Từ Thiên Phương lúc này mới chợt nhận ra, hai người chính là quan hệ trên hợp đồng, anh lúc nãy chỉ là diễn trước mặt mọi người mà thôi. Cô khẽ gượng cười, đáp bằng giọng đùa giỡn.

" Anh làm rất tốt! Bọn họ tin đến sái quai hàm luôn rồi, đến tôi còn muốn ngẩn ngơ vì anh!"

" Tôi cũng không nghĩ bản thân lại diễn tốt như vậy! Chắc là sau khi kết thúc hợp đồng với cô, tôi chuyển qua làm diễn viên luôn cũng được!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ ánh mắt nhìn phía trước lái xe, anh không thể nhìn thấy gương mặt gượng gạo của Từ Thiên Phương ngay lúc này.

" Ồ, làm diễn viên cũng không tồi, chúc anh có thể thành công!" Cô nhẹ giọng nói, ánh mắt trốn tránh nhìn ra ngoài cửa sổ. Từ Thiên Phương không hiểu, tại sao cô lại thấy không vui như vậy.

Xe vừa về đến biệt thự, cô đã nhanh chóng mở cửa xe chạy một mạch vào trong nhà, làm cho Hoàng Phủ Thiên Kỳ vô cùng bất ngờ. Anh không hiểu rốt cuộc cô vì chuyện gì mà vội vã như vậy.


Đêm đó khi mọi người đã say giấc, Từ Thiên Phương lại không ngủ được, cô đi đến hầm rượu, muốn uống một chút. Bởi vì uống rượu vang mỗi ngày cũng rất tốt cho cơ thể, chỉ cần uống vừa đủ thì tác dụng sẽ khác.

Nhìn dòng nước màu đỏ sóng sánh bên trong ly thủy tinh, Từ Thiên Phương lại cảm thấy thích thú. Uống cạn một hơi rồi, cô lại quay về phòng ngủ.

Nhưng hôm nay cô lại quên mất một điều, cô vẫn còn chưa uống thuốc trị bệnh mộng du của mình. Giữa đêm, Từ Thiên Phương lại tỉnh dậy, cô mơ màng lại chạy đến phòng của Hoàng Phủ Thiên Kỳ, rồi nhanh chóng chui vào chăn cùng anh.

Nếu là lúc trước mỗi khi mộng du cô đều đi đến phòng ngủ của ba mình, nhưng bây giờ lại thành phòng ngủ của anh mất rồi. Có chăng ở bên anh cô thấy ấm áp, nên liền đến trong mơ cũng muốn ở gần anh.

Hoàng Phủ Thiên Kỳ nhanh chóng cảm nhận có người đang nằm bên cạnh, anh lập tức mở mắt ra. Lần trước do anh bị thương, cộng với tác dụng của thuốc nên không phát hiện ra cô. Nhưng bây giờ anh hoàn toàn bình phục, với một người như anh thì sẽ ngay tức khắc cảm nhận được.

" Lại là cô ấy? Làm sao mà cô cứ thích đến phòng ngủ của tôi vậy?" Anh chau mày nói khẽ, nhưng anh có lay cỡ nào, cô cũng không tỉnh. Sở dĩ người mắc bệnh mộng du thường ngủ rất say, nhưng kêu anh mạnh tay hơn để đánh thức cô thì anh lại không nỡ.

" Hừm, thôi thì lỡ rồi tôi đành đóng cho tròn vai vậy!" Anh thở dài nói, rồi đưa tay bế cô trở về phòng của mình.

Chẳng hiểu thế nào, đặt cô xuống giường rồi, cô vẫn nhất quyết nắm lấy áo anh không buông. Hoàng Phủ Thiên Kỳ thở dài thườn thượt, xem ra cô thiên kim này cũng không có ít tật xấu rồi đi. Anh nhẹ nhàng gỡ tay cô ra, cẩn thận đắp chăn cho cô xong mới quay về phòng.

Sáng sớm hôm sau, trên các trang báo lớn đều là thông tin của Từ Thiên Phương và Hoàng Phủ Thiên Kỳ. Tin hot thế này làm cho không ít người phải trầm trồ, dù không nhìn thấy rõ mặt của anh, nhưng bọn họ đều tin chắc anh sẽ rất đẹp trai.

Mọi người bắt đầu bàn tán, ai cũng đoán mò đoán non xem người ấy là ai. Chỉ tiếc là đưa ra rất nhiều đối tượng, nhưng cái thần thái mang đậm chất quý tộc của anh chẳng ai có được.


" Tiểu thư, là báo sáng nay! Hiệu ứng rất tốt, có rất nhiều người khen ngợi mỹ nam của cô!" Alice mang báo buổi sáng đến cho cô.

" Ừm, tôi cũng biết là sẽ như vậy!" Từ Thiên Phương nhàn nhạt nói, chuyện này không nằm ngoài dự đoán của cô.

Có tin tức này rồi, thì những tờ báo lá cải kia sẽ không viết bậy bạ về cô nữa. Chỉ cần như thế thôi, sau này hợp đồng kết thúc cũng không ai dám nhắc đến chuyện cô không thích đàn ông, hay đại loại mắc bệnh lạ nữa.

Chuyện tai tiếng của cô như vậy là giải quyết xong, bây giờ cô cần phải tập trung vào công việc. Chuyện bộ sưu tập mới cần phải nhanh chóng ra mắt thị trường, cần phải dằn mặt Nhiễm Sùng Quang. Từ Gia trước nay không dung khiêu khích, nếu muốn chơi, cô không ngại chơi tới cùng.

" Alice, bên khâu chế tác đã sản xuất tới đâu rồi?" Cô nhìn sang trợ lý hỏi.

" Tiểu thư, mọi thứ đang ở giai đoạn cuối cùng rồi, chắc chắn sẽ kịp ngày ra mắt!" Alice gật đầu nói.

" Vậy thì tốt, nhớ để mắt đến lão già Nhiễm Sùng Quang kia, tôi nghĩ ông ta có vấn đề!" Cô không quên dặn dò thêm.

" Vâng, tôi sẽ cho người để mắt đến ông ta!"

Nửa tháng trôi qua, tập đoàn Diamond của Từ Thiên Phương cũng chuẩn bị ra mắt cho bộ sưu tập mới. Sáng sớm mọi người đã tất bật chuẩn bị cho buổi ra mắt, bộ sưu tập cũng được vận chuyển đến tất cả cửa hàng của Từ Gia.


Alice lúc này đang kiểm tra lại từng thứ, cần phải tỉ mỉ đến mức không để lộ chút sơ hở nào.

" Đèn bên này treo bị lệch rồi, các anh giúp tôi chỉnh lại đi!"

" Sân khấu có vẻ hơi trơn, các anh xem lại giúp tôi luôn nhé!" Alice cứ như bà cô già, nói không ngừng nghỉ.

Ân Vệ lúc này cùng Hoàng Phủ Thiên Kỳ đi đến, bạn gái ra mắt bộ sưu tập mới, thân làm bạn trai như anh cũng phải đến xem chứ.

Alice lúc này nhìn thấy chữ trang trí bị rơi ra, cô liền bắt thang leo lên xử lý, bởi vì xung quanh cô không còn ai để sai nữa rồi.

" Ah!" Nhưng đột nhiên chiếc thang chữ A lắc lư, nó khiến cô mất thăng bằng mà ngã ra.