Rốt cuộc, đi tới trước mặt Vu Tịch, nhìn Vu Tịch như vậy, anh cười.

Đưa tay bắt được tay cô.

Tay Vu Tịch có chút lạnh.

Tay anh càng siết chặt, bao lấy
tay cô ở trong lòng bàn tay mình.

Cố Lâm Hàn nói: “Lạnh không?”
Vu Tịch lắc đầu.

Ánh mắt đong đưa, thoạt nhìn càng thêm chọc người trìu mến.

Cố Lâm Hàn muốn cởi bỏ tấm khăn voan trùm đầu của cô, lại không bỏ được phá hư bức tranh mỹ lệ này.

Giống như là lột quần áo của một thiếu nữ.

Từ đây, ông trời làm chứng, cô
đã có thể thật sự trở thành người của anh.


Dưới sự chứng kiến của nhiều người, bọn họ kết làm vợ chồng.

Anh biết, có người sẽ chế giễu.

Cũng có người muốn chờ bọn họ ly hôn.

Dù sao, hôn lễ này tới đột nhiên, rất nhiều người cũng không biết sao lại thế này, chỉ nghe nói cố Lâm Hàn muốn kết hôn.

Mọi người đang chờ xem chuyện bẽ mặt của bọn họ.

Hôn nhân hào môn, rốt cuộc chê cười vẫn chiếm đa số.

Nhưng mà, cố Lâm Hàn không định đi thành trò cười cho bọn hắn.

Cố Lâm Hàn sẽ không làm hôn nhân của minh trờ thành chê cười.

Nhẫn được đưa lên.

Hai người trao đổi nhẫn.

Sau đó, có người nói, chú rể, con có thể hôn cô dâu.

cố Lâm Hàn nhìn Vu Tịch, hơi hơi mỉm cười, ôm chầm eo cô.

Tại trước mặt nhiều người như vậy, Vu Tịch có vẻ hết sức thẹn thùng.

Cố Lâm Hàn cười nhìn cô khó được một lần như vậy, cúi đầu hôn đôi môi có chút lạnh lẽo của cô.

Vu Tịch chỉ cảm thấy có chút khẩn trương, nhiều người như vậy nhìn, cô là có chút ngượng ngùng.

Nhưng lúc anh hôn lên, hết thảy
đều có thể chấp nhận rồi.

Nhắm hai mắt lại, cô cảm thấy chung quanh một mảnh vỗ tay.

Vu Tịch nhấp miệng cười trộm, Cố Lâm Hàn buông cô ra, cười duỗi tay bắt được một tay của cô.

Vu Tịch ngẩng đầu nhìn anh, nhìn nhau cười, xứng đôi làm người cực kỳ hâm mộ.

Một đôi vợ chồng son.

Thư Nhã nhìn cực kì cảm động.

Đứa con trai kết hôn đầu tiên của

bà.

Nhìn như vậy, bộ dáng ngọt ngào, càng ngày càng như lả vợ chồng.

Tuy rằng vừa mới bắt đầu vẫn luôn kháng cự, nhưng quả nhiên, ở chung xuống vẫn là từ từ tiếp thu đối phương.

Thư Nhã cảm động rớt nước mắt, cảm thấy chính mình thật là quá kích động.

Cố Tân Tân ở bên cạnh cũng cảm động vỗ tay.

Bọn họ nhìn thật sự rất đẹp.

Quả nhiên người phụ nữ mặc váy cưới là đẹp nhất.

Là ngày người phụ nữ đẹp nhất.

Cố Tân Tân chụp rất nhiều ảnh, cảm thấy mỗi một hình ảnh đều đẹp giống như bức tranh.

Thủ tục cuối cùng cũng xong rồi.

Kính rượu gi đó bọn họ không tổ chức, Vu Tịch còn mang thai, nên cố tình bỏ qua giai đoạn này.

Chỉ đứng ở nơi đó nói chuyện
phiếm với người này, tiếp đón người kia, Vu Tịch cũng cảm thấy mệt không thở nổi.

Đã lâu không đứng lâu như vậy.

Còn mang giày cao gót.

Nhưng còn phải có nhiếp ảnh gia tới chụp ảnh, kế tiếp ghi hình.

Nhiếp ảnh gia nhìn hai người.

“Hai người tới gần một chút ngẩng đầu lên, chúng ta chụp ảnh.


Thật nhiều người lớn trẻ con lại đây xem náo nhiệt, xem cô dâu.

Vu Tịch cười có chút cứng đờ.

Nhiếp ảnh gia nói: “Ai, cô dâu, nụ cười của cô cứng đờ, nhìn chồng cô đi.



Chồng của cô?
Vu Tịch không nhịn được nhìn về phía Cố Lâm Hàn, đây là chồng của cô.

Nghĩ đến xưng hô này, không khỏi nở nụ cười.

cố Lâm Hàn nhìn cô cười, cũng cười theo.

“Ai nha.

” cố Tân Tân ở phía sau nói: “Đây là chụp ảnh hay là rải cẩu lương, thật chịu không nổi.


Hai người ở chỗ này nói nói cười cười, nhìn nhau cũng có thể cười ngọt ngào như vậy.

Người xem thật là không tự chủ được lộ ra nụ cười của mẹ.

Cố Tân Tân nghĩ, Vu Tịch nhà bọn họ trưởng thành, rốt cuộc sẽ yêu đương…
Quá không dễ dàng.

Bây giờ người phụ nữ lực điền cũng bị cố Lâm Hàn biến thành mềm mại nhu mì.

Tuy rằng ngấy ghê răng, nhưng như thế nào cũng là bạn thân của cô, chịu đựng đi.

Bên cạnh, Hạ Tử Minh nói: “Thật là, nhìn hai bọn họ như vậy, sao anh lại cảm thấy muốn qua đó đánh hai người hộc máu, đó là đang diễn kịch.


Cố Tân Tân nghiêng đầu nhìn Hạ Tử Minh: “Nhìn xem, anh em của
anh đều đã kết hôn, anh còn ở đó chơi phụ nữ, không biết xấu hồ sao.


“Anh không chơi phụ nữ chẳng lẽ chơi đàn ông?”
« n • • •
Vu Điềm đi ngang qua bên này, thấy một màn như vậy.