“Không có ông nội và mọi người toàn lực trợ giúp, anh đối phó với nhà họ Tư Mã phải đi đường vòng! Hơn nữa, như vậy, người nhà họ Tư Mã sẽ không lo đến người phía sau anh!”, Thư Lăng Vy cũng phải lo lắng.

      Đông Phương Hạ nghe xong, dừng bước chân, quay người nhìn Thư Lăng Vy, cười nói: “Làm sao, lo cho tôi à! Không phải chứ, đã yêu tôi nhanh như vậy!”  
      “Đúng thế, tôi yêu anh rồi! Lo một ngày anh chết trên chiến trường, bỏ lại cô nhi quả phụ chúng tôi.

Thật đáng thương!”  

      Hai tay Thư Lăng Vy ôm trước ngực, ngẩng đầu nói, còn giả bộ đáng thương!  
      Đông Phương Hạ thấy vậy liền trợn mắt, vô cùng bực bội! Người phụ nữ này, ăn nói thế nào vậy, có kiểu trù ẻo người đàn ông của cô như vậy sao! Đông Phương Hạ đảo mắt, cười âm hiểm nói: “Nghe cô nói, nếu tôi không làm chút gì đó thì thực sự có lỗi với bản thân rồi!”  
      Đông Phương Hạ nói xong, lật tay ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Thư Lăng Vy, sau đó, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cô.

      “A… buồn…”  
      Thư Lăng Vy vùng thoát khỏi bàn tay ma quỷ của Đông Phương Hạ, nhảy sang một bên, cười ha ha nhìn Đông Phương Hạ, nói: “Lưu manh, đang ở bên ngoài, anh sờ cái gì! Chỉ được sờ không được ăn, anh không khó chịu à?”  
      Đông Phương Hạ: “…”, người phụ nữ này, mẹ kiếp, công khai trêu đùa mình.

Đông Phương Hạ toát mồ hôi trán.

      Thư Lăng Vy thấy dáng vẻ ấm ức của Đông Phương Hạ, liền vui vẻ trong lòng, ưỡn ngực, hai con thỏ trắng nhỏ “soạt” bật lên, tiếp tục trêu đùa Đông Phương Hạ.

      “Tôi là vợ chưa cưới của anh, sớm muốn cũng là của anh, tối nay thấy thân thủ đáng sợ của anh, không cần đấu nữa, tôi nhận thua! Anh đang bị thương, không được vận động mạnh, đợi anh bình phục đã! Tìm một nơi lãng mạn, tôi mặc nội y gợi cảm của tôi, cho anh no con mắt!”  
      Tôi thèm vào! Đông Phương Hạ suýt chóng mặt ngã lăn xuống đất, nhìn “đôi núi” đầy đặn của Thư Lăng Vy, nghe xong những lời khiến người ta chảy máu mũi, cơ thể Đông Phương Hạ hơi có phản ứng, muốn khóc mà không ra nước mắt nhìn Thư Lăng Vy: “Được thôi, cô đã nói như vậy, tôi cũng không quan tâm trên người có bị thương hay không, cũng không cần tìm nơi lãng mạn! Cô xem bây giờ đã nửa đêm rồi, xung quanh không còn ai, gió thổi mát lạnh, xử cô ngay tại chỗ là được rồi”.


      “Được thôi, đuổi bắt được tôi thì cho anh!”  
      Thư Lăng Vy khoanh hai tay, cười gập cả lưng, chạy về phía trước.

      Đông Phương Hạ thấy vậy liền đuổi theo! Thế là, khu phố cao cấp xuất hiện cảnh tượng ấm áp và yên tĩnh.

Thư Lăng Vy cố ý chạy thật chậm, Đông Phương Hạ cố ý không đuổi theo kịp Thư Lăng Vy! Tuy nói là Thư Lăng Vy trêu đùa Đông Phương Hạ, nhưng trong lòng hai người rất rõ, nhiều năm mới gặp mặt, mọi người đều hy vọng trái tim của đôi bên sớm được ở bên nhau, đặc biệt là sau khi Thư Lăng Vy gặp Đông Phương Hạ, cô càng hy vọng được ở bên cạnh Đông Phương Hạ, Đông Phương Hạ bây giờ, là người cô mong muốn có nhất.

      Bạch Vỹ đi theo sau thấy cảnh hai người hạnh phúc, liền bật cười, cảm thán mình được thấy sự hồn nhiên vui vẻ của Huyết Lang.

      Nhưng, trong lúc Đông Phương Hạ đưa Thư Lăng Vy về nhà, một đường của Hải Bang gần với Tào Bang nhất, gặp phải sự tấn công của đám người không rõ lai lịch, những người này, mặc đồ của Tào Bang, tay cầm đao chém sắc lạnh, khuôn mặt vô cảm!   
      Khi đến đường của Hải Bang, đã là nửa đêm yên tĩnh, không cho anh em canh gác thời gian phản ứng, liền tiến lên chém người canh gác cổng lớn! Sau đó, giết sạch hơn ba trăm người trong đường đó của Hải Bang! Đương nhiên, những người này đã sớm nhận được mệnh lệnh, để lại một nhân chứng sống có thể chết bất cứ lúc nào.


      Tối nay, chuyện Tào Bang tấn công Lang Quân, Hải Bang cũng biết! Tránh buông lỏng để Tào Bang nhân cơ hội, tổng bộ Hải Bang và mấy đường quan trọng khác vô cùng nghiêm ngặt, đồng thời, cũng phái nhân viên tình báo của họ theo dõi hành động của Tào Bang và Lang Quân!  
      Sau khi Tào Bang tấn công đường của Lang Quân, gặp phải chống cự mãnh liệt, bị ép rút chạy, Hải Bang mới yên tâm! Họ lo rằng đây là kế giương đông kích tây của Tào Bang, giả bộ tấn công Lang Quân, chuyển sang nhằm vào họ, sau đó quay họng súng đối phó họ.

      Nhưng, điều khiến Hải Bang không ngờ là, cuộc chiến giữa Tào Bang và Lang Quân vừa kết thúc, đường của họ gặp phải trận rửa máu của đám người không rõ lai lịch! Sau khi bang chủ Hải Bang nghe tin, lập tức ra lệnh cho chiến tướng đứng đầu Hải Bang đích thân đi điều tra, buộc phải biết là người nào làm.

      Đường bị rửa máu của Hải Bang, cách rất xa địa bàn của Lang Quân! Sau khi chiến tướng Hải Bang đến đây, phát hiện còn có một anh em thở thoi thóp, liền tiến lên hỏi.

      Đáng tiếc, trước khi chết, người anh em đó cũng không nói một câu, chỉ nhìn chằm chằm về hướng băng nhóm Tào Bang.