Ma pháp toàn hệ cấp ba, từng cái một hiện ra trên đài khảo hạch.
Lúc thân hình nhỏ gầy của Hoàng Long xuống khỏi đài khảo hạch, toàn bộ khu vực vẫn một cảnh tĩnh mịch. Không có ai mở miệng, càng không có người giễu cợt. Tất cả mọi người đều theo bản năng, tránh sang một bên, tạo ra một con đường để Hoàng Long đi xuống.
Miệng Lôi Khắc há to, muốn nói ra “Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế Tài”, nhưng vội vã ngậm lại.
Trên đài khảo hạch hay dưới đài khảo hạch, cũng không vì Hoàng Long đi qua mà thay đổi.
Đạo sư bên cạnh Lôi Khắc vốn có chút hả hê, nay nghẹn lại, như người bị xương cá đâm vào cổ họng.
Hoàng Long bước qua cái tên được gọi là Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân. Sắc mặt cái tên thiên chi kiêu tử Lôi Vân lúc này xám ngoét. Lúc trước, mọi người đua nhau nịnh nọt hắn, giờ nhìn lại, quả thực là một sự châm chọc.
Hỏa hệ, Mộc hệ, Thủy hệ. Ma pháp sư tam hệ Nhị cấp. Mình thật sự là Siêu cấp Thiên tài?
Người ta là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp, là Siêu cấp Phế tài?
Bóng lưng Hoàng Long đã khuất sau đám đông, nhưng Lôi Vân vẫn đứng đó không hề hay biết.
Dưới ánh mắt phức tạp của mọi người, Siêu cấp Quái tài Hoàng Long cưỡi trên lưng sủng vật Thanh Ngưu bỏ đi. Nữ tử xinh đẹp, yêu mị theo sát phía sau.
Đến khi Hoàng Long hoàn toàn biến mất, các tân sinh ở hội trường mới bắt đầu bàn tán.
“Nhìn đi! Ta đã nói rồi. Người ta là Siêu cấp Thiên tài. Sách sách. Siêu cấp Thiên tài chính là Siêu cấp Thiên tài. Không thể ngờ được, hiện tại chúng ta ngay cả Ma pháp sư Nhất cấp cũng không phải, mà người ta lại chính là Ma pháp sư Tam cấp!” Trong lời nói của tân sinh này, lộ ra sự sùng bái vô tận. Nét cười nhạo trên mặt đã sớm biến mất.

“Hơn nữa còn là toàn hệ Tam cấp. Quá kinh khủng!” Một nữ sinh bên cạnh cảm thán, ánh mắt đầy hâm mộ.
“Thật kỳ quái. Ta chưa từng thấy hắn đi học một tiết nào nha. Hai tháng trước không phải vẫn ở Đồ Thư Quán lật sách sao? Chẳng lẽ Siêu cấp Thiên tài chính là Siêu cấp Thiên tài, cũng không cần phải tu luyện?”
“Xem ra, nếu người ta tùy tiện tu luyện, hiện tại, chỉ sợ đã là Ma pháp sư toàn hệ Tứ cấp.”
Toàn bộ tân sinh ở khu khảo nghiệm đều phát ra tiếng bàn tán, nghị luận không dứt.
Lôi Vân nghe được những lời nghị luận xung quanh, yên lặng rời đi.
Các tân sinh đang sôi nổi nghị luận, không có ai chú ý đến “Siêu cấp Thiên tài” này đang rời đi.
Không bao lâu sau, Hoàng Long, cái gã được biết đến với danh hiệu “Siêu cấp Quái tài, Siêu cấp Phế tài” trong kỳ khảo nghiệm cuối năm của tân sinh đã bộc lộ thực lực Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp. Một lần nữa, giống như siêu cấp cấm chú, tạo nên một cơn địa chấn ở Học viện Thần Phong.
Tất cả mọi người, khi nghe được tin này, đều ngẩn người, nhất thời không kịp phản ứng.
Cái gì? Tên kia ở Đồ Thư Quán lật sách hai tháng, Siêu cấp Quái tài hiện giờ đã là Ma pháp sư Tam cấp, mà còn là toàn hệ?
Cuồng phong một lần lữa quét qua Học viện Thần Phong.
Tất cả mọi lời giễu cợt, than tiếc đều biến mất. Thay vào đó là sự sùng bái, ngưỡng mộ.

Dương Chân, Nhâm Trung Thanh, Âu Dương Hải, Du Tề được chính miệng Đường Vô Địch xác nhận tin tức kia thì giống như trước, thật lâu không nói lên lời.
“Tiểu tử này, ở Đồ Thứ Quán xem sách, ra ngoài chơi mấy tháng mà cũng đạt đến Ma pháp sư Tam cấp, mà còn là toàn hệ!” Một lúc lâu sau, Dương Chân thốt lên một câu, trên mặt lộ rõ vẻ buồn bực.
Du Tề cũng cười khổ nói: “Xem ra lúc đầu hắn ta không chịu làm đệ tử của chúng ta, là do cảm thấy chúng ta không có tư cách a.”
Lúc đó, bọn họ thấy Hoàng Long cự tuyệt làm đệ tử đám người mình, cho là hắn ta không biết nắm lấy cơ hội. Bây giờ nhìn lại, hẳn là không phải rồi.
Đường Vô Địch, Nhậm Trung Thanh định mở miệng phản bác, nhưng cuối cùng lại thôi, không nói gì.
Bởi vì, sự thật đúng là như vậy.
“Nếu tên tiểu tử này có thể giữ được tốc độ tu luyện như vậy, chỉ sợ đến năm ba mươi tuổi là có thể đạt tới Thánh Vực.” Nhậm Trung Thanh ánh mắt phức tạp.
Một lần nữa, phòng hội nghị rơi vào một cảnh yên lặng.
Thánh Vực ba mươi tuổi. Trong lịch sử Đại lục Hằng Nguyên cũng chưa từng xuất hiện.
“Đúng, Thánh Vực Ma pháp sư toàn hệ!” Du Tề chậm rãi nói.
Vừa rồi, dù Nhậm Trung Thanh đã tránh nói ra chữ “toàn hệ”. Nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ, vừa nghe Du Tề nói ra, trái tim đều hơi co lại.

