Diệp Bằng bị một người kéo đi vào một căn phòng trống.Vừa vào phòng anh đã bị người đó cưỡng hôn hết sức điên cuồng như muốn nuốt chửng đôi môi anh vậy.
Anh liền kích động trong đêm tối, liền xô người đó ra.
Người hôn anh là một người phụ nữ có một gương mặt đã khiến trái tim anh tan nát mấy năm qua.
“Tiểu Vy! Cô bị điên rồi sao?”Khi anh nhìn thấy gương mặt cô ta thì liền kinh ngạc.
Tiểu Vy bạo dạn đưa tay cởi hết quần áo mình ngay trước mặt anh.
Diệp Bằng bất ngờ nhanh chóng đưa tay lên che mắt lại.
“Cô mau mặc đồ vào..Mau lên!”
Anh không thể tin nổi người phụ này lại dám cả gan hôm nay quyến rũ anh ngay tại nơi này.
Tiểu Vy nhìn anh với ánh mắt hết sức gợi tình đầy quyến rũ,cô ta thoả thân trước mặt anh,bước tới thật nhanh ôm chầm lấy anh.
“Diệp Bằng! Muốn em đi, em rất cần anh vào lúc này!”Cô ta bạo dạn lấy tay anh chạm vào ngực của mình x0a nắn.
Hơi thở anh bắt đầu căng cứng lên, người anh nóng rực.
Đã bao lâu rồi anh chưa chạm vào cơ thể của phụ nữ.
Từ ngày anh phát sinh quan hệ với cô gái đó thì anh đã tự hứa với lòng mình đến khi nào anh gặp lại người con gái ấy anh mới buông bỏ cái gánh nặng trong lòng mình mới có thể bước tiếp nữa.
“Tiểu Vy! Cô bị sao thế?Tôi và cô đã quá khứ, điều này không thể".
“ Nhưng em vẫn còn yêu anh.
Em biết anh vẫn yêu em mà" Cô ta bắt đầu bám dính lấy anh.
Tiểu Vy bắt đầu cởi nút áo của anh ra từng cút một.
Cô ta không kiềm chế được liền cúi xuống hôn lấy vòm ng ực rắn chắc của người đàn ông mà cô luôn nhớ đến.
Sức chịu đựng của Diệp Bằng cũng không thể nào vượt qua ải mỹ nhân cộng với đây là người con gái anh yêu.
Đôi tay anh liền kéo cô lên ôm chặt cô ta vào lòng,tay anh liên tục nắn b óp hai bên ngực của cô.
Cơn d*c vọng hiện trào đôi mắt thâm sâu của anh.
“Diệp Bằng! Nhanh lên hãy muốn em đi!”
Nhưng trong đầu Diệp Bằng bây giờ đã hiện lên một người khác mà không phải là cô ta.
Trong đầu anh vừa là cô gái 5 năm trước khi anh chiếm hữu cướp đi lần đầu tiên của cô ấy vừa là cô gái đã nhảy với anh lúc nãy.
Hình bóng Lam Lam đang che đi tầm nhìn của anh.
“Tiểu...."
“Em đây...!" Tiểu Vy nghĩ anh gọi tên cô,cô liền nhanh chóng đáp.
Đột nhiên ánh mắt Diệp Bằng trở nên lạnh lẽo,đôi môi anh nhếch nhẹ lên.
“Tiểu Lam....!Em thật sự rất đẹp" Cuối cùng anh cũng gọi tên của người con gái đang nằm trong lòng anh.
Tiểu Vy kinh ngạc, cô kéo anh ra.
“Sao....!Tiểu Lam?”Trong lòng anh không phải là cô mà người con gái khác sao.
Cơn ghen tuông liền bọc phát dữ dội trên đôi mắt cô ta.
Cô bước tới nắm lấy cổ áo của anh.
“Anh...!Anh yêu cô ta rồi phải không?"
“Yêu...!Haha....Yêu" Diệp Bằng không trả lời cô ta mà anh chỉ biết lẫm bẫm cười và lập đi lập lại từ đó.
Bên ngoài lại có tiếng bước chân vội vã cùng với giọng nói rất quen thuộc.
“Ông xã.
