳng, ngược lại còn cười hi hi, lại càng thêm lo lắng.
“Tin tức
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.