Từ Thiên Phương khó chịu đi vào phòng tắm, cô chậm rãi cởi quần áo, rồi nhẹ nhàng bước vào trong bồn tắm. Cả ngày làm việc mệt mỏi, với cô đây chính là giây phút thoải mái nhất.

" Thật dễ chịu!" Cô vui vẻ nói, tay không ngừng mát xa cơ thể mềm mại của bản thân.

Đột nhiên trong phòng tắm xuất hiện một con gián nhỏ, nó chầm chậm bò đến trước mặt cô. Từ Thiên Phương từ nhỏ đã sợ côn trùng nhiều chân và rắn rết, vừa nhìn thấy con vật màu nâu nhỏ bé trước mặt, cô lập tức hét toáng lên

" Ahhh!" Cô ngồi bật dậy nhanh chóng, túm lấy chiếc khăn tắm che tạm cơ thể trần như nhộng, rồi co chân chạy nhanh ra ngoài.

" Rầm!" Chỉ là vừa mới mở cửa phòng ra, cô đã tông sầm vào ai đó, không cẩn thận cả hai liền ngã nhào xuống đất, một tiếng động lớn vang lên.

Từ Thiên Phương đôi mắt nhắm nghiền, cô nằm bất động vì sợ hãi.


" Này, cô tính nằm trên người tôi đến bao giờ đây?" Thấy cô không chịu đứng lên, Hoàng Phủ Thiên Kỳ thở dài lên tiếng.

Lý do anh ở đây chính là nghe thấy tiếng hét của cô, sợ cô xảy ra chuyện gì, cho nên anh mới đến đây kiểm tra. Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra, đã bị cô tông cho ngã sõng soài dưới đất.

" Sao...sao lại là anh?" Từ Thiên Phương lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn anh, cô bất ngờ hỏi.

" Cô hét lớn như vậy, cho nên tôi mới đến đây xem thử! Còn có cô cũng nặng quá rồi, mau đứng lên đi!" Anh khó nhọc trả lời.

" Ừm!" Cô nhanh chóng ngồi bật dậy, đôi mắt đảo quanh vì ngượng.

Nhưng lúc này ánh mắt Hoàng Phủ Thiên Kỳ nhìn chằm chằm vào cô, cơ bản là cái khăn nhỏ kia không đủ che cơ thể đầy đặn của cô. Vòng một và vòng ba cứ lấp ló ẩn hiện, thật khiến người ta bỏng mắt.

" Mau mặc cái này vào đi!" Anh vội vàng thu lại tầm mắt, nhanh chóng cởi áo khoác ném cho cô.

Từ Thiên Phương nhanh đưa tay cầm lấy áo anh đưa cho, cô bấy giờ mới nhìn xuống cơ thể của mình." Ahhh, nãy giờ anh nhìn đi đâu vậy hả?" Lúc này cô mới hoảng hốt kêu lên.

" Tôi không cố ý nhìn, là do cô tự khoe mà thôi!"

" Anh...anh...vô sỉ..." Cô tức giận không nói nên lời, lấy áo khoác mặc vào rồi xoay người đi vào phòng ngủ.

Cửa phòng đóng sầm lại, Hoàng Phủ Thiên Kỳ vẻ mặt kỳ lạ." Cái thứ đó, cũng mềm đấy chứ!" Anh gật đầu hài lòng nói.


Không có việc gì nữa, anh liền đi về phòng ngủ, quên mất luôn là chuyện cô đã ngủ cùng anh tối hôm qua.

Từ Thiên Phương tức tối lăn qua lăn lại trên giường, cô xấu hổ vì bị Hoàng Phủ Thiên Kỳ nhìn thấy cả rồi.

" Tấm thân trong trắng ngàn vàng của mình, thật là đáng ghét mà! Mình muốn móc mắt hắn ta quá đi!" Cô tức giận gầm nhẹ, đến mức chảy cả nước mắt.

Vì chuyện này mà cả tuần qua Từ Thiên Phương không dám gặp mặt Hoàng Phủ Thiên Kỳ, cứ thấy mặt anh là cô tránh né.

Hôm nay cũng là ngày mà cô và anh cùng nhau tham gia tiệc từ thiện, cũng là lúc bản hợp đồng của hai người có hiệu lực.

Trời chập tối, những nhà thiết kế riêng đã đến biệt thự Từ Gia để trang điểm và làm tóc cho cô, và lựa chọn trang phục tối nay. Với gương mặt xinh đẹp mà trời phú, Từ Thiên Phương có thể cân tất cả các kiểu trang điểm hot hiện nay.

Sau khi làm tóc xong, các nhà thiết kế mang tất cả bộ sưu tập thiết kế riêng ra cho cô lựa chọn. Từ Thiên Phương luôn muốn làm tâm điểm, dù là ở bất cứ đâu. Vậy nên cô đã chọn một chiếc váy màu đỏ, khá là bắt mắt và quyến rũ với đường xẻ sâu táo bạo.

" Tiểu thư, chiếc đầm này có vẻ như không hợp với không khí bữa tiệc cho lắm!" Alice đứng bên cạnh lên tiếng.

" Chỉ cần tôi thấy hợp là được! Vả lại dù mang tiếng là tiệc từ thiện, nhưng bọn người tham lam này chỉ muốn tạo cơ hội để gặp những đối tác lớn mà thôi! Tin tôi đi, chiếc váy này còn lịch sự chán!" Cô mỉm cười mê hoặc đáp.

Bên này Hoàng Phủ Thiên Kỳ cũng đã chuẩn bị xong, trên người anh là một bộ vest đen vô cùng lịch lãm. Không hổ danh là hoàng tử nước Y, khí chất của anh người tầm thường làm sao mà có được.

Đúng giờ, cả hai người đều nhanh chân bước ra ngoài, họ vừa xuất hiện đã khiến không ít người hầu trong nhà trầm trồ.


Hai người đi xuống, hai ánh mắt bất ngờ chạm vào nhau. Hoàng Phủ Thiên Kỳ có phần mê mẫn trước nhan sắc của cô, khí chất giống như là một người khác vậy.

" Anh làm gì nhìn tôi dữ vậy? Tôi biết bản thân mình rất đẹp, anh không cần phải nhìn như vậy đâu!" Cô hất hàm kiêu kỳ nói.

" Đi thôi!" Hoàng Phủ Thiên Kỳ nhanh chóng di dời tầm mắt, anh ưu nhã ngồi vào trong xe.

Chiếc xe Limousine sang trọng đưa hai người đến địa điểm tổ chức tiệc, suốt quãng đường dài hai người không ai nói chuyện.

Mà thật ra Từ Thiên Phương cũng không có thời gian để nói, cô chăm chú nhìn vào máy tính để làm việc. Còn Hoàng Phủ Thiên Kỳ lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa, anh trầm ngâm suy nghĩ cái gì đó.

Xe dừng lại trước cửa khách sạn lớn, tài xế bước xuống mở cửa xe cho hai người.

Đúng theo thoả thuận, vừa bước xuống xe, Hoàng Phủ Thiên Kỳ liền đưa tay cho Từ Thiên Phương choàng vào. Hai người thân mật tiến vào, cô đưa thiệp mời cho bảo vệ, rồi nhận lấy hai chiếc mặt nạ họ cung cấp.