Tiểu Lam nó đi đâu rồi, em đang xuống đại sảnh tìm con bé.
Anh cũng mau xuống đi!”
Tiếng nói Thi Thi dõng dạc bên ngoài.
Cô đang điện thoại cho chồng mình để tìm kiếm em gái
Diệp Bằng vừa nghe vậy thì không nghĩ ngợi kéo tay cô ta ra, anh lập tức chạy đi ra ngoài.
Tiểu Vy toàn thân không mặc gì lập tức ngồi xổm xuống nền nhà khóc lớn.
Thì ra anh thật sự yêu cô ta rồi.
Đã yêu rồi.
Tình cảm bao nhiêu năm anh thật sự đã quên cô rồi...!
Diệp Bằng vừa chạy vừa cài nút áo đuổi theo Thi Thi
“Chị dâu,chị nói gì Lam mất tích rồi sao?”
“Ừ...!Chị vừa mới đặt con bé đứng trước cửa phòng,để chị mở cửa.Nhưng khi chị quay lại thì con bé không biết lại biến đi đâu nữa rồi" Thi Thi bối rối gương mặt đầy lo lắng.
Diệp Bằng nhìn xung quanh rồi nghiên đầu nhìn Thi Thi
“Em cùng chị đi tìm cô ấy!"
Dứt lời cả hai đều chia nhau đi tìm.
Phía bên Hạo Thiên lúc nãy vẫn không biết chuyện gì xảy ra.
Anh bế Tiểu Sơ về phòng cô thì liền ở trong luôn trong đó không chịu bước ra.
Trong phòng tối om anh đặt cô lên giường, ánh mắt quyến rũ nhìn người con gái đang không ngừng run rẩy dưới thân anh.
Cảm giác lúc này của anh đầy hồi hợp, căng thẳng,trái tim càng lúc càng đập nhanh.
Anh chưa hề có cảm giác với một cô gái nào như lần này.Tiểu Sơ là người duy nhất khiến anh phải rung động trước mặt con gái như thế này.
Còn cảm giác của Tiểu Sơ lúc này còn hoảng sợ hơn anh nữa,gương mặt tái xanh không dám nhìn thẳng vào mắt của người đàn ông này.
Khi đôi môi của anh chuẩn bị hạ xuống lần nữa thì cô đã kịp thời ngăn lại, nước mắt trực trào tuông ra.
“Tổng Giám Đốc...!Đừng mà, chúng ta không thể" Cô vừa nói vừa khóc lớn.
Hạo Thiên thấy cô khóc trong lòng khẽ khó chịu.Người con gái này thật sự quá yếu đuối....!Yếu đuối tới nỗi cần phải có một người nào đó che chở.
“Em đừng khóc, anh sẽ đau lắm.
Anh biết em đang sợ điều gì!”Anh làm sao không hiểu trong lòng cô như thế nào chứ.
Cô có một tấm lòng trong sáng, vị tha và luôn tự tị trước mặt mọi người vì nghĩ thân phận của mình nhưng cô có biết là những người bên ngoài đó e rằng còn không xứng được với cô nữa nói chi là khinh thường cô
Trong lòng luôn có một suy nghĩ.Nếu anh là chồng cô sẽ như thế nào?
Cô và Tiểu Vy là hai loại người khác nhau.
Cô ta đa đoan tham lam muốn địa vị giàu sang còn cô thì như bông tuyết trắng chưa hiểu gì về những thế bên ngoài đang có âm mưu toan tính lẫn nhau mà cô còn ra tay giúp họ nữa chứ.
“Anh hứa sẽ chịu trách nhiệm với em, em đừng sợ!” Anh nhất đinh sẽ giữ lời hứa này đối với cô
Nói xong,anh không chờ đợi câu trả lời của cô.Hạo Thiên cúi xuống hôn lên môi cô một nụ hôn thật sâu cùng cô quyến luyến.
Ban đầu Tiểu Sơ có đưa tay lên ngăn cản nhưng Hạo Thiên đã nhanh hơn cô,anh dùng một bàn tay to khỏe của mình bắt lấy hai cánh tay của cô nắm chặt giam lên đ ỉnh đầu.