Ba mươi tuổi là Cường giả Thánh Vực toàn hệ. Đây là chuyện kinh khủng đến nhường nào.
“Chỉ sợ qua mấy năm nữa, các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên cũng sẽ có hành động!” Trong đầu Đường Vô Địch hiện lên toan tính.
Với thiên phú đến mức yêu nghiệt của Hoàng Long, qua mấy năm nữa, các thế lực lớn trên Đại lục Hằng Nguyên nhất định sẽ ra tay tranh đoạt.
Có thể tưởng tượng, chuyện lần này truyền ra ngoài, Hoàng Long đã được các thể lực lớn chú ý đến rồi. Hiện tại, Hoàng Long đã là miếng bánh vô cùng hấp dẫn với các thế lực lớn.
Tất nhiên, cũng có thế lực muốn giết chết cái Siêu cấp Thiên tài này.
Ví dụ như kẻ địch của Hoàng gia, Hi Nhĩ gia tộc ở Vương quốc Lục Thông.
Trong lúc Hoàng Long khảo hạch, Đỗ Phỉ đang ở chỗ tỷ tỷ hắn là Đỗ Mộng chăm sóc vết sưng trên mặt. Vẻ mặt căm phẫn nói: “Chờ lúc lên lôi đài, ta nhất định đem tên cẩu tạp chủng này giết chết!”
Có điều, vừa mới dứt lời liền nghe được thông tin về kết quả khảo nghiệm cuối năm của Hoàng Long.
“Cái gì? Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp?” Đỗ Phỉ nghe được thông tin kia, vẻ mặt hiện lên vẻ khiếp sợ và kinh hoàng.
Nụ cười của Đỗ Mộng cũng vụt tắt.
Vốn là, nàng ta cũng không để tâm đến một tiểu hài tử xấu xa như Hoàng Long. Nhưng hiện tại, Hoàng Long đã tạo thành uy hiếp lớn với Hi Nhĩ gia tộc. Nếu cứ để hắn phát triển, kết quả của Hi Nhĩ gia tộc không cần nghĩ cùng biết sẽ ra sao.
“Chỉ là một Ma pháp sư Tam cấp, ngươi vội cái gì?” Đỗ Mộng thấy thần sắc kinh hoàng của biểu đệ, lên tiếng trách mắng.
Nghe thấy tỷ tỷ Đỗ Mộng khiển trách, Đỗ Phỉ mới bừng tỉnh, phun ra một câu: “Tỷ tỷ! Cái tên Hoàng Long hiện giờ là Ma pháp sư Tam cấp. Tam cấp đó!” Hắn vốn cho rằng, cuối năm trở về, trên lôi đài ở Vương quốc Lục Thông, kết quả là không cần phải nghĩ. Mình tiện tay cũng có thể bóp chết đối phương, dễ dàng vô cùng. Nhưng hiện tại, đối phương đã là Ma pháp sư toàn hệ Tam cấp.

Điều này làm cho hắn không có cách nào tiếp nhận. Vô cùng bối rối.
Ma pháp sư Tam cấp, so với hắn hiện là Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong, mặc dù vẫn còn chênh lệch, nhưng hiện giờ hắn không có cách nào bóp chết đối phương một cách dễ dàng được nữa.
“Toàn hệ chẳng qua nói cho dễ nghe mà thôi. Chỉ là một đứa bé mà thôi. Tam cấp chính là Tam cấp. Chẳng lẽ ngươi cho rằng hắn còn có thể thắng được ngươi, một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong sao?” Đỗ Mộng nở nụ cười âm hiểm.
Lúc này Đỗ Phỉ mới chấn tĩnh lại một chút.
Đúng vậy, hình như không có khả năng. Từ Tam cấp đến Tứ cấp Đỉnh phong có một khoảng chênh lệch không nhỏ. Cho dù đối phương đã là Ma pháp sư Tam cấp, nhưng mà, kết quả cũng vậy, không có gì thay đổi.
“Lần này tỷ thí lôi đài, ngươi nhất định phải giết chết cái tên Hoàng Long này. Không được xảy ra sai sót. Không được phép cho hắn có bất kỳ cơ hội nào!” Giọng nói Đỗ Mộng lộ ra hàn khí nồng nặc.
Hoàng Long, nhất định phải chết.
Vẻ mặt Đỗ Phỉ đầy tàn nhẫn: “Hắc hắc. Tỷ tỷ yên tâm. Hắn không sống quá năm nay. Ở trên lôi đài, ta nhất định giày xéo hắn đến chết.”
...
Sau ngày khảo nghiệm cuối năm chính là ngày nghỉ cuối năm. Một học kỳ cứ thế trôi qua. Kế tiếp, cũng là lúc trở về nhà. Về phần hẹn ước lôi đài với đứa trẻ của Đỗ gia, Hoàng Long căn bản không thèm để ở trong lòng.
Bây giờ, đối với Hoàng Long mà nói, chỉ có Thánh Vực Trung giai mới tạo thành uy hiếp với hắn.
Tứ cấp Đỉnh phong? Đó là thực lực của Hoàng Long trước ba tuổi.