Hoàng Phủ Trạch đành phải cười nói: "Là đại ca suy nghĩ không chu toàn.


"Dứt lời, đối với Tô Nghênh Xuân hơi gật đầu, cùng Hoàng Phủ Tuyển rời đi.Các nàng xoay người lên xe ngựa, Hoa Thường ngồi xuống bên cạnh xa phu.Bên trong toa xe lắc lư."Xin lỗi, công chúa." Tô Nghênh Xuân nhìn về phía sườn mặt trầm mặc của Hoàng Phủ San.Từ lúc nãy đến bây giờ, Hoàng Phủ San không nói chuyện, chắc hẳn là rất muốn cùng hai vị ca ca dùng bữa chứ?"Hả? Sao tỷ xin lỗi? "Hoàng Phủ San đang mơ màng có chút khó hiểu, nhưng ngược lại nàng hiểu ra, vội vàng nói: "Tô tỷ tỷ nhắc nhở đúng, tỷ là một nữ tử chưa thành thân sao có thể lén lút ở chung với hoàng tử, do San nhi sơ sẩy, thiếu chút nữa phạm sai lầm lớn."Nếu hôm nay ăn bữa cơm này, trở về còn không biết phải giải thích với vị kia như thế nào đây, nàng thật đúng là hồ đồ.Tô Nghênh Xuân không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ theo bản năng không muốn cùng đại hoàng tử có nhiều tiếp xúc, thấy Hoàng Phủ San thật sự không để ý, mới cười nói:"Tình cảm của công chúa với Tứ hoàng tử thật tốt."Hoàng Phủ San lặng lẽ đỏ tai, ấp úng nói: "Tỷ, tỷ làm sao biết được? "Chẳng lẽ nàng ta biểu hiện rõ ràng như vậy?"Chính là một loại cảm giác đi, Tứ hoàng tử đối mặt với muội, ánh mắt rất ôn nhu." Tô Nghênh Xuân nhìn Hoàng Phủ San khi nghe được lời này, hai mắt sáng ngời, lại nói, "Là bộ dáng yêu thương muội muội.

"Sau đó phát hiện con ngươi đối phương lóe lên một chút."Mối quan hệ giữa muội với tứ ca thực sự là tốt nhất.

Tứ ca đối xử rất tốt với muội." Hoàng Phủ San nhỏ giọng nói: "Khi muội còn bé, phụ hoàng đã tương đối sủng ái Lục hoàng tỷ, mỗi người đều lấy lòng nàng, mà ta...!đến ngày đó nằm sấp ở đầu tường nhìn thấy Tứ ca đi ngang qua."Giống như nhớ lại chuyện gì tốt đẹp, khóe môi nàng nở nụ cười ngọt ngào.Tứ hoàng tử Hoàng Phủ Tuyển, trong ấn tượng của Tô Nghênh Xuân, tựa hồ là một người tùy hứng làm bậy, thích nghiên cứu kiếm thuật, kết giao với rất nhiều bằng hữu trên giang hồ, nàng mơ hồ biết Hoàng Phủ Nguyệt không thích đệ đệ này, thậm chí còn ôm vài phần địch ý.Hoá ra cùng Tứ hoàng tử thân cận nhất chính là Thất công chúa, trách không được kiếp trước Hoàng Phủ San bị ban cho chết, hắn lưu luyến ở bên ngoài cung nhiều năm.Chỉ là, Hoàng Phủ San vì sao bị Thái hậu ban chết?Ngắn ngủi vài lần ở chung, nàng cùng với tiểu công chúa này vừa gặp đã quen.


Tuy rằng kiếp này không phải là cô tẩu quan hệ nhưng nàng nhất định phải tận lực giúp đỡ, tránh cho thảm kịch phát sinh.Đưa mắt nhìn Tô Nghênh Xuân vào phủ, Hoàng Phủ San bảo xe ngựa chạy tới hoàng cung.Xe ngựa rẽ vào hoàng thành, khi đi qua cửa cung, xa phu bỗng nhiên chậm rãi dừng lại."Chuyện gì đã xảy ra?""Bẩm công chúa, là Dư công công." Hoa Thường trả lời, vén rèm xe nâng đỡ Hoàng Phủ San.Ngẩng đầu nhìn lại, Dư Công Công đứng bên cạnh một chiếc xe màu đen, nhìn thấy thất công chúa, liền hành lễ.Trong lòng biết rõ trong xe kia là ai, Hoàng Phủ San đoán được nhất định sẽ đến hỏi chuyện hôm nay, không nghĩ tới người nọ gấp gáp không thể nhịn được như vậy, chặn nàng lại ở cửa cung.Xách làn váy lên chiếc xe ngựa màu đen, Hoàng Phủ Nguyệt đang ngồi ngay ngắn trong đó, rũ mắt lật xem tấu chương, trên bàn chất đống một lớp dày.Hoàng Phủ San không khỏi líu lưỡi, Thái tử thời thời khắc khắc xử lý sự vụ, giống như mỗi lần gặp mặt đều bận rộn.


Tuy rằng được Hoàng đế coi trọng là chuyện tốt, nhưng là quá cần cù, siêng năng.Hoàng Phủ Nguyệt không nhiều lời khách sáo, sau khi chào hỏi đơn giản, hỏi: "Như thế nào?"Hoàng Phủ San tức khắc tỉ mỉ kể lại, nói thập phần chi tiết, nàng biết tuy rằng người này vẫn rũ mắt như trước, nhưng ánh mắt đã không còn ở trên tấu chương.Chỉ cần có chuyện liên quan đến Tô Nghênh Xuân, hắn luôn chuyên tâm đối đãi.Ôi, thật có chút hâm mộ cùng ghen tị."Đầu bếp họ Ân?" Hắn dựa vào đệm, ngón tay đặt ở bên cạnh gõ từng cái."Đúng, ta thấy Tô tỷ tỷ nhất định sẽ tự mình bái phỏng đầu bếp kia.""Được, ta biết rồi."Hoàng Phủ San nhịn không được hỏi: "Thái tử ủng hộ quyết định của Tô tỷ tỷ? Vạn nhất...""Tất cả quyết định của nàng, ta đều ủng hộ." Hoàng Phủ Nguyệt không chút do dự cắt ngang lời của nàng..