Tay còn lại thì anh luồng ra đằng sau kéo dây kéo chiếc váy xuống.
Tấm lưng trần của cô liền hiện ra,chạm vào miếng nệm lạnh giá ở phía dưới.
Tiểu Sơ sợ hãi hai tay bắt đầu cựa quậy nhưng đã vô tình làm cho anh cởi chiếc váy của cô càng nhanh hơn.Hạo Thiên kéo thẳng chiếc váy quăng xuống đất.
Trên người cô bây giờ chỉ còn bộ đồ lót màu da đầy gợi cảm.
Yết hầu của anh liền lên xuống không đều đặn.
Thân hình trắng nõn không một chút mở thừa nào liền đập vào mắt anh.
Trái tim anh càng đập dữ dội hơn.
“Em đẹp quá..!" Hạo Thiên tán dương.
Anh chưa bao giờ thấy ai có thể đẹp một cách hoàn hảo như vậy.Cô như một đóa hoa giống như đang chờ ai đó tới hái
Bây giờ nếu so sánh những người phụ nữ đã cùng ân ái với anh thì đây mới chính là người con gái anh cần tìm đã lâu.Đúng như anh đã tưởng tượng,cô gái này sở hữu một thân hình không tầm thường mà.Cô xinh đẹp nhưng không kém phần quyến rũ và đặc biệt vòng nào ra vòng nấy.
Tiểu Sơ sững sờ, trái tim cô như muốn nhảy khỏi lồ ng ngực khi thân thể cô đã lộ trước mặt anh.
Nước mắt chảy xuống càng lúc càng nhiều.
“Tổng Giám Đốc...! Đừng mà.
Chúng ta dừng lại đi"Cô khẽ cầu xin.
Đôi mắt thâm sâu của anh nhìn thẳng vào mắt cô tuyên bố.
“Đã quá trễ rồi...!Hôm nay em sẽ thuộc về anh”.
Dứt lời anh buông tay cô ra, dùng lấy đôi chân của mình kẹp chặt cô còn bàn tay anh liền nhanh chóng cởi hết quần áo của mình ra.
Khi ánh mắt Tiểu Sơ nhìn thấy người anh em đã dựng đứng của anh thì cô liền quay đi chỗ khác.
Cô không ngờ nó lại to đến mức như thế.
Cô phải làm sao đây? Cô rất sợ…
“Tôi cầu xin anh buông tha cho tôi đi! Anh đã có vợ rồi...!" Cô vẫn không quên người đàn ông này đã có vợ và còn là anh trai của bạn thân cô, cô không thể làm như thế được.
Hạo Thiên nghe cô vừa nhắc tới người phụ nữ đó thì gương mặt anh liền tức giận.Anh không suy nghĩ liền đè mạnh cô xuống, anh lập tức lột thẳng áo ngực cùng với chiếc quần nhỏ còn sót lại trên người cô đều quăng ra xa.
Bây giờ thân thể cả hai đều được đối phương nhìn thấy hết.
Anh xoay thẳng mặt cô lại bắt cô phải nhìn thẳng vào người anh
“Em dám nhắc cô ta trước mặt anh.Được...!Anh sẽ cho em xem,người đàn ông có vợ sẽ như thế nào!”
Hạo Thiên cúi xuống hôn ngấu nghiến từ môi của cô,từ từ đi mạnh xuống cổ rồi xương quai xanh và dừng lại ngay hai đỉnh hồng đang dựng đứng chờ anh đến yêu thương.
Anh há miệng ngậm cắn một bên, bên kia thì anh dùng tay nhào nặn đến biến dạng.
Tay kia anh lần mò xuống dưới tách đôi chân cô ra anh đưa tay chạm vào vùng kín khít khe của cô ở đó mà k1ch thích.
“ Sơ...Em thật nhạy cảm,ở dưới nó ướt hết rồi.
Em còn chối nữa sao?"Anh cảm nhận người con gái thật sự là một món vật rất quý báu.
Anh đã cùng ân ái với rất nhiều cô gái và ngay cả vợ anh cũng không thể nào mẫn cảm như cô gái này.
Tại sao em gái anh lại giới thiệu cho anh trễ đến thế?
Nếu anh gặp cô trước, có khi nào người này sẽ là vợ của anh, chứ không phải người phụ nữ có dã tâm như Dương Tiểu Vy kia.
Tiểu Sơ bị lời nói và ánh mắt của anh thiêu rụi, cô đã không thể làm chủ bản thân mình nữa rồi.
Hô hấp bắt đầu dồn dập, tim cũng đập thình thịch.
Bất giác cô đưa tay bám chặt lấy anh.
“Ư....!mmm.A..
" Cô khẽ rên nhẹ
Hạo Thiên nghe được tiếng kêu ấy thì máu huyết của anh liền dâng trào.
Anh không thể nào kiềm chế được nữa.
Anh kéo hai chân cô kẹp chặt lấy hong anh,còn anh thì từ từ tiến vào hạ th@n của cô một cách chậm chạp
“Á....!" Tiểu Sơ kinh sợ hét lên, hai mắt trợn to lên.
Ánh mắt Hạo Thiên cũng đầy kinh ngạc với tiếng hét của cô, anh nhìn cô với vẻ không tin.
“Em...!Em..
Em còn sao?”
Tiểu Sơ nhăn mặt,gật đầu nhẹ.
Hạo Thiên chợt đứng hình.
Anh biết cô trong sáng, hiền lành nhưng không nghĩ người con gái này vẫn còn trinh tiết.Anh nghĩ cô cũng đã ba mươi tuổi rồi đương nhiên cũng sẽ trải qua vài một mối tình nhưng không ngờ cô vẫn còn là con gái.
Đây là lần đầu tiên anh đã cướp lấy đời con gái của người ta.
Từ trước giờ anh chưa từng được nếm qua mùi vị như thế này.
Một dòng máu tươi ở dưới đang từ từ chảy ra thấm hết cả ga giường.
Tiểu Sơ khóc nức nở nhưng cô không hề phát ra lớn tiếng.
Cái thứ quý giá nhất của cô,cô đã gìn giữ bấy lâu nay đã bị anh cướp lấy rồi.
Hạo Thiên vuốt nước mắt cô hôn nhẹ lên khóe mắt ửng đỏ của cô dùng giọng điệu yêu thương dỗ dành cô.
“Anh xin lỗi!Anh không hề biết em vẫn....!" Anh ngừng nghỉ một lát
"Nhưng em yên tâm anh sẽ chịu trách nhiệm"
Lời anh nói là sự thật, anh muốn người con gái này sẽ thuộc về anh.
Anh lại tiếp tục cưng chiều cô khuyên nhủ.
“Ngoan...!Sẽ không đau nữa đâu.
Anh sẽ làm cho em cảm thấy sung sướng khi ở bên cạnh anh"Nói xong anh liền đẩy thắt lưng tiến vào người cô.
“Ưmm....!A á..
Đau quá..
" Cảm giác lần này của cô có đau nhưng lại cho cô một cảm giác kì lạ nữa.
Cảm giác này giống như giúp cô có thể chạm tới kh0ái cảm mà trước đây cô chưa bao giờ có được.
Hai tay cô bắt đầu ôm chặt lấy anh,hai người quấn quýt trên giường.
Hạo Thiên biết cô đã thích ứng liền nhấp nháy ra vào hạ th@n càng lúc càng nhanh.
Cô có kh0ái cảm lạ thì anh cũng có một cảm giác sung sướng và rất thoả mãn.
Đây là cảm giác lần đầu tiên anh mới cảm nhận được.
Hơn ba mươi mấy tuổi đầu mới hiểu được lên thỏa mãn d*c vọng là như thế nào?
Mùi k1ch tình kịch liệt đang bay khắp cả căn phòng.
Mồ hôi nam tính của người đàn ông liên tục rơi xuống chiếc eo nhỏ nhắn của người phụ nữ đang ra sức r3n rỉ ở dưới.
Hạo Thiên cúi xuống hôn lên môi cô thật sâu.
Ngoài cửa sổ, ánh trăng đêm nay rất sáng.
Cả hai vẫn không hay biết ở bên ngoài đang xảy ra chuyện gì mà cứ tiếp tục ân ái cho đến khi tiếng gõ cửa vang lên ở ngoài cửa.